21 Đệ nhị thập ngũ chươngNếu phải chọn giữa trượng phu và nhi tử, người sẽ chọn ai!?“Nếu có một ngày phải chọn giữa trượng phu và nhi tử, người sẽ chọn ai?” Dung Vũ Ca nhìn Vệ Minh Khê hỏi.
22 Đệ nhị thập thất chươngGian phu của Đổng Vân Nhu. Hai thái giám thủ vệ đem Tiểu Hoa đưa vào phòng Đổng Vân Nhu, sau đó đem cửa khóa lại, xác định người bên trong không ra ngoài được rồi mới nhìn đối phương liếc mắt một cái, xoay người rời đi để tìm Hoắc chiêu nghi.
23 Đệ nhị thập bát chươngChết đi sống lại. “Hoắc chiêu nghi, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói lung tung, ngươi không thể bằng vào việc trong phòng có một cung nữ liền nói ta cùng cung nữ gian tình được.
24 Đệ nhị thập cửu chươngHoang mang. “Tĩnh Doanh, đêm nay đáng lẽ phải bắt được một tên gian phu mới đúng, vì sao chỉ có một cung nữ, gian phu Hoắc Liên Tâm an bài đâu?” Vệ Minh Khê nghi ngờ hỏi.
25 Đệ tam thập chươngMột cái tát - Một nụ hôn. Dung Vũ Ca thật sự đành trở về chép một trăm lần Nữ giới kinh, nàng biết nếu không chép xong thì mẫu hậu nhất định không cho nàng tiến vào Phượng Nghi cung nửa bước.
26 Đệ tam thập nhất chươngTiểu ác bá Dung Vũ Ca. “Vệ Minh Khê…” Dung Vũ Ca kéo kéo Vệ Minh Khê, cười lấy lòng. “Vệ Minh Khê là tên ngươi có thể gọi sao?” Vệ Minh Khê trừng mắt lườm Dung Vũ Ca, mỗi lần cùng Dung Vũ Ca nói lễ giáo Vệ Minh Khê luôn luôn có cảm giác thất bại mãnh liệt.
27 Đệ tam thập nhị chươngLà trầm mê sao?Vệ Minh Khê có chút quẫn bách, chính mình vừa rồi cùng Dung Vũ Ca cãi nhau sao, mình mà lại cùng người khác cãi nhau sao!? Vệ Minh Khê trong mắt người nhà Vệ gia là người cực kì phong phạm lại có ngày cùng người khác cãi nhau sao? Hóa ra cãi nhau là như vậy, cảm giác thực không vui chút nào.
28 Đệ tam thập tứ chươngCó tình hay vô tình. Dung Vũ Ca nhìn Vệ Minh Khê đang đứng cách đó không xa, Vệ Minh Khê luôn ình cảm giác tuy nàng ở ngay bên cạnh nhưng nếu mình không chủ động tiến tới thì vĩnh viễn cũng không cách nào đến gần nàng được.
29 Đệ tam thập lục chươngRung động. Rối loạn. Còn có thể bình thản được nữa hay không?“Phu quân sao?” Dung Vũ Ca vẫn nhìn chằm chằm Vệ Minh Khê như trước.
30 Đệ tam thập bát chươngÁc mộng - Trốn chạy. “Dung Vũ Ca, buông ta ra…” Vệ Minh Khê phát hiện mình bị Dung Vũ Ca đè ở dưới thân không thể nhúc nhích, chỉ còn một chút tỉnh táo để tự giữ cho nàng khỏi kinh hoảng.
31 Đệ tam thập cửu chươngVệ Minh Khê, bộ nàng muốn trốn là trốn được sao!?Ngày hôm sau, quả nhiên Cao Hàn không đi tiễn Vệ Minh Khê. Còn Dung Vũ Ca lại trang điểm thật xinh đẹp, quyết định làm cho Vệ Minh Khê có thể lưu lại một kí ức thật đẹp về mình, dù sao nhiều ngày không gặp được mẫu hậu, tự nhiên là muốn để mẫu hậu nhớ về dung nhan của mình rồi.
32 Đệ tứ thập nhất chươngKế hoạch của Dung Vũ Ca. Ở trong mắt người thường, mặc dù hành động này cũng có thể xem như thân mật nhưng cũng không thể tính là quá mức, chỉ có kẻ có tật giật mình mới quá để ý, tựa như Vệ Minh Khê lúc này, chỉ thế thôi mà đã vô cùng bất mãn cử chỉ của Dung Vũ Ca vậy.
33 Đệ tứ thập nhị chươngVệ Chỉ. Vệ công tử!Dung Vũ Ca đưa tay từ từ cởi bỏ đai lưng Vệ Minh Khê, không ngừng nuốt nước miếng, y phục Vệ Minh Khê theo đai lưng nhẹ nhàng rơi xuống, lộ ra lớp trung y bên trong cùng một chút da thịt như tuyết trắng từ từ xuất hiện, Dung Vũ Ca có cảm giác mặt mình đang nóng rực hẳn lên, sắc tức thị không, sắc tức thị không… Mô Phật!Nhưng mà sắc thì làm sao mà biến thành không được chứ, thần Phật gì gì đó cũng đều là gạt người.
34 Đệ tứ thập tam chươngDĩ nhiên ai cũng sẽ động tâm, đâu chỉ có mình. “Mau mặc y phục vào đi!” Vệ Minh Khê nhíu mày nói. “Vệ công tử, người ta không đẹp sao?” Dung Vũ Ca đứng dậy, mặc cho chăn bông rớt xuống giường, thân thể mềm mại không xương tựa vào người Vệ Minh Khê.
35 Đệ tứ thập ngũ chươngLửa ghen hừng hực đốt. “Thua rượu của ta không cần phải uống. ” Vệ Minh Khê quả thật là người mềm lòng, hơn nữa đối với ngoại nhân vẫn luôn lấy lễ đối đãi.
36 Đệ tứ thập lục chươngVệ Minh Khê không lừa dối lòng mình được nữaDung Vũ Ca tà ác chiêu dẫn mẫu hậu học giáo dục giới tính. “Bốc đồng quá. ” Vệ Minh Khê đưa tay nhẹ nhàng sờ đầu Dung Vũ Ca, mỉm cười nói, giờ phút này Vệ Minh Khê hoàn toàn không phát hiện vẻ tươi cười của mình đầy yêu chiều Dung Vũ Ca.
37 Đệ tứ thập thất chươngChuyện phòng the không phải rất khó chịu sao? Hay nam nữ cùng nữ nữ bất đồng. Thanh lâu này bố trí đặc biệt vô cùng lịch sự và tao nhã, gió nhẹ thoang thoảng cuốn bức rèm che, làm người ta cảm giác vài phần phiêu đãng giống như lạc vào giữa chốn bồng lai tiên cảnh.
38 Đệ tứ thập bát chươngTâm sự của Tiểu Vũ Ca. “Vệ Minh Khê, ngươi đúng là kẻ nhát gan!” Dung Vũ Ca rốt cuộc chịu không nổi hướng Vệ Minh Khê quát. Vệ Minh Khê không dám nhìn Dung Vũ Ca, cũng không trả lời, trên thực tế, nàng quả thật chính là người nhát gan, cái gọi là ôn thuận hiểu chuyện, thẳng thừng mà nói chỉ là nhát gan mà thôi.
39 Đệ tứ thập cửu chươngTrời xanh không phụ người có lòng. Vệ Minh Khê nhớ lại, tựa hồ đúng là trước đây ở trước mặt mình Dung Vũ Ca đều có vẻ nhu thuận.
40 Đệ ngũ thập chươngVệ Minh Khê thừa nhận lòng mình. Dung Vũ Ca cảm giác được Vệ Minh Khê vẫn ôm chặt lấy mình, quay nhìn lại thấy khuôn mặt Vệ Minh Khê vẫn còn trắng bệch khiến nàng đột nhiên có chút đau lòng, nhưng vui vẻ lại càng nhiều hơn.