341
Phi Hoan thấy thế thì không khỏi cười mỉa mai, Tuyết vệ này vừa ghen tị phẫn nộ chê bai Lâu Thất, nhưng bản thân còn không phải cũng muốn độc chiếm Trầm Sát sao?
Chẳng qua, theo nàng ta thấy, đây chỉ là hy vọng xa vời mà thôi.
342
Lần này, Lâu Thất thật sự tức giận rồi.
Nàng vốn nghĩ mình vừa trở về nên tạm thời không để ý tới những người linh tinh bên ngoài, tốt xấu gì cũng để cho các nàng trải qua một buổi tối yên ổn, nhưng những người đó lại không biết quý trọng, muốn ồn ào, muốn chiến phải không?
Vậy nàng sẽ theo cùng là được.
343 Đúng lúc này, mũi Lâu Thất hếch lên ngửi ngửi, rồi lập tức dựa đến cạnh Trầm Sát, trên người hắn có một hương vị thanh mát, ít nhiều cũng làm nhạt bớt mùi thối kia đi.
344 Trầm Sát nói với quan viên đó, sau đó liền truyền âm với Lâu Thất: "Thất Thất, nàng nghe đây. Bất kể họ nói gì thì bổn Đế Quân đều không cho nàng nảy sinh ý muốn rút lui.
345 Tuyết sắp phát điên rồi. Nàng vừa nhìn thấy mặt Chu Thắng là đã cảm thấy buồn nôn, hơn nữa mùi hôi nách trên người hắn khiến nàng ta sắp chết vì nín thở.
346
Lâu Thất hơi quay đầu, giống như nghiêm túc suy nghĩ lời của nàng ta, sau đó cười nhẹ, nhìn nàng ta, xích lại gần một chút, chậm rãi nói: "Có áy náy hay không thì liên quan chó gì tới ngươi?"
"Ngươi.
347
Trước giờ, Phi Hoan chưa từng thê thảm như vậy.
Không, phải là trước giờ nàng ta chưa từng thấy có người dùng thuốc làm chú lại kết hợp cả với ánh nến như thế.
348 Lâu Thất cũng không để đám quan viên này có cơ hội thở dốc, nàng lại lạnh giọng lên tiếng: "Trưng binh, trưng binh để làm gì hả? Nếu đã dựa vào việc Đế quân lấy con gái nhà người ta, sẽ không có chuyện gì, còn nhìn chằm chằm vào đồ cưới của người ta làm gì? Một vạn binh? Ta nói cho các ngươi biết, nếu muốn cái gì sao không tự mình đi lấy.
349
Vào lúc này Chu Thắng lại đẩy cửa ra đi tới, ưỡn mặt, hắn giơ tay muốn vén áo của cô ta, hắn nói: "Nào, Tuyết Nhi, để vi phu xem vết thương của nàng. "
Tuyết suýt chút nữa đã thở không ra hơi.
350
Trầm Sát nói:, "Ngươi lên xe, vừa đi vừa nói. "
Trầm Sát rất để tâm đến sự vụ của Thất Thành, trước đây Trâu Lễ từng bẩm báo chuyện về ngọn núi trồng cây ăn quả kia, nhưng Lâu Thất vẫn chưa biết, nên mới kêu Trâu Lễ lên xe tiện thể nói với nàng.
351
"Hỏng rồi, có phải đã xảy ra chuyện rồi không?" Hồ Huống Chi nói, hắn còn không kịp cáo tội với Trầm Sát và Lâu Thất liền vắt chân lên chạy lên núi.
Lâu Thất và Trầm Sát đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt bay theo, Ưng và Trần Thập, Lâu Tín cũng lặng lẽ theo sau, lúc này mọi người đương nhiên đều đi theo ngay lập tức, chỉ trong chớp mắt đã vượt qua Hồ Huống Chi.
352
Trầm Sát quả nhiên có biết, trước đây hắn cũng từng dạy cho những người này, lúc này hắn mới nhớ ra, hắn cũng nên dạy Lâu Thất, nên dạy cho nàng.
Bây giờ hắn chỉ muốn nàng cái gì cũng biết.
353
Phi Hoan cảm thấy mình cũng không hề kém cạnh, chí ít là không thua kém Lâu Thất.
Xét về tướng mạo, mặc dù cô ta không tuyệt sắc bằng Lâu Thất nhưng cô ta biết ưu thế ngoại hình của mình ở đâu, cô ta yếu đuối, liễu yếu trước gió.
354
Lâu Thất đứng ở góc độ này có thể nhìn được nụ cười của cô ta, xinh đẹp giống như một đóa hoa chớm nở vào ngày đầu xuân.
Trầm Sát vốn lạnh lùng lần này lại không làm lơ như trước đây, hắn nhìn cô ta một lát, sau đó lại quay sang nhìn thần y.
355
Nhưng cô ta hoàn toàn không ngờ được rằng, Trầm Sát ngay lập tức ngã về phía Lâu Thất, như thể chắc chắn Lâu Thất có thể đỡ được hắn.
Lâu Thất đúng là đã dùng một tay đỡ lấy vai hắn, vừa chạm vào nàng cơ thể cứng ngắc của hắn liền thả lỏng.
356 Lâu Thất lạnh lùng nhìn họ, lúc này ánh mắt nàng sắc lạnh, vẻ mặt nghiêm túc, khí thể toàn thân thể hiện rõ rệt, giống như nữ hoàng, ngạo nghễ nhìn tất cả.
357
Trầm Sát bỗng nhiên nở nụ cười khá nhạt.
Thấy hắn cười, Lâu Thất hơi sững người. Vị bạo quân đại thần này cười gì lúc này?
Nhưng Phi Hoan cũng nhìn thấy nụ cười đó.
358 Phi Hoan cuối cùng cũng kêu lên thảm thiết, mười cây kim chui vào trong tay cô ta, cắm vào khớp tay, mười ngón tay của cô ta bây giờ không thể gập lại, không thể cử động, sưng lên nhanh chóng, hơn nữa lại còn sung huyết, máu màu đen, chỉ trong chớp mắt, ngón tay thon thả của Phi Hoan giống như mười cây lạp xưởng ôi thiu mốc meo, nhìn rất đáng sợ.
359 Bây giờ cho dù Lâu Thất muốn thỏa hiệp, Trầm Sát cũng không muốn thông qua cách này để giải cổ. Trước đây trong lòng không có ai, hắn chỉ coi âm nữ là thuốc, đương nhiên khi đó hắn cũng không tiếc gì phong cho cô ta làm phi tử.
360
Có muốn kỳ lưng cho bổn đế quân không?
Nghe nói vậy, Lâu Thất suýt chút nữa sặc nước miếng.
Nàng đứng thẳng dậy, trợn tròn mắt nhìn hắn, rầu rĩ hỏi lại: "Bổn đế phi nhìn giống với nhân viên kỳ lưng ở nhà tắm thế à?"
Nhân viên kỳ lưng ở nhà tắm? Là cái quỷ gì thế?
Trầm Sát cạn lời, hắn phát hiện ra có lúc những lời nàng nói vô cùng tự nhiên nhưng hắn nghe lại rất mơ hồ.