61 Mai Tử Thành nhận điện thoại Tề Hiên gọi tới, nhanh chóng chạy đến, đem chân Ngãi Giai Giai nắn thẳng. "Tốt nhất nên nghỉ ngơi hai ngày, không được di chuyển, như vậy mới nhanh khỏi, nếu không cẩn thận, khả năng sẽ để lại di chứng.
62 Tề Hiên lưu luyến không rời thả môi Ngãi Giai Giai ra, ngồi nghiêm chỉnh xong, không vui nói đến, "Vào đi. "Lúc này một nữ nhân viên bình thường cầm cặp lồng đựng cơm vừa rồi Ngãi Giai Giai đặt ở phía dưới, đẩy cửa vào, cung kính nói, "Tổng tài, đây là cặp lồng đựng cơm của ngài.
63 Tề Hiên sau khi ăn xong chủ động đem hộp cơm cất đi, sau đó ngồi ở bên người Ngãi Giai Giai, lẳng lặng nhìn cô. Cô ấy là Thiên Sứ là tiểu công chúa thật sự càng nhìn càng xinh đẹp, nhìn mãi không chán.
64 Bởi vì Ngãi Giai Giai đi lại bất tiện, cho nên ngày hôm sau Tề Hiên không cho cô tới công ty, miễn cho vết thương ở chân của cô chuyển biến xấu. Chính là Ngãi Giai Giai sau một ngày nghỉ ngơi, cô cũng không cảm thấy bị chấn thương, hơn nữa Mai Tử Thành đem rượu thuốc lại cho cô xoa rất tốt, nửa ngày cũng không đau đớn, thậm chí có thể đi lại, chỉ là Tề Hiên lo lắng thái quá mà thôi.
65 Tài xế cũng không có lái xe chạy đến Tề thị, mà là lái đến trước cửa một quán bar. "Chú tài xế, tôi muốn đi Tề thị, chú đưa tôi đến đây làm gì?" Ngãi Giai Giai phát hiện trước mắt không phải cao ốc Tề thị quen thuộc, vì vậy nghi ngờ.
66 Trần Tiểu Ngoạn nghe được những lời này Tề Hiên, lại im lặng. Cô đã giải thích rõ ràng như thế, anh ta vẫn không rõ như thế nào a, bỏ đi, có lẽ đầu của những người này chính là có chút chậm chạp, cần nói cực kỳ rõ ràng mới được.
67 Ngãi Giai Giai bị mấy tên con trai kéo đến lô ghế tối mờ của quán bar, sau đó đem cô ném ở trên ghế sa lon. "A, thật là khó chịu ——" Ngãi Giai Giai bị người ném một cái như thế, rất không thoải mái, kết quả rất bất nhã mà ói ra ở bên cạnh.
68 Tề Hiên bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến, ở bên ngoài quán bar liền nhìn thấy một tên tài xế té xỉu trên đất, nhưng mà anh cũng không có thời gian đi để ý tới chuyện khác, trực tiếp vọt vào trong quán rượu.
69 Tề Hiên nghe xong những lời này của Ngãi Giai Giai, ngốc lặng. Anh khi nào thì để cho ba tên kia đụng đến cô, mà ngay cả chính anh cũng không nỡ đụng cô, sao có thể để cho người khác đụng cô?"Giai Giai, em làm sao vậy, tỉnh.
70 Sau khi Tề Hiên đưa Ngãi Giai Giai đến gian phòng của cô, thương yêu ở trên trán của cô hôn một cái, sau đó đi ra ngoài, lấy điện thoại di động ra, gọi một dãy số, vừa kết nối một câu rất giống băng tuyết ngập trời mà cảnh cáo.
71 Ngãi Giai Giai không ngừng đau khổ ở trong thế giới của mình, thấp giọng nức nở, khóc đến độ con mắt đều sưng đỏ, trong nội tâm đã sớm đem mình mắng trăm ngàn lần.
72 Tề Hiên đi rồi, Ngãi Giai Giai đứng ngồi không yên, vì vậy rời giường, thay quần áo xong, đến phòng khách ngồi. "Giai Giai, vết thương ở chân con còn chưa khỏe, sao lại không nghỉ ngơi đi?" Bà Lâm quan tâm hỏi.
73 Ngãi Giai Giai nghe xong những lời này của Diệp Tầm Phương, con mắt trừng càng lớn, càng thêm kinh ngạc. Bàn chuyện giao dịch, cái Diệp Tầm Phương này muốn cùng cô nói chuyện giao dịch gì, cô có đồ vật gì đó có thể cùng cô ấy giao dịch ?"Như thế nào, choáng váng sao?" Diệp Tầm Phương khinh thường hỏi.
74 Tề Hiên nhận được điện thoại của ông Lâm, nói Diệp Tầm Phương chạy đến biệt thự tìm Ngãi Giai Giai gây phiền toái, vì vậy vội vàng chạy về, vừa vặn bắt gặp một màn này.
75 Tề Hiên rửa sạch vết thương trên mặt cho Ngãi Giai Giai, sau đó bôi rượu thuốc. . "A ——" Ngãi Giai Giai nhịn đau không được kêu một tiếng. Mới vừa rồi còn không biết đau, sao lúc này lại trở nên đau đớn như vậy, xem ra bạt tai này thật là không dễ chịu.
76 Ngãi Giai Giai tùy tiện ăn vài miếng cơm sau đó trở về gian phòng, cầm điện thoại, do dự. . Cô rốt cuộc có nên làm như vậy hay không, rời khỏi thiếu chủ, cùng Diệp Tầm Phương giao dịch năm ngàn vạn, như vậy có thể giúp thiếu chủ rồi, nhưng mà từ nay về sau cô cũng sẽ không gặp được thiếu chủ rồi, nếu như không có thiếu chủ, cô sẽ sống cực kỳ đau khổ, vô cùng thống khổ.
77 Một bé trai năm tuổi, trên người mặc quần áo đơn giản, thân thủ cực kỳ nhanh nhẹn, thời gian chưa bao lâu liền leo lên trên cây, đào trứng chim. . "Oa, nhiều trứng chim thiệt nha, lấy về nấu ẹ và mẹ nuôi ăn, mẹ và mẹ nuôi nhất định rất cao hứng nha.
78 Tề Hiên nhìn thấy Ngãi Tiểu Hiên đi, vì thế vội vàng chạy ra ngoài, kết quả đụng phải một du khách. . "Cái anh này xảy ra chuyện gì à?" Du khách không vui nói.
79 Ngãi Tiểu Hiên chưa tới vài chiêu đã đánh ngã mấy tên nhóc xấu xa, sau đó sửa sang lại quần áo của mình một chút, tính về nhà, ai ngờ mới cầm lấy túi sách, trước mắt liền phát hiện ra một người thân ảnh cao lớn.
80 Tề Hiên đáng nhẽ muốn đi tìm Nghiêm Chính Phong, kết quả đi làm sao cũng không đi ra khỏi cái rừng cây này, lúc này mới nhớ tới, cái thôn này có một khu rừng mê cung, du khách đến phiêu lưu nếu đi ra không được, liền đợi cứu viện đến.