21 Lạc Tích Tuyết kinh ngạc ngẩn người, không phải nàng sợ bóng tối mà đột nhiên lại có người ôm nàng. “Anh là ai?” Nàng kinh ngạc hỏi, muốn thoát ra khỏi ngực của người đàn ông này nhưng lại càng bị ôm chặt hơn.
22 Lạc Tích Tuyết kinh ngạc ngẩn người, không phải nàng sợ bóng tối mà đột nhiên lại có người ôm nàng. “Anh là ai?” Nàng kinh ngạc hỏi, muốn thoát ra khỏi ngực của người đàn ông này nhưng lại càng bị ôm chặt hơn.
23 "Thiên Uy, em biết là anh sẽ trở lại mà"Vĩ Tĩnh Nam toàn thân mặc một bộ váy ngủ trễ ngực màu đỏ sậm, vật liệu hết sức mỏng manh đem đường cong trên thân thể nàng ta lộ ra một cách rõ ràng.
24 "Thiên Uy, em có trong phòng không?" Lạc Tích Tuyết đi tới trước cửa phòng của em trai, gõ của nhẹ giọng hỏi. Cánh cửa khép hờ nhưng bên trong không có ai đáp lại.
25 Dây cung trong đầu Lạc Tích Tuyết vào thời khắc này căng lên, cô khó có thể tin mà nhìn tấm hình trong tay mình, mắt trừng thật to. Váy tơ sợi may theo kiểu công chúa, sợi tóc mềm mại phiêu dật buông xuống hai vai, làn da trắng noãn, gương mặt tinh xảo, một đôi mắt to sáng ngời, linh động có hồn giống như một nàng công chúa cao quý xinh đẹp bước ra từ truyện cổ tích vậy, làm cho lòng người mê mẩn nhưng lại không dám đến quá gần.
26 Hắn muốn làm cái gì đây?Thân thể Lạc Tích Tuyết nhất thời cứng ngắc, thân thể tiếp xúc thân mật như thế làm cho cô cơ hồ quên đi hô hấp của chính mình.
27 Đêm dần khuya, ánh trăng dịu dàng theo cửa sổ lẳng lặng đổ xuống, yên lặng mà an bình. Lạc Tích Tuyết ôm em trai vào lòng, đợi cho hắn ngủ thiếp đi cô mới khe khẽ đứng dậy đi ra khỏi phòng.
28 “Cạn ly!” Buổi tốt nghiệp tiệc rượu này nam nữ ngồi vây quanh nhau, cầm ly rượu chúc mừng lẫn nhau. Trong khách sạn ánh đèn mờ mờ ảo ảo, tiết tấu chậm của ca khúc vang lên.
29 “Ưm…”Lạc Tích Tuyết dùng sức toàn thân giãy dụa, chân tay đạp lung tung. “Đừng lên tiếng, nếu không tôi lập tức sẽ giết cô” Thanh âm lạnh lùng của người đàn ông vang lên bên tai.
30 Nóng…Lạc Tích Tuyết nắm trên giường lớn mềm mại, khẽ cong người lên chỉ cảm thấy cả người nóng ran, có một cổ lửa nóng hừng hực thiêu đốt cơ thể cô. Cô nhíu lại đôi mày thanh tú lại, cảm thấy mình hôn mê thật lâu, toàn thân nóng rực, một cảm giác đói khát mạnh mẽ từ trong người cô nảy sinh.
31 Quản gia Ngô vừa mở đèn phòng khách lên thì đã thấy khuôn mặt đen thui của Lạc Thiên Uy , ánh mắt lạnh lẽo ngồi trên sa lon, cả người toát ra sự lạnh lùng khó gần, giống như muốn giết người.
32 "Tích Tuyết, cậu còn chưa về nhà sao?"Trần Tiểu Mạt tối hôm qua ở bữa tiệc uống hơi nhiều, nên thuê một căn phòng trong khách sạn để nghỉ ngơi, không nghĩ tới mới hừng sáng đã đụng phải bạn tốt Lạc Tích Tuyết, không phải cô ấy nên về nhà từ sớm rồi sao? Thế nào mà vẫn còn ở trong khách sạn thế này?"Tiểu Mạt" Lạc Tích Tuyết kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy bạn tốt Tiểu Mạt nàng khẽ buông lỏng một hơi.
33 "À? Việc đó. . . "Lạc Tích Tuyết chớp chớp hàng mi như cánh bướm, tròng mắt trong suốt luống cuống, vốn đã cố hết sức để đè nén uất ức nhưng em trai cô lại hỏi như vậy làm cô thiếu chút nữa nước mắt lại trào ra.
34 "Chị. . . "Nguc Lạc Tích Tuyết đập phập phòng, móng tay bấm vào lòng bàn tay, cô cắn cánh môi đến mức trắng bệch, hai mắt khép hờ không phản kháng gì được.
35 Thanh âm hoảng sợ từ trong phòng khách vang lên. "Em" Lạc Tích Tuyết vội vàng dùng đôi tay che ở trước ngực mình, không thể tin nhìn hành động ác liệt của đứa em trai này, trong mắt chứa đầy oán giận cùng nộ khí.
36 Lạc Tích Tuyết cùng Lạc Thiên Uy đi lên lầu, hai người một đường đi đều không nói gì, mà sau lưng còn nghe được tiếng oán trách của mẹ kế. "Thiên Uy, chị thật sự rất mệt mỏi, em để chị về phòng của chị được không?" Đi tới cửa phòng, Lạc Tích Tuyết không để lạc Thiên Uy mở miệng đã đẩy cửa đi vào, vội vã tiến vào.
37 "Cái gì?"Lạc Tích Tuyết mở to mắt, quản gia chuẩn bị những món điểm tâm kia để trong tủ lạnh chẳng lã đã bị hắn ăn hết. "Ai biểu cô không rời giường sớm" Khóe mắt lạc Thiee Uy khe hếch lên tựa như tức giận nói.
38 "Không có" Lạc Thiên Uy ngẩn ra, thần sắc kiên định lắc đầu một cái. Tinh thần của hắn lúc nào cũng tập trung trên người cô làm gì có thời gian mà nhìn những ngừoi con gái khác, hắn thích cô và cũng chỉ muốn một mình cô.
39 "Hả?"Lạc Tích Tuyết sửng sốt một chút khóe môi cứng đờ. Hắn muốn cô nấu cơm cho hắn ăn sao? Nhưng cô là thiên kim đại tiểu thư có bao giờ xuống bếp đâu sao nấu cơm cho hắn ăn đựoc.
40 "Hả?" Nhân viên quầy trên trán lập tức hiện ra mấy cái vạch đen. "Cái đó là sản phẩm không bán cho người chưa thành niên" Sững sờ trong chốc lát, cô nhân viên có tinh thần nghề nghiệp mà nói với hắn.