281 Trương Võ Dương là một người có tâm tư tương đối đơn thuần, có lẽ bởi vì thiên phú của hắn trên phương diện máy móc công nghiệp này rất cao, phương diện đối nhân xử thế hiển nhiên có chút “ngốc nghếch”, không khác một đứa bé.
282 Tiêu Duệ một thân quan bào, chậm rãi bước ra ngoài theo tấm thảm. Phía sau, là Tiết độ phó sứ Ca Thư Hàn, Trưởng sứ phủ Đô hộ An Tây Ca Thư Hàn cùng một đám quan viên, đương nhiên còn có vua nước Quy Tư cùng cấp dưới của hắn.
283 Người Đại Thực thối lui, sợ là vì nội loạn. Mà người Đại Thực đi, người Thổ Phiên thừa dịp hư không mà vào. Tiêu Duệ cười khổ một tiếng, dường như nhớ lại lịch sử nguyên bản.
284 Trong dãy núi Thiên Sơn nhìn về phương Bắc thành Quy Tư, vô số chim diều hâu bay lên thành đàn từ trong núi cao rập rạp trùng điệp màu xanh thê lương, xuyên qua đỉnh núi lớn trong bầu trời nhuộm đẫm ánh mặt trời không hề có trật tự.
285 Từ khi hành quân tới nay, biểu hiện của Tiêu Duệ trực tiếp lật đổ nhận thức của sĩ tốt tầng thấp của Đại Đường đối với quyền quý trong triều: ai nói quyền quý Đại Đường đều là một đám sâu mọt ngồi không ăn bám chỉ biết uống rượu chơi gái hưởng lạc? Ai nói văn sĩ không thể tòng quân?Dưới chân mỏm núi có một sân hình một nửa vòng tròn.
286 - Quận Vương, Ca Thư đại nhân, tuy nhiên, gió này sợ là sẽ càng lúc càng lớn. Thứ nhất, quân ta phải tăng tốc đi về phía trước, trước khi cơn lốc đến phải tới được Đặc Lặc Mãn Xuyên, nếu không mà nói, hậu quả thiết nghĩ không tưởng tượng nổi.
287 Hơn 2 vạn quân Đường tinh thần no đủ sĩ khí tăng vọt nắm trong tay cung tiễn nỏ thuẫn cùng với mạch đao trường thương các loại vũ khí đủ kiểu dáng trên đỉnh Đặc Lặc Mãn Xuyên, sắc mặt nghiêm nghị nhìn vùng đất bằng phẳng dưới triền núi.
288 Nhưng uy lực lớn của pháo ngày hôm nay, chỉ có thể dùng bẻ gãy nghiền nát để hình dung. Sau một lượt pháo qua, tường thành Liên Vân Bảo tán loạn, lộn xộn, lung lay sắp đổ.
289 “Chiến hỏa” giữa Vương và Vương Phi, các quý tộc quần thần Tiểu Bột Luật nhìn như không thấy. Ở giây phút sống còn người Thổ Phiên chạy tán loạn, đại quân Đại Đường áp sát, vương quyền Tiểu Bột Luật thùng rỗng kêu to.
290 Mặt trời chói chang treo cao, phía trên Thông Lĩnh mùa hạ, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch thật lớn. Ban đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng như nước, mà ban ngày thì cực kỳ oi bức.
291 Gió thu thổi qua, lá rụng không tiếng động. Tiêu Duệ im lặng đứng trên thành lâu thành Tân Đường, ngóng nhìn lãnh thổ quốc gia Tây Vực rộng lớn dưới Thông Lĩnh, thật lâu không nói gì.
292 - Hoàng thượng. Võ Huệ Phi buồn bã nói. - Ái phi. Lý Long Cơ thở dài, vừa muốn nói gì, thình lình nghe ngoài cửa truyền đến tiếng kính cẩn lanh lảnh của một tiểu thái giám:- Khởi bẩm hoàng thượng, quân báo khẩn cấp.
293 Lý Long Cơ miễn cưỡng bày ra nụ cười trên mặt. Nụ cười ôn hòa này, rơi vào trong mắt Lý Kỳ, lại trở nên cực kỳ âm lạnh. Lý Kỳ run rẩy từng đợt trong lòng.
294 Tiêu Duệ vừa động trong lòng, vội vàng đuổi theo, thấy bóng dáng kia giống như vừa mới đi ra từ phòng ngủ Lý Nghi, chợt lập tức đi vào trong một tiểu viện u tĩnh.
295 - Giúp hoàng thượng bình loạn chính là gốc rễ của thần…!Tiêu Duệ đứng thẳng dậy, khoát tay áo. Lý Tự Nghiệp cả người giáp trụ đứng phía sau Tiêu Duệ, tiến lên một bước, giáp trụ toàn thân rung động.
296 Chương Cừu Kiêm Quỳnh không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Điều này cũng có nghĩa là mưu tính lâu nay của Tiêu Duệ mặc dù bởi vì sự việc của Ngọc Chân đột điên đâm ngang nhưng cuối cùng vẫn có một kết cục viên mãn, một cái kết quả chứa nhiều lợi ích khiến cho song phương có thể chấp nhận được.
297 Cảm nhận được ánh mắt âm trầm của Tiêu Duệ, Dương Lan đôi mắt rưng rưng nước mắt. - Dương Lan. . . Tiêu Duệ lạnh lùng nói, đưa tay nắm lấy bả vai đối phương:- Nói cho ta biết, đám nữ nhân các nàng rốt cuộc đang làm trò quỷ gì vậy?Thân hình mềm mại của Dương Lan run lên, run giọng nói:- Quân vương, gia không có.
298 - Không nhi, không sao cả, nếu thái thượng hoàng đã mời chúng ta sao có thể từ chối được? Ngọc Hoàn à, nàng còn chưa bái kiến thái thượng hoàng nữa, hôm nay ta mang nàng vào cung nhìn xem.
299 Mạch đao trong tay Lý Tự Nghiệp đột nhiên cắm xuống đất, hắn chạy tới cúi người thi lễ:- Quận vương, mạt tướng đợi ở đây đã lâu. . . Tiêu Duệ cười nhảy xuống xe ngựa, vỗ vỗ bả vai Lý Tự Nghiệp:- Vất vả cho ngươi rồi, Tự Nghiệp!Lý Tự Nghiệp thở dài:- Mạt tướng cả ngày ở trong kinh sư quả thật cũng không có việc gì làm, mạt tướng vẫn thích cầm binh ở biên quan hơn!Hiện tại đã là đại tướng quân cai quản kinh thành và khu vực lân cận, là tướng lĩnh dưới tay Tiêu Duệ nắm giữ binh quyền trọng yếu.
300 Tiêu Nguyệt không ngờ có thai!Hai ngày nay nhìn thấy tỷ tỷ Tiêu Nguyệt vẻ mặt tái nhợt lại thỉnh thoảng buồn nôn, Tiêu Duệ mơ hồ cảm thấy có vẻ không ổn.