1 Đệ nhất chươngNgươi muốn làm Hoàng quý phi hay là Thái tử phi?“Hoàng hậu, nàng tới vừa đúng lúc, trẫm có việc muốn bàn bạc với nàng. ”Hoàng đế Cao Hàn dịu dàng nhìn Hoàng hậu.
2 Đệ nhị chươngSơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri. (Non có cây nhưng cây lại có cành, lòng yêu người nhưng người lại chẳng hay).
3 Đệ tam chươngĐáng tiếc ta không phải gả cho nàng. Vì để tránh cho đêm dài lắm mộng, hoặc giả Hoàng đế hắn đột nhiên hối hận, dù gì đi nữa thì mĩ sắc đối với nam nhân luôn là thứ độc dược khó cưỡng lại nhất, Vệ Minh Khê càng hành động gấp rút tổ chức ngày đại hôn của Thái tử, tin tức cũng mau chóng truyền khắp thiên hạ.
4 Đệ tứ chươngMục tiêu của Vũ Ca là thiết lập mối quan hệ hữu hảo với “mẹ chồng” Minh Khê. Dung Vũ Ca thức dậy từ rất sớm, nhẹ nhàng ghé qua bàn nơi Cao Hiên đang ngủ, thấy hắn vẫn còn say sưa giấc điệp, gương mặt ngây thơ hồn nhiên như một đứa trẻ, thoạt nhìn rất vô hại, tính cách hắn vốn thiện lương như thế, nếu như được sinh ra trong một gia đình bình thường thì quả là chuyện tốt, tiếc thay hắn lại thân là Thái tử, sợ là Vệ Minh Khê vì nhi tử của mình quá thiện lương mà phải lao tâm khổ trí, dùng hết tâm cơ hòng mưu cầu cho hắn.
5 Đệ ngũ chươngBộ dáng nếu thanh thuần như vậy, làm sao có thể câu dẫn nàng!?Nếu tìm khắp trong cung sẽ thấy cái tên Tiểu Hoa nếu không phải một đống người thì cũng có rất nhiều cung nữ tên như thế, danh tự này trong cung vốn không ít, hơn nữa đều tập trung ở cung nữ cấp bậc thấp nhất.
6 Đệ lục chươngNhẹ nhàng tiếp xúc. “Nếu mẫu hậu thích Vũ Ca như ngày hôm trước, ngày mai Vũ Ca sẽ phục trang như thế. ” Dung Vũ Ca kính cẩn nghe theo. Ánh mắt Vệ Minh Khê sắc bén nhìn Dung Vũ Ca, tựa như muốn nhìn thấu nàng.
7 Đệ thất chươngTâm tình mơ hồ thay đổi. “Đóa hoa nào cũng tranh nhau khoe sắc, đẹp thì đẹp, nhưng có xem nhiều hơn thì cũng chỉ có thế. ” Vệ Minh Khê nhìn vườn hoa, nhẹ nhàng nói.
8 Đệ bát chươngThái tử phi “ăn đậu hũ” yêu thích không rời. “Nhi thần thỉnh an mẫu hậu. ”Dung Vũ Ca hôm nay một thân thanh sắc, dung nhan không son phấn, tóc đen vấn lên, một cái trâm cài đơn giản là trang sức duy nhất.
9 Đệ cửu chươngCùng nhau dùng cơm. Vệ Minh Khê rốt cuộc không mở miệng đuổi Dung Vũ Ca nữa, mặc cho nàng ở lại dùng cơm. Thực đơn Vệ Minh Khê dùng vốn luôn thanh đạm đơn giản.
10 Đệ thập chươngXa tận chân trời, gần ngay trước mắt. “Tối nay trẫm sẽ lưu lại bồi tiếp Hoàng hậu, Hoàng hậu đàn cho trẫm nghe một khúc đi!” Cao Hàn nằm lên giường, nhìn cây cổ cầm đặt ở cách đó không xa nói.
11 Đệ thập nhất chươngThái tử phi nổi giận. “Ngày nào các nàng cũng đến, mẫu hậu có định phong cho các nàng chức danh gì không?” Dung Vũ Ca tò mò hỏi. “Dung Vũ Ca, càng ngày ngươi càng quá phận rồi đó.
12 Đệ thập tam chươngNgươi đã bao giờ vì mình mà truy cầu hạnh phúc chưa?“Không buông!” Dung Vũ Ca đưa mặt sát vào tai Vệ Minh Khê, bốc đồng nói. “Dung Vũ Ca!” Thanh âm Vệ Minh Khê có chút trầm thấp mang theo ý tứ cảnh cáo.
13 Đệ thập tứ chươngCầm tiêu hợp tấu, băng sơn có điểm hòa tan. Ngày mùng bảy tháng hai là ngày sinh thần của Dung Vũ Ca, xưa nay Dung Vũ Ca phi thường được sủng ái cho nên nhân dịp này Cao Hàn để cho Vệ Minh Khê vì Dung Vũ Ca mà ban khánh yến.
14 Đệ thập lục chươngThái tử phi vừa lo vừa ức. “Mẫu hậu, hôm nay nhi thần đề nghị với phụ hoàng đi đông tuần, phụ hoàng nói nhi thần nghĩ thật chu đáo. ” Cao Hiên hưng phấn nói với Vệ Minh Khê.
15 Đệ thập thất chươngChân tình ai hiểu?Lúc Tĩnh Doanh chải đầu cho Vệ Minh Khê, tâm tư khẽ động. “Nương nương thấy Thái tử phi như thế nào?” Tĩnh Doanh nhẹ nhàng chải những lọn tóc mềm mại của Vệ Minh Khê, khẽ hỏi.
16 Đệ thập cửu chươngMẫu hậu chẳng hiểu tí phong tình nào cả. Lúc Cao Hiên từ buổi nghị triều trở về Đông cung, tâm trạng hắn cực kì không thoải mái do bị người khác khi vũ, Dung Vũ Ca thấy bộ dáng Cao Hiên tức giận đến nỗi mặt mũi trắng bệch, trong lòng thầm nghĩ nếu Vệ Minh Khê nhìn thấy không biết sẽ đau lòng đến mức nào?“Thế nào rồi?” Dung Vũ Ca đang dùng cơm, chỉ tùy ý hỏi.
17 Đệ nhị thập nhất chươngCon nàng cũng đã sinh, mẹ chồng nàng cũng đã làm. Từ sau khi Dung Vũ Ca lên làm Thái tử phi, Vệ Minh Khê cảm giác tựa hồ thời gian càng ngày càng ngắn lại.
18 Đệ nhị thập nhị chươngBắt đầu nảy sinh mâu thuẫn. “Tiểu Vũ Ca, nãi nãi lại làm ra thiệt nhiều bảo bối, đổi lại ngọc cơ cao của ngươi được không?” Liễu Tam nương nịnh nọt nói.
19 Đệ nhị thập tam chươngKhông cần chịu đựng những thứ vốn không cần phải chịu đựng. “Sắc mặt mẫu hậu không tốt lắm, người làm sao vậy?” Dung Vũ Ca nhìn mặt Vệ Minh Khê có chút trắng bệch, lo lắng hỏi.
20 Đệ nhị thập tứ chươngNữ nhân ngoan độc. “Tỉ tỉ, áo bào ngươi sao lại thiếu mất một viên hồng bảo thạch vậy? Tỉ tỉ đường đường là quý phi cao quý, sao có thể mặc trang phục mà không chú ý như vậy? Hơn nữa, trang phục trong cung đều được may riêng, y phục gắn hồng bảo thạch đâu dễ dàng mà có được? Phải xem xét lại các cung nữ lo liệu việc trang phục trong cung đi?”Hoắc Liên Tâm thật là có tâm, ngay cả y bào đỏ thẫm của Đổng Vân Nhu thiếu một viên hồng bảo thạch mà cũng để ý.