61 Nam Cung Diệu ra lệnh cho Mộ Hi đứng lại, người phụ nữ đáng ghét này, chọc mình một bụng lửa, mình còn muốn nán lại, đáng ghét. "Tổng giám đốc, hôm nay là cuối tuần, tôi được tự do , bye bye.
62 Tiếp theo là một mùi thơm nhàn nhạt tiến vào trong mũi cô, lập tức cô cũng mất đi tri giác, mà vừa rồi Mộ Hi vẫn còn vui vẻ nói chuyện điện thoại với em gái, bảo ngày mai là thứ hai sẽ rất nhiều việc, khả năng gần đây không thể quay về, nhưng mà một giây sau, cô lại như hàng hóa bị người ta nhét vào trong xe.
63 Nam Cung Diệu trở lại biệt thự, mở máy tính ra, bắt đầu tra rõ ràng là ai có thể làm như vậy? Mục đích bọn họ làm rất rõ ràng, là nhằm về anh , đối phương muốn dùng Mộ Hi uy hiếp anh, hoặc trả thù anh.
64 Nhưng mà may mắn duy nhất chính là hiện tại tay chân Mộ Hi còn tự do, những tên đó không có trói chặt tay chân của cô, như vậy cô sẽ có cơ hội chạy trốn.
65 Quả nhiên, có người đưa tới nhất một ít thức ăn. "Mau ăn, lập tức đi. "Một gã đàn ông nói với Mộ Hi. " Tại sao các người bắt tôi? Muốn đưa tôi đi đâu?"Mộ Hi nhỏ giọng hỏi gã đản ông đưa cơm, hy vọng mình đụng phải một người tốt, thả cô ra, nhưng đây là không thể nào !"Mày mẹ nó, nói nhảm nhiều như vậy, tóm lại lập tức biết rõ.
66 Mặc dù Mộ Hi nói lời nói thật, nhưng mà thế nào chính mình cũng đều cảm thấy không tin được! Chớ nói chi là người đàn ông này. "Nói láo, cô không phải là phụ nữ của hắn ta? Vậy vì sao hắn ta nhảy xe đánh lạc hướng những sát thủ kia, chẳng lẽ cô không hiểu hắn ta là vì cứu cô, tôi thấy kỳ lạ, đang yên đang lành tại sao hắn ta lại nhảy xe, đây không phải đi vào đường chết hay sao? Không nghĩ tới mệnh hắn ta cứng như vậy, thế nhưng để cho hắn ta chạy thoát, còn giết chết hai người của tôi.
67 Người tiến vào vừa thấy tình huống này, cũng biết là ông chủ làm không được, cho nên mới hỏi như vậy. "Giúp cái rắm, nhanh đi lấy bảo bối của tao tới, cho cô ta uống.
68 Nam Cung Diệu mang Mộ Hi trở lại biệt thự, dọc theo đường đi anh cũng không để cô rời khỏi ngực mình, nhưng mà khi Nam Cung Diệu đặt Mộ Hi trên giường, Mộ Hi hung hăng cắn lên tay Nam Cung Diệu, đều là người đàn ông này làm hại cô, nếu không làm sao lại bị bắt cóc, làm sao lại bị khi dễ, thiếu chút nữa thất thân, bây giờ ở trong thân thể giống như rất nhiều con kiến đang cắn loạn cô, hết sức ngứa, nhưng lại không gãi thấy.
69 "Như thế nào? Anh sợ? Anh không phải là rất muốn để tôi làm phụ nữ của anh? Đến đây đi, anh liền là người đàn ông của tôi, nếu không tôi sẽ khó chịu chết, nhanh lên cho tôi đi?"Mộ Hi đã không cách nào khống chế tư tưởng của mình, bàn tay nhỏ bé vẫn sờ loạn trên người Nam Cung Diệu, còn muốn cả người sát vào, cô chủ động cởi bỏ đồ ngủ của mình, toàn thân không có một chút che giấu, Mộ Hi càng ngày càng lưu luyến thân thể Nam Cung Diệu.
70 Nam Cung Diệu gằn từng tiếng nói, anh không hy vọng sau khi Mộ Hi tỉnh, lại tiếp tục chống lại anh, anh không có cách nào chấp nhận được, vì vậy, anh phải nhắc nhở cô, toàn bộ đều là cô tự nguyện.
71 "Đây là dành cho em, vừa vặn chỉ có nó mới có thể cứu em, chẳng lẽ em muốn vong ân bội nghĩa, Hi. "Nam Cung Diệu cố ý gọi yêu Mộ Hi, mặt Mộ Hi hồng hồng một chút.
72 Mộ Hi nghe lời Nam Cung Diệu nói, cô bị mê hoặc, xong rồi, loại tình độc! Trong lòng muốn cự tuyệt anh, thân thể lại yếu ớt ngồi vào lòng Nam Cung Diệu, không thể phủ nhận, người nam nhân này rất quyến rũ, thân thể của anh cũng hết sức khỏe đẹp.
73 "Anh làm như vậy là tổn thương cô ấy, tôi sẽ không bỏ qua cho anh. " Hàng Thiên Vũ gầm nhẹ với Nam Cung Diệu, dù sao anh vẫn biết nơi này là chỗ dùng cơm.
74 Nam Cung Diệu nói xong đẩy ngã Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi ngồi ở mép giường, cho nên cả hai người và chăn cùng nhau rơi xuống đất. "Không cần. "Mộ Hi dùng tay chống đỡ thân thể Nam Cung Diệu, đáng ghét, đều ngã trên mặt đất, anh còn đè lên người ta, chẳng lẽ người đàn ông này không biết bây giờ đang nằm trên mặt đất sao? Còn đắm đuối đưa tình nhìn người ta, thật là một ác ma, lúc dịu dàng thì nhiệt tình chết người, lúc lạnh lùng muốn đông lạnh chết người.
75 Mộ Hi sợ mất tiền, đành phải ngoan ngoãn, chỉ là cô sẽ không để anh bắt nạt một cách vô ích, cho nên dù cô vẫn gọi, nhưng người cô vẫn mắng. "Về sau em cứ gọi như vậy.
76 Dọc theo đường đi Mộ Hi không nói lời nào, Lãnh Đông thật tò mò, những cô gái trở nên xinh đẹp đều vui mừng, tại sao giống như cô có tâm sự nặng nề?Thì ra, mẹ Mộ Hi đã nói với cô: Không kết hôn thì không được lấy kính xuống, nếu không, nhà bọn họ sẽ có đại họa, Mộ Hi không hiểu ý mẹ, nhưng lại liên tục nghe theo ý mẹ, nhưng hôm nay cô lại không thể không lấy kính xuống! Bởi vì nào có ai mặc lễ phục đẹp mắt như vậy còn mang kính như đứa ngốc!Đi vào biệt thự.
77 Mộ Hi tức giận đến mặt bắt đầu đỏ lên, tay Nam Cung Diệu vốn bưng rượu đỏ không khỏi cầm chặt. "Hân Nhi, đủ rồi, con thật là quá đáng, cô gái này vừa rồi không có trêu chọc con, vì sao con gây sự?" Khang tổng dạy dỗ con gái của mình, thực sự thiếu tế nhị.
78 "Anh giúp tôi khi nào, tôi nợ anh lúc nào?" Mộ Hi nghe không hiểu lời Nam Cung Diệu nói. "Tôi giúp em đuổi Hàng Thiên Vũ, em liền phải giúp tôi đuổi Khang Hân kia, bởi vì Khang tổng và cha tôi quan hệ rất tốt, tôi không tiện bác bỏ mặt mũi của ông, cho nên em phải giúp tôi.
79 "Tiểu thư, tôi muốn một căn phòng sang trọng. " Mộ Hi lớn tiếng muốn một phòng sang trọng. A, những người phụ nữ khác đau lòng đều là đi mua sắm, ăn nhiều, không nghĩ tới cô sẽ chọn đến ở khách sạn, kỳ thật, Mộ Hi không phải không nghĩ tới đi mua sắm điên cuồng, hoặc là ăn một bữa no đủ, nhưng, cô sợ đụng phải người quen bên ngoài, ngộ nhỡ có người nói cho mẹ thì phải làm sao, nhưng ở khách sạn an toàn, mình đau lòng mình rơi lệ, không có người nhìn thấy, mẹ cả đời này không dễ dàng, cô không thể để mẹ lo lắng vì mình.
80 Mặt Mộ Hi đã hồng hồng, không nghĩ rằng rượu đỏ cũng sẽ say, hơn nữa tác dụng ngấm còn rất lớn, Mộ Hi có chút choáng đầu, cảm giác cũng không tệ lắm, cô liêu xiêu đứng lên, chuẩn bị tham gia cái trò chơi này.