1 Hai tay nắm chặt dây balo. . . môi hồng cắn nhẹ. . . khuôn mặt non nớt không giấu nổi căng thẳng đi tới đi lui trước cửa lớn của Tập Đoàn Thiên Kình. .
2 Lúc xe Trương Hải chạy qua cũng là lúc anh thấy tình cảnh này, người đấy không phải là thân chủ vừa rồi của anh hay sao. . Nói đến vụ án đấy lại khiến anh buồn cười.
3 Lúc đầu nhìn bóng lưng yếu ớt của cô anh nghĩ đến Tống Linh. . .
Nhưng bây giờ tiếp xúc gần như thế này. . .
anh mới biết là không phải. . .
Vì ở Tống Linh là sự yếu đuối, ngây thơ nhưng đó chỉ là vỏ bọc.
4 Khi Giản Bình về đến nhà. . . trời cũng đã lem nhem tối. . . Cả thân người như rả rời. . . cô mệt mỏi mở cửa. . . bước vào ngồi phịch xuống chiếc ghế mây cũ kỹ.
5 Xe Trình Viện ngừng ngay bờ biển kế bên chiếc xe Rolls-Royce màu xám đã đậu sẵn. . .
Trương Hải một thân quần tây đen. . áo sơ mi trắng. . . dáng dấp cao lớn.
6 Giản Bình cảm thấy cổ họng mình khô ráp nên cô không từ chối. . . ngoan ngoãn dựa trong lòng anh uống từng ngụm nước. . . dòng nước lành lạnh làm Giản Bình cảm thấy dễ chịu vô cùng.
7 Chiếc xe Rolls-Royce màu xám. . . yên ả chạy trên đường. . . Trương Hải tay cầm bánh lái. . .
lòng vui vẻ nên từ ánh mắt cho đến từng cử chỉ trên khuôn mặt điều toát lên niềm vui khó tả.
8 Trương Hải thấy Giản Bình lại ngây ngốc chìm đắm trong suy nghĩ của mình. . . Anh ngao ngán thở dài. . cô nhóc này lúc nào cũng ngây ngô như thế, hèn gì bị lừa nguyên ngôi nhà cũng không hay biết.
9 " Em ăn nhiều vào. . . "
Lúc này hai người đang ngồi trên bàn ăn. . . Trương Hải cảm giác. . . đầu của Giản Bình như muốn vùi vào chén cơm vì ngại ngùng.
10 Giản Bình đứng trước gương. . . . . mái tóc đen dày được cô cột cao gọn gàng. . cô gái trong gương trở nên xinh đẹp hơn năm tháng trước rất nhiều. . .
11 -" Hải. . . anh nhanh lên, sẽ trễ mất "
Giản Bình từ trong phòng thay đồ đi ra. . . vẻ mặc háo hức không thể giấu được. . .
-" Anh xong rồi. . . qua đây anh xem nào "
Trương Hải xăng tay áo.
12 Giản Bình mím môi. . . mắt tròn lo lắng nhìn ba người trước mặt. . .
-" Tiểu Bình. . . chị hỏi là do em không cho. . . hay Trương Hải không đòi hỏi?"
Tuyết Thanh lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng hỏi rõ.
13 Người thông minh như Trương Hải cũng có lúc bị nhóc con trước mắt làm cho mù mờ. . . Anh cau mày nhìn khuôn mặt trước mắt ngày càng ửng đỏ. . . môi hồng cắn nhẹ.
14 Thím Vương đi đến đi lùi dưới sảnh. . . đầu không ngừng nhìn lên căn phòng ở lầu một. . . .
Bà thở dài rồi nhìn vào bếp. . . đồ ăn đã được dọn sẵn để lên bàn.
15 Những ngày kế tiếp Trương Hải vô cùng bận bịu. . . Lần này anh đảm nhiệm vụ án khá quan trọng. . . . Thời gian về nhà ăn cơm với cô gái nhỏ cũng không có.
16 Giản Bình chu môi. . . buồn bả nhìn tin nhắn điện thoại. . . .
Hôm nay anh lại bận. . . không thể đến đón cô cũng không về ăn trưa với cô. . . Không phải cô giận hờn vô cớ.
17 Trong căn phòng sang trọng. . . tại phòng tổng giám đốc Kình Thiên. . . .
Trương Hải chỉ mặc chiếc áo sơ mi màu ghi phối hợp với quần tây đen. . . dáng dấp hòan hảo càng tôn lên vẻ tuấn duật.
18 Trời ngày càng khuya nhưng Trương Hải vẫn chưa về. . . .
Giản Bình ôm chăn lăn qua lộn lại. . . không thể nào chợp mắt. . . . đến khi nghe tiếng bước chân rồi tiếng mở cửa.
19 -" Thả tôi xuống. . . . anh thả tôi xuống. . . "
Bàn tay nhỏ nhắn không ngừng đánh lên lưng anh. . . Trương Hải mím môi không nói một lời. . . anh vác Giản Bình trên vai đi thẳng lên lầu.
20 Reng. . . . reng. . . . . . reng. . . . .
Chiếc điện thoại trong túi áo Trương Hải vắt trên chiếc ghế sopha không ngừng reo. . . .
Nhưng có lẽ uống quá nhiều cả đêm lại không được ngủ.