1 Có một nơi mà người người đều nhắc đến, nhìn tổng thể mà nói nơi này có thể liên thông dễ dàng với cả tám phương trên đường bộ, ngoài ra còn thuận lợi buôn bán cả đường thủy, là một nơi đất lành chim đậu, thịnh vượng phát đạt.
2 Hải Tứ vẫn còn đang mê muội, thì từ phía trước đã thấy một nhóm người có cả nam lẫn nữ đang vội vàng chạy tới, họ thấy Phong Chính và Hải Tứ thì dừng lại hỏi, “Hai vị đại ca có thấy xung quanh đây có người nào từ bên trong nhảy ra ngoài không?” Phong Chính gật đầu, chỉ tay về hướng Loan Loan đã chạy nói, “Ân, thấy.
3 Loan Loan giật mình ngồi dậy than vãn, “Muội…Muội đã quên mất câu này của tỷ, muội chỉ nghĩ bất kể là ai thì cũng có thể đánh được. ”Mạch Tang khẽ cười một tiếng, “Điều này sao có thể, các chiêu thức tỷ dạy muội không phải là vạn năng, mà trên đời này cũng không thể có loại võ công hoàn hảo đó đâu.
4 Vốn là muốn ôm mền ngồi trên giường chờ đợi Mạch Tang cho đến nửa đêm, nhưng chỉ mới được nửa canh giờ là Loan Loan đã cảm thấy vừa mệt mỏi vừa buồn ngủ.
5 Hai bên giặc cướp cùng tiêu cục người ngựa đều sáp vào đánh lá cà, kịch liệt chém giết nhau. Đang lúc mọi người đánh nhau khó phân thắng bại, một tiểu tử mặc quần áo của người bảo tiêu liền chui vào núp trong bụi rậm.
6 Mặc dù trong trận hỗn chiến đó phe tiêu cục đã thắng, nhưng sơn cốc không phải là nơi có thể ở lâu được. Loan Loan nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, giúp đỡ Phong Chính thoát ra ngoài.
7 “Trong nhà ngươi còn có những ai nữa?”Một lát sau Loan Loan mới trả lời, “Đã không còn ai. ” Cha mẹ, các ca ca, ta không phải là trù ẻo các người, là vì ta thật sự không biết phải trả lời thế nào.
8 Loan Loan mỗi ngày đều ra sức học tập, cưỡi kị mã, uống rượu, bắt chước cách nói chuyện của người Bắc Thành, còn cùng Phong Chính chơi cờ… Nàng ở Phong Gia Bảo đúng là thập phần mãn nguyện.
9 Loan Loan thở dài nói, “Trước kia hắn chưa từng như vậy sao?”“Chưa có. ”“Chắc là…. chắc là hắn chê ta chướng mắt. ”“Không phải như vậy đâu. ”Loan Loan đập bàn một cái, tức giận đứng lên nói, “Rõ ràng chính là vậy.
10 Phong Chính nhất thời đau điếng đến nỗi kêu bật thành tiếng thật lớn, không chờ hắn ra bất kì hành động nào, Loan Loan liền buông tay ra, nhanh chóng chạy ra ngoài giống như một cơn gió mạnh thổi trong đông viện,.
11 Phong Chính lập tức vô cùng căng thẳng. Hắn vội nói, “Nga, cũng không có gì quan trọng. Ta đã không còn nhớ rõ nữa. ”“Thật vậy không?” Loan Loan hồ nghi nhìn Phong Chính.
12 Loan Loan lại nghiêm túc soi xét hắn, không có chút yêu cầu truy bức hoặc ý đồ gì trong lời nói của hắn. Nàng nhận thấy Vương Tán vẫn đang gắt gao nhìn chằm chằm vào mình, mới lên tiếng hỏi, “Ân… nhưng tại sao?”Vương Tán không khỏi nghẹn lời.
13 Phong Chính giữ chặt lấy nàng, “Không cần, chạy tới chạy lui rất phiền toái, như vậy cũng ăn được rồi. Hơn nữa vừa rồi nàng dùng sức quạt quạt mùi thức ăn thơm lừng làm cho ta hiện tại đói đến nỗi không chịu được nữa.
14 Phong Chính ngẩn ngơ tiếp nhận phong thư, bên ngoài chỉ có đề hai chữ tên người nhận “Phong Chính”. Bên trong có một cái gì nổi cộm lên, sờ vào cảm nhận được một vật tròn tròn, lại có góc cạnh.
15 Khúc ca cuốiSa Liễu trấn, Sa Liễu trấn, cát vàng bay đầy trời, ngay đến cả một gốc liễu già cũng không được chăm sóc. Phóng tầm mắt ra phía xa, cả một mảnh đất hoang vắng, thị trấn nhỏ này năm đó cũng đã từng rất phồn thịnh.
16 Sa Tam lưu lại Phong Gia Bảo, kĩ lưỡng xem xét địa hình, nhận mặt được hơn nửa số người làm việc trong Phong phủ, lão già Mã tặc bụng dạ nham hiểm, thái độ làm người vô cùng giả dối, toàn bộ đều do hắn và Mã gia trù hoạch, Đại Cáp chỉ là một nhân vật tép riu để hắn lợi dụng thân phận đó, âm thầm quản lý chặt chẽ nhất cử nhất động của Phong Chính khi vào Sa Liễu trấn, phán đoán xem Phong Chính còn dẫn theo bất kì người nào không.
17 Phong Chính cầm tay Loan Loan, cười cười, căng thẳng nói, “Là bọn hắn thả nàng ra sao? Bọn chúng đi đâu hết rồi?”Loan Loan lắc đầu, “Không có, không biết làm sao mà dây thừng trói ta tự động tháo giải.
18 Ngoài đại sảnh, Lâm gia phu phụ và bốn vị công tử sớm đã tề tụ đông đủ. Loan Loan hít sâu một hơi rồi bước vào, trong lòng có chút hơi lo lắng. Lâm phu nhân nhìn thấy Loan Loan mà không hề niềm nở như dự liệu, chỉ bình thản nói, “Con đã trở lại.