41 "Được, anh chờ, tôi đi pha cà phê. "Khóe miệng Nam Cung Diệu nhếch lên, trong lòng cảm giác rất thú vị, xem ra lại đụng phải một người con gái dũng cảm và quật cường, hai người mặc dù hoàn toàn khác nhau, nhưng là có một chút có thể khẳng định, chính là lúc gặp phải nguy hiểm không sợ trời không sợ đất, đừng xem bề ngoài nhu nhược, trong xương nhìn ra là xương cứng.
42 "Không tệ. "Nam Cung Diệu kìm lòng không được nói, bởi vì anh thích cái mùi vị này, không giống những cô gái khác, cố ý đem thân thể làm cho mùi vị rất nồng, anh không thích.
43 "Diệu tổng, ta vừa đi hỏi qua, nửa giờ trước tiểu thư chim bồ câu trắng kia đã tan ca đi về, hay là chúng ta trở về đi!""Đi về?"Nam Cung Diệu khó hiểu, anh đến đây sớm hơn chim bồ câu trắng, hơn nữa liên tục canh giữ ở cửa, cô là đi về từ đâu?"Diệu tổng, có lẽ cô ấy ra ngoài bằng cửa khác, thời gian không còn sớm, chúng ta cũng nên trở về đi?""Ừ.
44 Nhà Lãnh Đông ở ngay bên cạnh, một là: Thuận tiện làm việc. Hai là: Một khi tổng giám đốc có việc gì anh ta sẽ chạy tới nhanh nhất. Bởi vì ở nơi xã hội đen ăn đen này, có rất nhiều người muốn Nam Cung Diệu chết, chỉ là trước mắt vẫn chưa người nào dám làm như thế, bởi vì người muốn Nam Cung Diệu chết cũng đã sớm đi tìm Diêm vương báo cáo.
45 Mộ Hi có chút khó khăn, đi tới đi lui trước mặt Nam Cung Diệu, tay nhỏ sờ cằm, cách kính đen nhìn Nam Cung Diệu. Có rồi, nghĩ ra biện pháp, nghe nói người mộng du người có thể trả lời, có thể thử một lần, hỏi một chút anh ở đâu?"Này? Đại sắc quỷ, nói cho tôi biết, anh ở đâu?"Mộ Hi rất lớn mật hỏi, dù sao hiện tại anh cũng không biết, ngày mai cũng sẽ không nhớ được, đây chính là cơ hội báo thù tốt.
46 Người tài xế nhìn qua gương trong xe phát hiện đằng sau khác thường, bây giờ con gái thật sự cởi mở, lại ở trong xe động tay động chân, chỉ là nhìn thấy tuổi cô còn nhỏ như vậy, hẳn còn là học sinh, vụng trộm nhìn xem bộ dạng người đàn ông này, thấy không xấu, còn hết sức khôi ngô, chỉ là hơn nửa đêm mặc đồ ngủ ra ngoài, nhất định đầu óc có vấn đề!Tài xế rất tò mò quan hệ của bọn họ là thế nào? Vì vậy, vụng trộm quan sát cái người đàn ông mặc đồ ngủ này, nhìn kỹ thì mặc dù người đàn ông này mặc đồ ngủ, nhưng trên người vẫn lộ ra một loại khí thế, một loại khí thế lớn mạnh, Nam Cung Diệu phát hiện tài xế liên tục liếc trộm bọn họ, vì vậy, chờ đến cơ hội, cùng tài xế đối mặt, người tài xế lập tức cảm thấy nhiệt độ ttrong xe giảm xuống, người đàn ông này tuyệt đối không phải người tốt, ánh mắt anh ta rất lạnh, chỉ là nhìn qua gương cũng đã rùng mình ớn lạnh, người này tuyệt đối không phải là người tốt gì, dọc theo đường đi tài xế đàng hoàng lái xe, không dám liếc nhìn về phía sau nữa.
47 Bà chị, làm gia sư xong rồi sao? Em rất nhớ chị, đúng rồi chị, ngày đó chị nói tổng giám đốc của chị là ông già sáu mươi chín tuổi, mẹ bảo chị phải lễ phép với người ta, ngàn vạn lần không được tùy tiện như ở nhà.
48 Vân Tĩnh Sơ đã sớm không phải thiếu nữ, mới vừa rồi nghe thấy Nam Cung Diệu nói vậy, cô cao hứng cười ha hả, bởi vì ở phương diện này, quan niệm của hai người khác nhau, Mộ Hi thỉnh thoảng sẽ dạy dỗ cô một chút, Vân Tĩnh Sơ có loại cảm giác giải thoát.
49 Kỳ thật Mộ Hi đang nghĩ đến chuyện tối hôm nay, cô lấy thân phận chim bồ câu trắng nói chuyện phiếm với Nam Cung Diệu, cảm giác nội tâm của anh rất trống vắng, rất cô độc, không giống như người đàn ông thường nhìn thấy hàng ngày kia.
50 Mộ Hi học theo giọng điệu Nam Cung Diệu nói chuyện, trong đầu vẫn còn liên tưởng đến bộ dạng bình thường Nam Cung Diệu ôm phụ nữ ngủ, trong lòng hết sức phản cảm, vì vậy, cũng bất chấp anh là lãnh đạo của mình.
51 Nam Cung Diệu dở khóc dở cười, Mộ Hi từ trên giường ngồi dậy, ha ha cười to. "Tôi không cố ý, không nghĩ tới tôi lợi hại như vậy, cứ như vậy một hồi, ngài liền rớt xuống, ha ha ha.
52 Mộ Hi không có nghĩ tới cái người đàn ông này biến sắc nhanh như vậy, cô không để ý tới Nam Cung Diệu, cô cũng không có sợ, người đàn ông này muốn cô, cũng sẽ phải đi tắm rửa, vì vậy, Mộ Hi bò lên giường nằm xuống ngủ, quả nhiên, chỉ trong chốc lát, cô liền vù vù ngáy.
53 Nam Cung Diệu ngẩng đầu lên nhìn thấy Mộ Hi chạy tới bên cạnh, tiếng ho chấn động đến mức thân thể thẳng run, vì vậy, bưng cà phê của mình đi về phía cô.
54 Nam Cung Diệu không quay đầu lại, vẫn ngồi im lặng, kỳ thật từ khi ở trên thành phố anh đã phát hiện không bình thường, chỉ là vẫn chờ đợi chứng thực, xem ra là nhằm vào anh, nhưng hôm nay có thêm Mộ Hi bên cạnh, hành động có chút không tiện, anh phải nghĩ biện pháp ổn thỏa, không thể để cho người phụ nữ này gặp nguy hiểm.
55 Nam Cung Diệu chạy đến bên trong một nhà máy bỏ hoang, lấy tốc độ nhanh nhất chạy lên trên lầu, hy vọng có thể từ phía trên nhìn thấy có mấy tên sát thủ.
56 Trở lại biệt thự, Mộ Hi không có đi vào, ngồi ở ngoài cửa, trong lòng bất ổn, cô không có báo cảnh sát, bởi vì cô sợ cảnh sát điều tra Nam Cung Diệu, cho nên cô vẫn lo lắng chờ đợi bọn họ trở về, mặc dù không biết vì sao có người muốn giết anh, nhưng mà cô ngóng trông anh bình an trở lại.
57 (*): miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻoLãnh Đông nghe Mộ Hi nói, trong lòng có chút thay cô toát mồ hôi dầm dề, ngườ phụ nữ này thực cho rằng tổng giám đốc chết, cái gì cũng dám nói, còn dám gọi tên thẳng tổng giám đốc, anh đi theo tổng giám đốc nhiều năm như vậy, chưa từng nghe ai gọi thẳng tên tổng giám đốc, tối thiểu là không có ở trước mặt gọi thẳng tên, sau lưng cũng không biết.
58 Trong lòng Mộ Hi hết sức sợ hãi, vì cái gì cô không phản kháng, chẳng lẽ cô cũng muốn như những người phụ nữ kia của anh sao? Nghĩ tới đây, Mộ Hi cực kỳ bực bội, giậm chân một cái, liều chết dẫm lên chân Nam Cung Diệu.
59 Khoảng hơn hai giờ, Mộ Hi nghe được có tiếng nước, vì vậy, mơ mơ màng màng rời giường, cẩn thận ngẫm lại, a, như vậy không tốt, chính mình làm sao ngủ cũng không biết.
60 "A - - "Mộ Hi sợ tới mức đặt mông ngồi trước cửa phòng tắm, thảm, bắt ngay tại trận, Nam Cung Diệu đã quấn khăn tắm đi ra. "Có muốn nhìn nhiều một chút hay không?"Nam Cung Diệu đưa tay tháo khăn tắm ra, kỳ thật trong lòng anh rất vui vẻ, cuối cùng cô vẫn là phụ nữ, vẫn không ngăn cản nổi sự hấp dẫn.