Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đáng Ghét! Ta Yêu Ngươi!

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 25
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Thể loại: Xuyên không, văn phong Trung Hoa, cổ trang, HE. Độ dài: 6 Hồi (Gồm 23 chương) 1 Ngoại truyện. Tình trạng: Hoàn. Warning: Free! (^-^)Giới thiệu:Trên đời ai cũng từng mắc phải sai lầm dù lớn hay nhỏ, ngay đến quỷ sứ cũng phạm phải! Đùng một cái chết vì một nguyên nhân lãng xẹt, lí do: quỷ bắt nhầm hồn! Vô lí, không thể chấp nhận được! Nàng đòi quỷ Vô Thường trả cho mình một thân xác, nếu không nàng quậy tới cùng! Sau một hồi đe dọa, tìm kiếm nàng cũng tìm thấy một thân xác thích hợp cho mình! Ai da, khổ một cái nàng đang ở thời hiện đại, thế kỉ 21 đàng hoàng à nghen, giờ đùng một cái chuyển nàng về thời phong kiến cổ đại! Thôi cũng được đi, có sao chịu vậy thôi.

Danh sách chương Đáng Ghét! Ta Yêu Ngươi!


Chương 1 : Kim Thuyền Thoát Xác

1 ♣Hồi 1: Xuyên Không Trở Nên Xinh Đẹp♣-Ê, này đứng lại mau!-Không đứng!Hai tên quỷ Vô Thường đuổi theo nàng chí chết trên U Linh Đạo. Nàng cứ chạy trong con đường u tối đó.


Loading...

Chương 2 : Nghĩa Phụ Quyền Uy

2 A! Nàng vừa quay lại bắt gặp một người đàn ông trung niên đang đứng phía sau lưng. Ông ta mỉm cười ôn hòa, còn nàng cứ cảm thấy cái nụ cười ấy ẩn chứa cái gì… lo lo sao ấy!-Cháu sống ở đây một mình à?-Dạ!-Người thân cháu đâu?-Cháu… mồ côi!Ông nhìn Thiên Triều thoáng chút thương xót.


Chương 3 : Hoàng Đế Là Cái Gì Chứ?

3 Ngọc Đường nhìn vị tiểu thư trước mặt, đôi mắt đỏ hoe mở to, có chút hy vọng nhưng lại sụp xuống rất mau. Thiên Triều thấy vậy, cứ cảm thấy lòng tốt bị từ chối, tức tối vô cùng.


Chương 4 : Loài Hoa Lạ

4 Thật vô lễ mà, hắn phải cho nàng một bài học! Mấy tên thái giám đang lồm cồm bò dậy chụp lấy chân nàng. Thật láo xược, một cước của nàng lại tiếp tục vô tình! Hoàng đế bước tới chỗ nàng, bỗng nhiên ngay lúc đó nàng thét lên, túm lấy áo hắn kéo về một bên lao người tới trước!-Coi chừng!Ngay sau lưng hắn, chiếc đèn trên trần đổ sập xuống, và nàng đã thay hắn lãnh đủ! Nàng gục xuống, trên miệng một dòng máu tươi!Sao nàng lại cứu hắn? Nhưng dù là gì cũng phải trừng phạt nàng vì dám coi thường hắn! Hoàng đế phất tay ra hiệu, mấy tên thái giám hiểu ý, lôi nàng đi! Nàng không phản ứng gì cả, nàng bất tỉnh từ lâu rồi!…Khi nàng tỉnh lại thấy xung quanh tối thui, mình mù rồi chăng? Nàng nghe tiếng lao xao, là giọng của mấy gã thái giám!-Thưa hoàng thượng, cô ta đã tỉnh!Lúc này nàng mới nhận ra mình bị xích sắt trói chặt, nàng thấy lờ mờ mấy song sắt, nhà ngục? Chưa kịp tỉnh táo, một tên thái giám đến tát nàng, không cử động được thật tức chết! Hình như tên thái giám tuy bị nàng đánh nhưng hình như cũng thấy nàng đáng thương nên cố tình nhẹ tay, nhưng ghét cho cái tên hoàng đế!-Vả mạnh lên!-Dạ!Tên thái giám buộc lòng phải vả mạnh! Hắn nói nhỏ với nàng:-Ngươi cố chịu một chút!Lúc đó trong đầu nàng tuy không có ấn tượng tốt nhưng mấy tên này cũng không tệ lắm! Nàng bị tát đến sưng vù, máu chảy ra, rơi xuống đất! Nàng cố chịu đựng, ta sẽ phục thù!Chưa đủ! Hắn còn dùng roi da đánh nàng! Thù này không trả, ta thề không là Thiên Triều nữa!Nàng ngất đi! Vô niệm…-Ngươi tỉnh rồi hả?Nàng mở mắt ra, thấy tên thái giám đó, hắn có vẻ tốt! Nàng định ngồi dậy!-Ấy, đừng, đầu ngươi bị thương, với lại…, ngươi nằm nghỉ đi!Khỏi nói nàng cũng hiểu mấy cái vết thương chết tiệt là do tên hôn quân đó làm ra, uổng công mình cứu hắn! Nhưng quân tử cứu người không kể công! Thù này rạch ròi phải trả, hãy chờ đó tên bạo chúa kia!-Đa tạ! Sao lại tốt với ta?-Nhìn ngươi ta nhớ tỷ tỷ của ta!-Tỷ tỷ ngươi sao?-…-Nếu ngươi không muốn nói thì ta không ép!-Tỷ tỷ của ta cũng làm cung nữ, lần đó sơ suất làm vỡ băng phiến của hoàng đế bị ngài trừng phạt đã thắt cổ tự tử rồi!-Sao vậy? Đâu cần quá đáng thế?-…Hai người im lặng hồi lâu.


Chương 5 : Hoàng Đế Bị Bệnh

5 Ủa, sao hắn không phản ứng gì hết trơn vậy kìa, nàng tưởng hắn sẽ ra lệnh ấy tên thái giám vả miệng nàng như lần trước chứ! Nàng quay lại đưa mắt nhìn lão công công ra ý hỏi, không biết sao lão cũng không nói gì! Một lúc lâu chờ đợi, lão công công mới nhìn nàng e ngại.


Chương 6 : Ta Yêu Thương Ngươi!

6 Lần này thật quá lắm rồi, hắn túm lấy nàng, bẻ quặt tay ra sau, quát gọi mấy tên thái giám lôi nàng vào ngục! Nàng dù bị khống chế vẫn giữ thái độ ương ngạnh cốt để hắn tức chết! Hắn tức thật ra lệnh đem roi đến, đánh lên người nàng những đòn chí mạng cho đến lúc nàng ngất mới ngừng.


Chương 7 : Dối Lòng

7 Mặt hắn đỏ dần tới mang tai, nóng bừng!May mà nàng không thức, may mà không có ai quanh đây, nếu không hắn kiếm cái lỗ chui xuống cho rồi!Bỗng nhiên nàng ú ớ, quơ tay lung tung như tìm kiếm một cái gì đó trong cơn mê.


Chương 8 : Cùng Chung Cảnh Ngộ

8 -Hoàng thái hậu… mất rồi!Nha hoàn run rẩy kêu lên rồi mất tất cả sức lực ngồi phịch xuống đất! Liền lúc đó, được báo tin dữ hoàng đế lập tức hạ giá đến lãnh cung.


Chương 9 : Nhất Định Phải Ở Bên Ngươi!

9 Hôm nay hắn hận quan thái y không để đâu cho hết! Phá hỏng chuyện tốt của hắn, rõ ràng là gần được rồi mà…-Nè, vết thương của ta bao giờ mới lành hẳn?Là nàng lo lắng hỏi, vết thương chưa hết sao nàng quậy hắn được, chưa kể nàng sợ hắn lợi dụng chèn ép nàng nữa!-Xin tiểu thư yên tâm, thần xét thấy vết thương đã khả quan hơn rất nhiều có thể lành nhanh chóng!Quan thái y khẽ bấm lên cổ tay nàng xem mạch, quả thật nữ nhi này bệnh tình đã bớt được tám chín phần, chỉ cần cố bồi bổ thêm là dứt hẳn! Hoàng đế nhìn cánh tay trắng của nàng đặt trên gối, hắn hận mình không biết chữa chứ không là hắn… A, trong đầu hắn bắt đầu có ý đồ đen tối nha!-Nha hoàn mau theo toa thuốc này mà sắc cho tiểu thư!Một thị nữ tiến đến đón lấy toa thuốc lặng lẽ lui ra.


Chương 10 : Điệu Múa Của Nàng

10 Nàng sững lại! Hắn nói cái quái gì thế? Chạm dây chăng? Nhưng dù thế nào nàng vẫn quyết ra đây một mình!-Không thích ngươi theo ta!Hắn không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng nàng, thuận tay ôm luôn eo nàng, quá lắm nha!-Ta lo cho ngươi có biết không hả?Xỉu đùng đùng a! Làm người ta ra nông nỗi này giờ bảo là lo lắm nha, chập mạch nặng lắm rồi! Vùng khỏi hắn nàng bỏ chạy! Hắn đuổi theo! Sức nàng không như bình thường nên chạy cũng chậm, nhưng nàng cũng rất biết tính toán, cứ chạy vào mấy góc tối tối, lâu lâu lại quẹo trái phải lung tung, giờ mà còn lo đi lạc làm gì nữa!Mệt quá, dừng lại thở, ngó nghiêng xung quanh, không thấy hắn thật tốt! Nàng thong thả gieo bước hạc đi đến cây cầu mà ban sáng nàng thấy.


Chương 11 : Không Công Nhận!

11 -Đại… đại ca!Nàng gọi khẽ, ngay sau đó là cái tát trời giáng thẳng xuống mặt nàng! Sao… sao vậy chứ? Nàng đâu có làm gì phật ý huynh ấy?-Ngươi đang ảo tưởng về mình sao? Cứ nghĩ rằng chiếm được tình cảm của cha ta là muốn làm gì thì làm sao? Ai là đại ca của ngươi? Một kẻ không rõ nguồn gốc được vào Vương gia này mà đã vội lên mặt! Ngươi quả là có gan!“Bốp”.


Chương 12 : Khổ Vì Được Sủng!

12 …Qua ngày hôm sau, nàng tình cờ gặp tam ca ca, huynh ấy đưa cho nàng một tấm khăn, giở ra xem thì có hình thêu phượng hoàng! Là một lời tỏ tình sao? Chuyện quái gở gì đang diễn ra vậy kìa? Mấy ngày tiếp theo đó, không cách này thì cũng cách khác, các ca ca tiếp cận và… tấn công nàng! Trời ôi! Chuyện gì mà quái đản thế không biết! Hỏi phụ thân thôi!-Cha à, con lo lắm!Mãi không nghe cha nói gì nàng khẽ thốt.


Chương 13 : Tiến Cung!

13 -Thiên Triều!Cái tên vang vọng trong đầu hắn bao lâu nay, làm hắn điên đảo giờ có thể thốt ra thành lời!Nàng quay lại! Là hắn!-Ta nói chuyện riêng với nàng được không?Hắn hết kiên nhẫn! Khi mà bên cạnh nàng còn có một người đàn ông khác!-Vâng, thưa hoàng thượng!Thiên Quân sớm biết việc thất lễ là không thể nên cáo lui ra ngoài, chàng lo cho Thiên Triều, đâu biết sự tình trước đây! Còn lại hai người, hắn chầm chậm bước đến trước ánh mắt hờ hững của nàng! Hắn không biết vì sao khi nàng nhìn hắn như thế hắn rất là đau!-Là ngươi cố tình che giấu thân phận?-Che giấu?-Thiên kim của Vương gia, địa vị không phải nhỏ lại lẻn vào cung ta náo loạn, hay là tìm cách lôi kéo sự chú ý của ta?-Nếu ta nói ra điều đó ngươi sẽ đối xử với ta như thế nào? Địa vị? Quan trọng vậy à? Cần ngươi chú ý đến vậy sao? Đối với kẻ hèn này chẳng dám mơ cao, chẳng qua là được phúc được nhận làm nghĩa tử của Vương gia, thật đâu dám đem chuyện xấu hổ này ra mà lòe thiên hạ!Nàng đay nghiến! Mười phần giận dữ! Những câu nói mỉa mai của nàng cắt sâu vào tâm hắn!-Ngày mai ngươi sẽ tiến cung!-Ta không thích!-Hoàng thái hậu đã mất, ta cần người cai quản hậu cung!-Ta không thích cùng mấy hạng đàn bà đó tranh đua những điều vô nghĩa, nếu hoàng thượng cần xin tiến cử người khác đi!Nàng xoay bước, thật nhanh về khuê phòng nhưng bị hắn chộp lại, kéo vào lòng!-Bổn vương tiến ngươi, ngươi phải đi! Ngươi muốn gì ta cũng có thể cho cả!-Thứ ta muốn ngươi không bao giờ cho được!-Là gì?-Tình cảm của ta!Hắn cứng đờ! Tình cảm của nàng? Nàng căm ghét hắn làm sao… Lúc đó nàng tuột khỏi tay hắn, lặng lẽ về khuê phòng bỏ lại đằng sau ánh mắt bàng hoàng của hắn!…Vậy mà vẫn phải tiến cung! Đúng là lệnh thiên tử!-Ngươi đừng tỏ thái độ như thế!-…-Đúng là không biết điều! Bao nhiêu người mong ước ở vị trí này mà không có được!-Vậy ngươi tiến họ vào cung đi!Một lần nữa nàng chặn họng hắn!-Ngươi rốt cuộc là không vừa ý điều gì?-Tất cả!Hắn đến ngồi kế bên nàng, ôm nàng vào lòng, nàng lại đẩy hắn ra! Không cho phép nàng coi thường hắn, hắn xiết chặt nàng lại trong tay, hôn lên đôi môi màu đào xinh đẹp!“Chát”.


Chương 14 : Làm Nữ Đại Ca

14 -Nếu ngươi không về thì ta sẽ dùng đầu của chúng để lôi ngươi về!Hắn lạnh giọng đe dọa! Nàng cuối cùng cũng có điểm yếu! Hắn nhất định phải lợi dụng nó!-Ta theo ngươi về cung, ngươi không được làm hại đến họ!-Được!Đành thuận ý hắn vậy, không thể để Tiêu Nhi chết oan uổng! Hắn đắc ý bế thốc nàng lên đi thẳng về cung!…-Từ rày ngươi ở đây, nhớ cẩn thận!-Ta biết rồi!-Cung nữ nào cũng mong được hoàng thượng sủng ái, ngươi có vẻ được ngài chú ý có thể họ sẽ làm khó làm dễ ngươi!-Ngươi đừng lo ta làm được mà, nhớ đến thăm ta nhé!-Ừ! Bảo trọng!Bảo Bảo nhìn dáng nàng mảnh khảnh đi vào trong thầm nén tiếng thở dài.


Chương 15 : Bệnh Vô Phương Trị!

15 -A! Hoàng thượng đến!Một đám cung nữ lập tức ùa đến. Đường Uẩn nhìn quanh, không có nàng trong bọn họ!-Vương tiểu thư đâu?-Hoàng thượng! Nàng ấy bị bệnh nên…Nhớ lời Thiên Triều dặn, Si Dao ôm cứng tay hoàng đế làm nũng.


Chương 16 : Độc Chiếm Mĩ Nhân

16 -Các ngươi làm gì ở đây?Đường Uẩn trầm giọng nhưng có thể thấy rõ sự bực tức của y. Tiêu rồi a! Sao hai người khách không mời mà lại đến thế? Vậy phải đuổi từng người thôi!-Là ta gọi ca ấy đến!Trước tiên là bênh vực người nhà sau mới tống cổ hắn! Vương Ngu nhìn nàng, rõ ràng lúc nãy là kêu tên Liễu công tử giờ lại trở lời bênh hắn.


Chương 17 : Hắn Không Tầm Thường!

17 -Ngươi đến đây làm gì?-Đến thăm ngươi, không được sao?-Thăm ta? Trời sập!Nàng nói thẳng thừng! Làm gì có lòng tốt vậy chứ?-Ngươi ghét ta đến vậy sao?Không phải là ghét, mà là cực kì căm ghét! Nhưng là nàng không tiện nói ra thôi! Dùng đôi mắt lãnh đạm nhìn hắn, nàng chợt thấy hắn rất đẹp! Ngũ quan hài hòa, cương nghị, nhìn rất phong trần, nhưng vẫn mang vẻ nho nhã.


Chương 18 : Thánh Chỉ

18 -Ta chưa ăn xong thì ngươi chưa li khai được! Không lẽ đạo lý này ngươi chưa từng nghe qua sao?Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ “đạo lý” như châm chọc nàng.


Chương 19 : Ai Cũng Biết Ghen

19 Duyên Cân? Khăn tình duyên sao? Phải rồi, cần mua một cặp cho nàng và Thiên Quân a!-Ông bán một cặp bao nhiêu?-Cô nương mua một cặp vậy chắc đã có ý trung nhân?-Đúng vậy!Ông lão cười lấy ra một cặp khăn hồng thêu tinh xảo, một đôi long phụng.


Chương 20 : Sự Cố

20 Ngày mai là Thiên Duyên Hội diễn ra, nàng nằm trằn trọc mãi. Nàng có ba lý do để không dự hội này được. Thứ nhất, nàng là Chiêu Nghi, có nghĩa là nàng chỉ có thể đi cùng với Đường Uẩn, đằng này nàng lỡ hứa trước với Vương Ngu.


Loading...