321 Lâu Tín thở dài, nói một câu: "Cuối cùng cũng có một nơi phong cảnh đẹp, tràn ngập hoa, còn rất an tĩnh nữa. " Bọn họ vừa đi qua hố chôn người sống, còn gặp cảQuỷ Ăn Xác, lúc này nhìn thấy một biển hoa lớn như này, đúng là khiến người ta có cảm giác như từ địa ngục lên thiên đường mà.
322 Cái cửa mộ đó cũng chỉ cao tầm nửa mét, chiều rộng vừa bằng một người đi qua, muốn vào trong phải khom lưng xuống, Trầm Sát lách vào nhưng còn phải dùng một tay kéo nàng cùng vào.
323
"Đại Lực, mau chạy đi!"
Nguyệt quay đầu lại, mặt mũi vội biến sắc, hắn dùng hết sức quăng cây kiếm dài trong tay về phía sau, cây kiếm lao vút đi với âm thanh xé gió, đâm trúng vào cái cánh của Giác Điêu, sự công kích hiểm hóc khiến hai móng vuốt của nó chao đảo, thân xác vạm vỡ của Lư Đại Lực lại chẳng hề cồng kềnh, hắn bổ nhào xuống đất liền né ngay được cái móng vuốt sắc nhọn ấy.
324
Lâu Thất lúc này mới nhớ ra họ phải cứu Thạch Phi, con trai của Thạch Minh Cơ.
Nàng lập tức nhảy lên, suýt chút nữa thì đập vào cằm Trầm Sát. Trầm Sát không nhịn được liền lấy tay búng lên đầu nàng: "Hốt hoảng gì chứ?"
Lo lắng cho một đứa bé không hề thân quen tới vậy đấy.
325
"Ra ngoài. " Giọng nói của Trầm Sát lạnh lùng, không chấp nhận phản bác.
Nguyệt dẫn theo mọi người lùi ra khỏi nham động từ một hướng khác. Nham động không phải chỉ có một cửa động, sau khi vào xong họ phát hiện ở chỗ khác cũng có các cửa ra kích thước khác nhau.
326 Cậu nhóc Thạch Phi quả nhiên bị U U thu hút, U U chạy vòng vòng quanh chân nó, bộ lông mềm mài màu tím xen lẫn màu bạc thu hút nó giơ tay vuốt ve, U U lè lưỡi liếm nhẹ lên lòng bàn tay nó, khiến nó bật cười khanh khách.
327 Chỉ nghe thấy răng rắc vài tiếng rất khẽ, một luồng khí lạnh bất ngờ tỏa ra, Lâu Thất nhìn thấy trước mặt có không khí gợn sóng một vùng, biết rằng trận nhãn đã mở, lập tức cất bước bước vào.
328 Nghe những gì Thạch Minh Cơ nói, nhà này không vào bằng cổng chính mà lão tộc trưởng đưa họ vào, là họ vô tình phát hiện ra một đường địa đạo, vào qua đường địa đạo đó, vì thế họ không đi qua hố chôn người sống, đương nhiên cũng không gặp Quỷ Ăn Xác.
329 Trầm Sát và nàng cùng vào sau cùng, vừa mới vào không chú ý, đợi sau khi nghe nàng nói mới phát hiện trong không khí thực sự đã không còn mùi hương lạ kia nữa.
330
"Sâu thế này làm sao xuống được?" Lâu Tín hỏi.
"Hay là thế này đi, đã mệt cả ngày rồi, hãy nghỉ ở đây đã, trời sáng rồi đi tiếp. " Lâu Thất nói.
331
"Đế phi. . . "
Lâu Thất liếc nhìn hắn, lại nhìn Đế Quân, hít một hơi thật sâu kìm nén lửa giận, khẽ nói: "Bây giờ các ngươi đang nói gì?"
Nghe nàng hỏi vậy, Trầm Sát nhíu mày, giọng bỗng nhiên lạnh đi, hắn chậm rãi nói: "Ta không tin cô ta.
332
Dưới động sâu có linh quả, cũng là lối ra.
Bây giờ thì đã biết, nhưng muốn đi xuống lại không hề đơn giản như thế, hang động này cực kỳ sâu, nhìn không thấy đáy, cứ nhảy xuống như thể chẳng khác gì với hành vi tự sát.
333 Lâu Thất vốn muốn hỏi, chẳng phải Long Dẫn Tộc chưa từng có ai vào đây hay sao? Sao lại có người biết trong này có một nơi rất đáng sợ? Nhưng lúc này không phải là lúc để hỏi, ngay cả Trầm Sát cũng đều biến sắc rồi, e rằng là một cơ quan rất lợi hại.
334
"Dù có nguy hiểm hay không thì cũng phải vào. "
Lâu Thất cầm Phá Sát, một tay chém ngang qua, những cây mây lục chắn trước mắt đó lập tức bị cắt xuống tới tấp, rơi trên mặt đất.
335
Sát khí lập tức biến mất.
Trầm Sát nhìn nàng, "Thất Thất không muốn giết nàng ta ư?"
"Nghe xem bà ta nói gì về quả Mỹ Nhân này đã. "Ánh mắt Lâu Thất thoáng nhìn Bách Hoa Phu Nhân lóe lên ánh sáng, khóe môi hơi nhếch, "Nhưng, trước tiên, chàng có thể phế bỏ công phu của bà ta.
336 "Con Giác Điêu biến dị này chính là con trước đây đã truy đuổi ta. " Nguyệt Vệ tiến lại gần, thấy dưới một bên cánh của nó có vết thương do hắn dùng kiếm chém thương.
337
Thạch Minh Cơ nghe xong liền ngẩn người: "Ta, ta đi ra khỏi đó bằng cách nào ư?"
"Ngươi sẽ không nói là ngay cả bản thân ngươi cũng không biết đấy chứ?"
"Để ta nhớ lại đã.
338
Vượt qua kiểu gì?
Lâu Thất còn chưa lên tiếng, Nguyệt ngẩng đầu nhìn, "Để thuộc hạ thử đi qua từ phía trên xem sao. " Nói xong, hắn lập tức phi thân lên, đang định lướt qua, bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng của chuông Hồn Tức kia vang lên, lần này không phải đơn giản chỉ là ý thức mơ hồ, mà hắn cảm thấy dường như có một vật bén nhọn đâm vào huyệt Thái Dương của mình, căn bản là không thể chịu đựng nổi, lập tức rơi xuống từ giữa không trung.
339 Trầm Sát nhướn mày nhìn nàng, nhưng không nhìn ra nàng đang có tâm trạng như thế nào. Đến khi Lâu Thất tự truyền âm cho hắn: "Trầm Sát, chàng biết không? A Tú chỉ bị ngất vì đói thôi, chứ không bị sao cả, hơn nữa, thai nhi trong bụng cũng rất khỏe.
340 "Nếu như Tuyết vệ đại nhân nhớ mong khu tù giam thì có thể nói thẳng với ta. " Trong một góc của sảnh nghị sự, một nam nhân sắc mặt tái xanh, thoạt nhìn có chút thâm trầm đang nhìn chằm chằm vào Tuyết vệ, trong ánh mắt không hề che giấu sự tức giận.