121 Đảo mắt. Ký Hồng rời đi đã được hai mươi sáu ngày!Chạng vạng tối. Đằng Thanh Sơn một người trong tay cầm Luân Hồi Thương tiêu diêu tự tại xuống núi. "Đằng Đô thống!" Nhóm cao thủ Quy Nguyên tông thấy Đằng Thanh Sơn trở về lập tức nhiệt tình chào hỏi.
122 Hơn hai mươi ngày qua không phải là không có vũ giả đến đây lục soát, mà những người tới đây lục soát đều trở thành thức ăn trong bụng nó, nó vừa hoàn toàn lột xác, lân giáp hoàn toàn biến thành hồng, thực lực thật lớn đề thăng.
123 Giờ phút này đúng là buổi sáng, không ít võ giả đều vào núi. Hơn nữa, tốc độ Đằng Thanh Sơn khá nhanh, trực tiếp từ núi lớn chạy vào trong lều, không có mấy người chú ý.
124 Đối với siêu cấp cường giả mà nói, bí điển bảo vật có khi chỉ làm chướng mắt, bởi bí điển dù quý giá đến đâu cũng chỉ là ngoại vật. Đến tầng thứ như Gia Cát Nguyên Hồng, quan trọng nhất chính là sự tu luyện bên trong.
125 Đi trên đường nhỏ Đằng Thánh Sơn trong lòng có chút kích động: "Dựa theo sư phó nói. Nội kình khi ra ngoài thân thể còn có thể khống chế. Điều đó cũng đại biểu" Thần" đã muốn đột phá nê hoàn cung trở ngại.
126 Mấy ngày này, Đằng Thanh Sơn buổi sáng luyện tập Tam thể thức lĩnh hội ý cảnh, hy vọng sáng chế chiêu thứ tư trong ngũ hành thương thuật. Đến trưa, Đằng Thanh Sơn là tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật.
127 Mà Bàng Sơn, Tang Phong, Quan Lục ba vị thống lĩnh trong lòng cũng không khỏi bồi hồi!Tuyển đệ nhất thống lĩnh?Bàng Sơn là đệ nhị thống lĩnh, Tang Phong là đệ tam thống lĩnh, Quan Lục là đệ tứ thống lĩnh.
128 Phía trên lầu các có hai chữ to như rồng bay phượng múa: Võ Các"Thanh Sơn, đây là nơi để các bí tịch của Quy Nguyên tông ta: Võ Các" Gia Cát Nguyên Hồng đạm cười nói.
129 Không có biện pháp khác, chỉ có thể đi hỏi Gia Cát Nguyên Hồng. . . Ngước đầu nhìn bầu trời -Ánh mặt trời xuyên thấu qua bóng cây chiếu xuống mặt đất.
130 Trận cuồng phong gào thét thổi qua thao trường, bầu trời càng thêm âm trầm. Nhưng bầu không khí trên giáo trường so với tình cảnh trên bầu trời càng làm người khác hô hấp khó khăn hơn!"Ca.
131 "Hô!" Đằng Thanh Sơn thu hồi Luân Hồi Thương. Tang Phong kinh ngạc ngã ngồi trên mặt đất. Hồi lâu, nhìn thoáng qua Đằng Thanh Sơn mới nói: "Thanh Sơn sư đệ.
132 Đối với các loại linh quả, yêu thú Đằng Thanh Sơn biết đến rất ít. Gia Cát Nguyên Hồng cười ha hả nói: "Vốn, vi sư nghĩ đến linh quả mà ngươi ăn chính là gia tăng nội kình, không ngờ lại là linh quả cải tạo kinh mạch.
133 Giang Ninh quận thành. Bên ngoài phía bắc đại môn Quy Nguyên tông, một nam thanh niên tử nắm trong tay dây cương của một Thanh tông mã, người mặc trường bào màu màu xanh, tóc dài tùy ý bù xù, có vẻ không kiềm chế được.
134 Trên quan đạo hơn mười cổ thi thể ngã xuống, chung quanh một mảnh tràn ngập trong mùi máu tươi. Ngẫu nhiên có khách qua đường đi ngang qua, nhìn thấy một màn này đều sợ tới mức rụng rời, tất cả đều nhanh chóng đi nhanh khỏi chỗ đó, e sợ chọc giận tới vị thanh bào đao khách đang đứng đó.
135 Gió đêm lạnh buốt, gào thét thổi qua khắp Võ An quận thành. Đằng Thanh Sơn ngồi ở trên tầng hai lầu các, trên lầu các cũng không có một ngọn nến, một mảnh tối đen.
136 Ngụy Thương Long bên cạnh nhắc nhở: "Sư huynh, thực lực Đằng Thanh Sơn so với ta sợ còn trên một bậc! Lưu Kiến hộ pháp thực lực tuy rằng rất mạnh, nhưng so với Đằng Thanh Sơn kia thì.
137 Trong lòng nghĩ tới hắn liền nhìn chằm chằm Lưu Kiến, tựa như một con sói cô độc nhìn con mồi. "Không, không!" Lưu Kiến hoảng sợ lùi lại phía sau, hắn không muốn chết!Bùng!Tay trái đột ngột chống xuống đất, Lưu Kiến cả người như điên quay đầu về phía sau phóng đi.
138 "Bất quá, mục tiêu hiện tại của mình là Thiết Tý Hầu sơn. Đặng Canh kia thực lực chưa rõ, dưới tay còn có bốn thuộc hạ nữa, tốc độ di chuyển một ngày cũng chỉ được hai trăm dặm, muốn tới Ngân Giác sơn tối thiểu cũng phải nửa tháng.
139 "!" (tiếng kêu của bầy khỉ)"~~"Ba con thiết tý hầu khiêng thi thể Lục Thanh mãng xà, vừa chạy như bay, vừa hưng phấn kêu lớn. Lấy sự linh mẫn của chúng nó, cũng không phát hiện được xa xa đang có một nhân loại đang đuổi theo.
140 "Đi ra. " Đằng Thanh Sơn rõ ràng chứng kiến Thiết Tí Hầu cao lớn từ trong huyệt động đi ra "Ân, Chu Quả trong tay nó quả nhiên bỏ vào trong đó. " Thiết Tí Hầu cao lớn kia vừa mới đi ra khỏi huyệt động lập tức phát ra tiếng kêu "khẹc khẹc", tiếng kêu hưng phấn cao vút, quanh quẩn trên không hang ổ hầu đàn.