Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trăng Lạnh Như Sương

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 27
Chương mới nhất: Chương 27: Ngoại Truyện
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Sống chết ngàn xaCùng người thề nguyệnChàng nói ta hãy chờ chàng. Ta vẫn một lòng ngây ngốc ôm kỷ vật của chúng ta đợi chờ. Chờ chàng đem kiệu hoa đến rước ta về, chờ đợi ngày hạnh phúc mà chàng nói.

Danh sách chương Trăng Lạnh Như Sương


Chương 1: Tiết Tử

1 Không gian vang lên tiếng truyền chỉ của quan nội giám, không lớn, song cổ họng gã the thé, dường như hàm chứa một thanh dao nhọn hoắt, từng chữ từng chữ một mà đâm toạc màng nhĩ: “Nếu là nam đinh đã ngoài mười bốn tuổi thì xử trảm, dưới mười bốn thì bắt đi đày ải ba nghìn dặm; nếu là nữ quyến đã ngoài mười sáu tuổi thì ban cho lụa trắng tự vẫn, dưới mười sáu đem bán làm nô tì cho các quan lại…” Trong ngục lúc bấy giờ chỉ còn đượm một sự yên tĩnh chết chóc , dưới ô quỳ đầy những người, giam ở phía bên trái là nam đinh, phía bên phải là nữ quyến, thế nhưng xét lại chung quy sống không được mấy.


Loading...

Chương 2

2 Sau một đợt tuyết rơi, từ đài xanh, những bông hoa mai từ từ mở ra hai, ba cánh. Chỉ cần đi qua những dãy hành lang gấp khúc, một thứ hương thoảng thoảng nhẹ nhàng mà thấm hơi lạnh sẽ tràn vào khứu giác.


Chương 3: Sao Hôm Vào Mộng Sáng Bên Song

3 Phảng phất một ngọn gió xuân khe khẽ thoảng qua, hoa đào trong vườn Thương Uyển dần dần nở rộ. Song đê chạy dài mười dặm từ đông sang tây, dòng nước cuộn chảy xiết màu ráng đỏ, hai bên bờ sông Phu hoa đào khoe sắc xen lẫn với hàng liễu rủ vàng nhạt in bóng trên mặt nước khiến cho từng gợn sóng cũng sáng lên diễm lệ.


Chương 4: Gió Vờn Tay Ngọc Đêm Lạnh Trời Trong

4 Ca kỹ dừng múa, kính cẩn rót thêm rượu. Đa Nhĩ hãn vương cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, e rằng đã chuếnh choáng say. Trong chén, rượu “Lê hoa bạch” có màu trắng như hoa lê, ban đầu uống vào cảm giác giống mật, ảnh hưởng của nó rất chậm nhưng cũng rất bất ngờ, không biết khi nào bỗng khiến người ta mê man.


Chương 5: Hương Khai Đầy Đất Gió Đông Xưa

5 Trời mưa. Tháng tư cuối xuân, một vài trận mưa đi qua, sắc xanh thêm đậm mà sắc hồng càng phai, trước mắt thấy cảnh xuân đã dần tàn. Trong tách trà như băng như ngọc có nắp đậy là trà mới xanh biếc, hương thơm lượn lờ, quả nhiên là loại trà Phong Sơn Ngọc Bích vừa được cống.


Chương 6: Người Rời Thôi Đành Ngắm Hoa Rơi

6 Yêu nghiệt! Hoa phi tay vừa bưng chén trà, liền muốn ném thẳng xuống đất. Tay đã giơ lên cao, bỗng nhiên chậm rãi hạ xuống, nghiễm nhiên như không có việc gì, thần tình ngơ ngẩn, cuối cùng nhấp một ngụm.


Chương 7: Ngày Ấy Nếu Mà Ta Chẳng Gặp

7 Thình lình có một luồng mãnh lực bay nhanh về phía cậu, cậu theo phản xạ né mặt đi, tuy nhiên vẫn không thể kịp, Định Đường đã đạp một phát thật mạnh lên mặt cậu.


Chương 8: Người Cùng Ngắm Trăng Hỡi Chốn Nào

8 Vương gia. ” Triệu Hữu Trí cung kính thấp giọng gọi một tiếng, đưa chàng từ trong hồi ức xa xưa trở về thực tại. Dự Thân Vương ngước mắt lên, Triệu Hữu trí nói: “Hoàng Thượng cho truyền Vương gia vào.


Chương 9: Ví Chăng Đầu Non Ngọc Chẳng Thấy

9 Tửu lượng của Dự Thân Vương cực cao, một vò rượu đã cất lâu năm chôn ở dưới gốc cây mai trong phủ của Duệ Thân Vương kia, uống đi năm sáu phần rồi, vậy mà vẫn còn tỉnh táo không có đến nửa phần hơi men.


Chương 10: Đài Dao Kia Trăng Tỏ Ắt Gặp

10 Không biết tự bao giờ, tiểu cô nương luôn luôn kéo ống tay áo chàng đã trở thành một cô thiếu nữ. Một ngày kia, lúc chàng đang tỷ thí bắn cung trong vườn cùng Mộ Nguyên, ở xa xa trông thấy nàng cùng a hoàn Cận Hương đang bước dạo trên cầu, xiêm y màu vàng nhạt, tựa như một cảnh sắc xuân tháng hai dịu dàng điềm đạm chưa từng có, đập vào con mắt, thân hình mềm mại lả lướt làm cho lòng người tiếc thương.


Chương 11: Nhân Sinh Sầu Lệ Trùng Dương Xa Cách

11 Hai tiếng “đột nhập” còn chưa kịp ra khỏi miệng, cửa sổ bên mạn thuyền đã lập lòe ánh đuốc cháy rừng rực, trên thuyền trước sau có hơn mười ngọn đuốc cũng được đốt lên trong nháy mắt, lập tức trên sông dưới sông đều sáng bừng một màu lửa.


Chương 12: Mặt Phấn Trâm Vàng Cài Tóc Mây

12 Còn chưa tới tháng sáu, vậy mà trong điện Thanh Lương đã phải dùng băng rồi. Hồi còn mùa đông, mấy nghìn phu chuyên khuân vác đã lên tận núi Vân Ca đục một tảng băng khổng lồ, vận chuyển về bảo quản tại hầm băng của Đông Hoa kinh mấy tháng liền.


Chương 13: Sen Khai Điện Thủy Hương Lả Lướt

13 Như Sương lại giật mình tỉnh cơn mê, chăn gấm lành lạnh mà mỏng đắp ở trên mình, trông như một cái kén tằm, cuốn chặt làm nàng hít thở không thông. Lòng nàng phập phồng nỗi kinh hoàng, thở phì phò, một lúc sau mới đưa tay sờ soạng bình thuốc.


Chương 14: Trăng Thanh Gió Mát Thôi Sắp Tàn

14 Khi Hàm phi đến được điện Hiền Đức, thì đèn đã được thắp lên rồi. Hoa phi đích thân đi ra chào đón, vừa thấy cô, đã sắp rơi lệ: “Em gái tốt của chị, em đã đến là ổn rồi.


Chương 15: Gặp Nhau Xa Nhau Huyễn Như Mộng

15 Cây cung nặng tám tạ (120 cân), keo dùng để dán dây cung đặc biệt cứng, thân cung làm bằng trúc đàn sơn màu đỏ thắm, hai đầu gắn sưng tê mạ vàng, loại cung này được gọi là “cung đỏ”, theo lệ chỉ có họ hàng phiên vương và các hoàng tử mới được dùng.


Chương 16: Lá Sen Quần Vải Một Sắc Ngời

16 Trời nóng như phun lửa xuống nhân gian. Đường núi thẳng tắp, hai bên sườn chẳng hề có một bóng cây che, những tảng đã bị ánh nắng chói chang hun nóng đến mức phát ra tia sáng, vó ngựa bước trên đường mà đã sắp tóe ra lửa đến nơi.


Chương 17: Phù Dung Đôi Má Đua Màu Thắm

17 Tiếng ca mát rượi như gió, truyền vào trong tai, khiến cho tâm thần con người đều trở nên sáng suốt minh mẫn. Hoàng Đế vốn còn đang giận đến tức thở cũng dần dần bình tĩnh lại.


Chương 18: Ai Bảo Gió Thu Chỉ Biết Lạnh

18 Kính Thân Vương đã hơi có cảm giác say, chàng đang không vui, chỉ có cứ ôm nỗi buồn bực mà uống rượu. Rượu Tửu Kính trong cung đặc mà nhuyễn, không giống với cái chất cay mà gắt như mũi dao nhọn của thứ rượu vùng phía Bắc Trường Thành.


Chương 19: Khúc Vắng Xin Đừng Dắt Hơi Thu

19 Sắc trời đã tối, song Dự Thân Vương vẫn lên đường suốt đêm, tức tốc trở về kinh thành. Vệ sĩ hộ tống giơ cao bó đuốc sáng rực, tiếng bước chân nghe ầm ầm.


Chương 20: Khói Nước Thẩm Sân Sâu Lạnh Ngắt

20 Dự Thân Vương thì nói thế, mà Đa Thuận thì lại ra chiều không đồng tình: “Ở gần như vậy, khí bệnh bay qua thì Vương gia làm thế nào được?” Dự Thân Vương nói: “Ta cũng là bệnh nhân, lại còn đi sợ khí bệnh?” Đa Thuận không dám cãi lại, thấy tiểu sa di bưng trà thuốc đến, vội vàng tiếp lấy đem đi rót, lại đợi cho nguội bớt, đoạn mới đưa mời Dự Thân Vương.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 177


Nghê Thường Thiết Y

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 34


Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


Mở To Đôi Mắt Xinh Đẹp Của Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Hoa Sen Muội Muội

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Hảo Một Ngài Quốc Cữu Gia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 271