181 "Tộc trưởng đã về rồi!"Một tiếng hô to vang vọng trên đường trong núi, các tộc nhân Đằng gia trang vốn còn đang ầm ỹ, lập tức đều im lặng. Vô luận là đang ăn cơm, hay là đang nói chuyện, các tộc nhân đều quay đầu lại nhìn.
182 Dựa theo bản ghi chép của Vạn Tượng Môn, Ô Hầu này vô môn vô phái(không có môn phái). Từ nhỏ hắn sinh hoạt ở nông thôn, biên cảnh của Viêm Châu. Bởi vì quê quán gần Man Hoang, cho nên Ô Hầu từ nhỏ đã thích tiến vào Man Hoang.
183 "Chúng ta đi gặp bọn họ. "Một thân kim bào Cổ Ung cười đứng dậy, bên cạnh mười một Tiên thiên cường giả cũng đều đứng dậy. Lúc này mười một trưởng lão đều thay đổi quần áo thành bộ trường bào màu xanh của chấp pháp trưởng lão.
184 Nhưng vì ba vạn đại quân Thanh Hồ Đảo đóng trại chíêm lĩnh vài dặm xung quanh khu vực động không đáy cho nên cây cối ở chỗ này coi như bị xui xẻo, tất cả cây lớn đều bị chặt xuống cỏ dại thỉ bị diệt trừ.
185 "Cổ Ung, mời dẫn đường. " Bốn mươi chín gã Tiên thiên cường giả, đều nhìn về phía đám người Thanh Hồ Đảo. Đã đến nước này, nếu còn tiếp tục nói dối, thì chẳng khác vũ nhục tất cả mọi người ở đây sao.
186 Người của Thanh Hồ Đảo, dù chết sống cũng không chịu dẫn đường nữa. Lúc này nhân mã ở những nơi khác cũng có tâm tư riêng của mình. Lúc trước để Thanh Hồ Đảo dẫn đường tìm Cung Điện Vũ Hoàng, ý nghĩ của bốn mươi chín tiên thiên cường giả là vô cùng nhất trí, coi như đoàn kết.
187 "Vậy lão đầu Kim qui này đã sống bao nhiêu năm a. "Tuổi thọ của con người có hạn, cực hạn tuổi thọ của Tiên thiên cường giả là hai trăm năm tuổi còn Hư cảnh cường giả là năm trăm tuổi.
188 Đằng Thanh Sơn chú ý tới ba vị hòa thượng của Ma Ni Tự: "Cao thủ Phật tông đích xác kỳ lạ, bên trên thanh tử hồng sắc thiết côn đều ẩn hiện hào quang màu vàng nhàn nhạt.
189 Bốn mươi bảy Tiên thiên cường giả tụ tập tại đây, nhìn chằm chằm vào sáu người của Thanh Hồ Đảo. "Phiền toái. " Trong đáy lòng Vũ Văn Lưu Phong phát sầu.
190 Trên quan đạo, Đằng Thanh Sơn cùng mấy trăm người của thương đội chậm rãi đi, thương nhân trò chuyện cùng nhóm hộ vệ. "Rời Giang Ninh, không biết khi nào mới có thể trở về.
191 "Ngươi nói tên Gia Cát Nguyên Hồng kia một kiếm chặt đứt tay phải của Đan Trần vả lại còn đánh trọng thương Tiên thiên kim đan cao thủ của Tuyết Ưng giáo?" Hạt Tử Kiếm Thánh cũng không đả động đến Đằng Thanh Sơn, ngược lại nhấn mạnh về Gia Cát Nguyên Hồng.
192 "Đừng chen!""Chen cái rắm a. " Bị chen một vài người mở miệng mắng. Bất quá dù mắng cũng vô dụng, càng nhiều người chen lân vào bên trong để xem. Đằng Thanh Sơn rất nhẹ nhàng chen vào tận bên trong.
193 Những người khác đang ba hoa khoác lác, thậm chí còn nghị luận về Đằng Thanh Sơn. Mà bản thân Đằng Thanh Sơn cũng nhanh chóng ăn cơm, hoàn toàn không để ý đến những lời bàn tàn đó.
194 Xích Hỏa Mã cùng với Ô Vân Mã của Quy Nguyên tông là cùng một cấp bậc. Ô Vân Mã thường thường một thân trọng giáp, cùng với Hắc Giấp quân quân sĩ bên trên cũng trang bị trọng giáp cộng lại cũng phải tới vài trăm cân, vậy mà Ô Vân Mã vẫn chạy như bay không có cảm giác nặng nề.
195 Đằng Thanh Sơn đứng bên cạnh đưa mắt nhìn cũng đồng ý với nhận xét của hộ vệ kia. "Giết hay lắm, mấy tên mã tặc này ăn không ngồi rồi chỉ nghĩ cách giết người cướp của không thôi, lần này đụng phải thiết bản rồi.
196 Ven đường là một mảnh đất hoang, nơi nhóm thương đội Đằng Thanh Sơn đang nghỉ tạm, bởi vì chung quanh không có khách điếm ven đường, chỉ có thể dừng tại chỗ uống nước, ăn bánh bao.
197 Con đường phía dưới tửu lâu không ít người đi đường cũng bàn tán. "Nghe thanh âm hẳn là từ phương Bắc truyền đến. Hơn nữa chắc là cách xa khoảng hơn mười dặm.
198 Nhất thời, một lão bản đội mũ da chạy đến, cười nói: "Ài, Trương lão gia đã về rồi. ". Lão Trương cười mắng: "Ngươi gọi ta là lão gia, ta chịu không nổi! Mấy người này đều là bằng hữu của ta, ta dẫn mối làm ăn giúp ngươi, ngươi kiếm lời một ít thôi nhé, không thành vấn đề chứ.
199 Cửa phòng đóng chặt, trong phòng một mảnh tối đen. Trong căn phòng tối đen này, một thân hắc y Đằng Thanh Sơn đang nhắm hai mắt, mỗi chiêu mỗi thức, luyện tập Hình Ý Tam Thể Thức.
200 Kiều Trung ngồi bệt dưới đất, hai chân hai tay đều vô lực rũ xuống, từng giọt mồ hôi giỏ trên trán, sắc mặt dữ tợn, nhìn chằm chằm Mã Cẩm Khiếu đang đứng trước mặt.