21 1 tuần hơn sau đó Hàn Băng đang đi dạo trên một con đường mà chính bản thân mình cũng không biết. Nàng mặc chiếc áo sơ mi voan cát tay dài màu trắng mix với quần jean dài 1 nút màu đen , tai đeo headphone vừa đi vừa nghe nhạc.
22 _Hừ !! Tớ không hứng dùng đồ thừa của cậu nha. . . Nhưng cô nhóc này thì khác. . . Thậm chí để tớ cưới cô nhóc đó luôn càng tốt. . _ Lãnh Quân Hy trong lòng vui vẻ Chỉ mới nghe như vậy , tâm hắn liền lạnh.
23 Bất ngờ bị nàng đẩy ra , hắn hơi lui lại vài bước. Trong lòng liền cảm thấy mất mát , buồn bã nhưng khuôn mặt vẫn lạnh lùng như lúc đầu : _Muốn lấy sách gì ? Nói đi , tôi lấy cho ! _Sách.
24 Cốp. . . Cốp. . . Cốp Hàn Băng đưa tay đánh không ngừng vào đầu của Phong. Nàng tức giận , nghiến răng đánh cốp cốp vào đầu hắn. Hứ , sao hắn dám nói nàng là con heo ngu ngốc chứ ! A A A A.
25 Phòng y tế _Cô ơi ! Bạn em có bị làm sao không cô ? _ Thiệu Khanh lo lắng , mắt long lanh nước _À , bạn em do thiếu ngủ với sốt nên mới ngất thôi. _Cô y tế đẩy gọng kính lên nói , sau đó đưa vài viên thuốc cho Thiệu Khanh nói : _ Khi nào em ấy dậy , cho em ấy uống thuốc nhé _Vâng ạ.
26 _Mẹ !!! Mẹ tới lúc nào vậy ? _ Hàn Băng sững sốt khi thấy Giang Nguyệt Thi đứng trước nhà _Mẹ muốn tới thăm con thôi. _ Giang nguyệt Thi mỉm cười hiền hậu _ À mà sao con dậy trễ quá vậy ? _Ặc.
27 3 năm sau _Vương Hàn Băng , đề nghị cô chăm chú vào công việc một chút _ Giọng nói tức giận của hắn vang lên _Thì tôi vẫn đang chú ý đây _ tuy miệng nói nhưng mắt vẫn không rời điện thoại _Cô.
28 _A. . a. . aTiếng rên rỉ của một người con gái vang lên khắp căn phòng cùng hành lang đã khiến một người phải trằn trọc cả đêm không ngủ được. Cuối cùng vẫn chính là chịu không nổi liền đi theo tiếng rên đó đến trước căn phòng.
29 _Chuyện gì vậy ? _ Vũ Vương hỏi _Ừm. . . Bà qua chơi , giờ e phải về rồi , khi khác mình đi chơi nhé. . . Xin lỗi _ Nói đoạn Hàn Băng đứng dậy chuẩn bị đi _À này , để anh chở về _ Vũ Vương kéo tay nàng lại _Vâng , vậy phiền anh chút _ Hàn Băng mỉm cười.
30 Tối hôm đó _ Đói quá. . . _ Hàn Băng vuốt vuốt mái tóc lòa xòa của mình , người mặc áo ngủ hình đô-rê-mon to đùng , đi xuống cầu thang để tìm cái gì ăn cho đỡ đói _Chuyện gì ? Không phải anh đã nói với em là không nên gọi cho anh sao ? _ Giọng trầm thấp của Nhật Phong vang lên trong phòng ngủ Nghe được tiếng nói của hắn , Hàn Băng theo bản năng nép nép vào cánh cửa phòng , áp sát tai mình vào nghe Tuy biết không tốt.
31 Tuần sau - Wow~ ở đây đẹp quá _Hàn Băng giương đôi mắt to tròn nhìn xung quanh Không phải đây là lần đầu đi trượt tuyết nhưng có lẽ cũng đã lâu rồi nàng chưa đi trượt tuyết lại.
32 _Chị , chị mình đi trượt tuyết đi chị _Hàn Băng lay lay Vũ Quan Mẫn_A , được rồi , từ từ nào _ Vũ Quan Mận cười cười _ Phải mặc áo ấm nha , không sẽ lạnh đó _Em biết rồi , chị đừng lo.