1 a Quang. . . a Quang. . . . . ta vĩnh viển yêu ngươi. . . . Vĩnh viển. . . Ta đi rồi, bảo trọng'"tỷ tỷ "Dương Quang ngồi mạnh xuống san nhà lạnh như băng, lấy tay lau mồ hôi lạnh trên trán.
2 Trời xanh thật xanh, mây trắng thật trắng. Nguyên một đám khoái hoạt cười vui chạy vào sân trường học sinh cấp 3 sẽ không biết người này bề ngoài giống như hiền lành,sau lưng lại ẩn chứa biết bao nhiêu bí mật kinh người.
3 Đúng là 2 tên ngốc chính hiệu, hai nam nhân to cao lực lưỡng mất cả buổi mà không khống chế nổi một cô gái yếu ớt: bội phục. Dương Quang có chút nhịn không được nói: "Hai vị, có chút suy nghĩ được không, ở cái địa phương này làm việc đó không thấy quá mất mặt sao? "Lúc này mới phát hiện bên cạnh có người ,hai người sợ hãi kêu lên một cái, vừa định bỏ chạy thì phát hiện ra chính là tên tiểu tử buổi sáng.
4 "Đoàn tàu còn nửa giờ nữa đến thành phố Nam An, mời quý khách chuẩn bị xuống xe ". Giọng ngọt ngào của nhân viên tàu làm cho nhiều người ngã trái,ngã phải đứng thẳng dậy.
5 Người trẻ tuổi không có trả lời, trực tiếp đi đến bên người bệnh, tay phải vừa động, một cây kim vàng xuất hiện trên tayTay của hắn cực nhanh, trong nháy mắt liền đem cây kim châm đâm vào các huyệt vị trên người bệnh, tại thân kim châm vẫn còn lắc lư, lại nhanh chóng một ngón tay điểm lên huyệt Thiên Trung ở trước ngực.
6 Tần Phụng Tiên nghe xong vui vẻ, vừa định hỏi lại, thì người trẻ tuổi nhìn qua hướng khác: "bác sĩ Tần, ngượi đón ta đã đến, có cơ hội lại trò chuyện a.
7 Đang muốn cẩn thận quan sát một chút người đi trên đường, Quách Sảng cùng Tạ Na quay đầu qua lại, lúc này Tạ Na đang gọi hắn, Dương Quang nghĩ là ở chỗ này tiểu tử tán gái thời gian không lâu lắm, cuối cùng còn có chút lương tâm.
8 Tuy chỉ là bóng lưng, hơn nữa còn là ngồi, nhưng vẫn khiến cho Quách Sảng cảm thấy hồn xiêu phách lạc. Tóc dài đen nhánh mềm mại như thác nước, đáy thắt lưng ong kéo dài 1 đường chữ S xuống dưới bờ mông căng tròn, vẻ đẹp này không thể miêu tả, điều khiến cho hắn càng cảm thấy chấn động là khí chất lạnh lùng, dù cho chỉ có phần lưng cũng không thể che dấu nổi khí chất băng lãnh như sương phát ra.
9 Dương Quang đến tương đối trễ, nghe bọn hắn nói mới biết được buổi tối ngày kia mở lễ hội chào đón tân sinh viên, đồng thời nhận thức giáo viên chủ nhiệm, còn hiện tại ngay cả ai là bạn cùng lớp cũng không biết.
10 Dương Quang không để ý Vi Lương đang gây náo loạn tại đó vẫn tiếp tục công việc của mình một cách nhanh chóng, đồng thời mỉm cười xem bọn hắn, cũng không có ý tứ muốn che dấu.
11 Nàng mỉm cười giống như đang nói: "Nhìn xem, mấy anh chàng đó đang nhìn về hướng chúng ta kìa. ""Anh chàng kia đẹp trai ghê, bờ vai rộng này, cơ ngực cũng vạm vỡ nữa, ta thích loại đàn ông này, có muốn cùng ta đi qua ngồi cùng chung một bàn không? "Cô nàng mặc chiếc áo sơ mi ca rô màu xanh ngồi cùng bàn với một cô gái đang mỉm cười, một bên hỏi một bên hướng sang bên bọn Dương Quang đánh mắt đưa tình.
12 Lúc này Vi Lương trở mình, trong miệng không biết đang nói lầm bầm cái gì, khiến cho Dương Quang phục hồi lại tinh thần, hắn cảm thấy mắc cười khi chứng kiến dáng ngủ rất xấu của Vi Lương, rồi từ từ tụt xuống đầu giường.
13 Mọi người sững sờ, sau đó cười vang lên. Đến tận bây giờ, tất cả mọi người kể cả Lê Thải Dĩnh đều nhớ kỹ bốn người phòng 403Chỉ có Tần Khả bởi vì bị đoạt danh tiếng mà cảm giác khó chịu, nghĩ thầm:" phòng 403, hãy chờ xem!"Mấy ngày kế tiếp với mục đích xây dựng tinh thần đoàn kết của lớp, Lê Thải Dĩnh quyết định tổ chức các hoạt động ngoại khóa, bởi vì Tần Khả cố gắng thể hiện, khiến nàng tự nhiên trở thành tâm điểm của buổi ngoại khóa, đương nhiên Lê lão sư- Lê Thải Dĩnh cũng không nằm ngoài quy luật rồi.
14 Chứng kiến phiếu tên sách nằm trên lòng bàn tay, nàng cùng mỹ nữ tóc ngắn càng thêm kinh ngạc, có thể làm cho phiếu tên sách bay bổng chậm chạp như vậy hơn nữa lại chuẩn xác bay tới trên tay, nội công của y phải rất lớn, chính mình tuyệt đối không làm được.
15 Trong lúc chịu đựng những cú đánh phủi muỗi của nàng, hắn nói: "Ta không nói là ngươi, ngươi là đậu xanh được chưa. "Tạ Na nghe xong càng đánh loạn xạ, mọi người ngưng cười, hòa giải 2 người, Dương Quang giới thiệu mọi người với nhau, Quách Sảng đối với Nghiêm Đông, Tiếu hoài thành ấn tượng cũng rất tốt, một hồi trò chuyện thân thiết, bắt đầu nổ như pháo rang: "Bà mẹ nó, ngươi đúng là có vận khí tốt, ở cùng phòng với toàn những người thú vị như vậy, không giống ta, ở chung toàn những tên công tử ăn chơi đàng điếm ah! Còn tên Vô Lương chưa biết mặt nữa, nói giùm ta với hắn một tiếng, hắn là bạn của ta rồi, hi vọng hắn cũng không ghét bỏ ta.
16 Lập tức hai thân thể quyến rũ quyện vào nhau lăn lộn một hồi trên ghế salon, sau trận đại chiến, váy của hai nàng đều tung cả lên, lộ ra cặp đùi ngọc nõn nà, nửa thân trên áo bị kéo xộc xệch, trên mặt bởi vì vận động kịch liệt mà đỏ gay gắt, nếu cảnh này bị chụp lại phát tán lên inte, không biết có bao nhiêu anh em trai tráng đột quỵ vì "lao động" cật lực đây.
17 Nghiêm Đông ngạc nhiên hỏi: " Trên người mang nhiều tiền như vậy làm gì a? "Dương Quang cười cười: "Ta vừa vặn lấy ra mà thôi, đầu tiên nói trước, số tiền này đối với ta mà nói không tính là lớn, coi như ta mời mọi người xem mỹ nữ, đừng nghĩ đến chuyện trả lại, không những ảnh hưởng đến trận đấu, còn ảnh hưởng tới tâm tình xem mỹ nữ của ta nữa.
18 Lê Thải Dĩnh vốn là giảng viên, mà Tạ Na lại hoạt bát khả ái làm cho người khác ưa thích, cho nên có quan hệ rất tốt với Thải Dĩnh. Lê Thải Dĩnh biết rõ nàng đơn thuần đáng yêu, nên cũng hay trao đổi với nàng.
19 Tạ Na lúc này chạy tới bên cạnh Quách Sảng, bất chấp tất cả, hai mắt mở to nhìn Đông Hoa trừng trừng. Mỹ nữ tóc vàng kia lại chỉ nhìn chăm chú vào người đang ngồi dưới đất.
20 Lần gặp lại này 2 nàng có sự thay đổi lớn về ngoại hình so với lần gặp trước, thay vì phục trang giống nhau như chị em song sinh, thì lúc này mỗi người đều có điểm nhấn của riêng mình.