61 “Anh ghê quá đấy!” Bạch Ngưng dịch sang bên. Ngôn Lạc Quân lại nhích lại gần cô, nói: “Chẳng phải em thích tôi ghê tởm sao?”“Ngôn Lạc Quân, anh bình thường chút có được không?” Bạch Ngưng không kiên nhẫn nói.
62 “Vậy sao?” Một giọng nói truyền đến. Bạch Ngưng quay đầu lại, đã thấy Ngôn Lạc Quân vừa rồi còn tán tỉnh với người phụ nữ khác đã quay lại rồi. “Là Ngôn thiếu à, lâu rồi không thấy anh tới đấy.
63 “Hứa Tĩnh Hàm, cô nói rõ cho tôi, rốt cuộc cô và hắn ta có quan hệ gì?” Ngôn Lạc Quân lần nữa quay đầu lại nhìn cô chằm chằm lớn tiếng hỏi. Lúc trước hắn điều tra cô và thằng nhóc họ Hạ kia thực sự chỉ gặp qua hai lần, rõ ràng không thể có quan hệ mờ ám.
64 Ngôn Lạc Quân ném áo khoác, tháo cà vạt, lên giường từ trên cao nhìn cô. Bạch Ngưng nhìn hắn một giây, sau đó cười ha ha nói: “Lạc Quân, thật ra thì anh rất đẹp trai, là người đàn ông đẹp nhất tôi từng gặp đấy, còn đẹp trai hơn cả Hạ Ánh Hi.
65 “Ai nói tôi không uống, đến bây giờ tôi vẫn còn nhức đầu đây này!” Ngôn Lạc Quân nhìn cô, nói: “Đợi chút, có phải chúng ta. . . . . . đã làm rồi phải không?”Hắn vừa hỏi như vậy, Bạch Ngưng lập tức cảm thấy trên người đau nhức kì lạ, hai chân giống như không phải của mình nữa rồi, nơi đó lại càng.
66 Thật lâu sau, Bạch Ngưng mới kịp phản ứng: cửa phòng tắm là do Ngôn Lạc Quân đóng lúc đi ra ngoài nên không khóa. Thấy cô bình yên vô sự ngồi trong bồn tắm, mở to mắt nhìn hắn, Ngôn Lạc Quân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không yên lòng mà đi đến trước mặt cô, khom lưng nói: “Em.
67 Tất cả đã qua rồi, bây giờ chỉ cần cô có thể yêu hắn, có thể chấp nhận hắn là tốt rồi. Hắn nhìn điện thoại di động, không kìm chế được ấn nút số “1″ , gọi cho “Bà xã”.
68 Mới hơn năm giờ, Ngôn Lạc Quân đã về nhà, vừa lên tầng là lập tức chạy tới phòng của “Hứa Tĩnh Hàm”. Hắn đứng trước cửa không kìm chế được mà hơi kích động cười, gõ hai tiếng.
69 “Cuối tuần chúng ta đưa con bé đến công viên chơi được không?”“Ừ, hỏi Bác Thẩm xem có được không. ” Bạch Ngưng vuốt mái tóc mềm mại của bé. Bế được một lát, Ngôn Lạc Quân hỏi: “Con bé ngủ rồi, giờ phải đặt xuống à?”“Chờ một chút đã, con bé ngủ chưa sâu, đặt xuống sẽ khóc đó.
70 “A –” Cô đột nhiên bừng tỉnh, trước mắt đen kịt, mơ hồ nhìn thấy khung cảnh trong phòng. Một lúc lâu sau cô mới nhận ra mình đang nằm ở trên giường còn tay đang đặt trên ngực.
71 “Vậy lúc tôi ở một mình thì phải làm sao?” Bạch Ngưng hơi sợ. “Cho nên lúc nào em cũng phải mang tôi theo. ” Ngôn Lạc Quân nói. Bạch Ngưng bĩu môi, lườm hắn một cái.
72 Sáng sớm tỉnh lại, nghe tiếng nước chảy trong phòng vệ sinh. Cô nhìn đồng hồ trên bàn, đã hơn tám rưỡi rồi. Nhìn chăn gối trống không bên cạnh, cô không kìm chế được mà đưa tay ra sờ, vẫn còn ấm, mang theo nhiệt độ của hắn.
73 “Được rồi mà, tôi đi làm nhé, bà xã. Hôn trả một cái nào. ” Ngôn Lạc Quân cũng khẽ hôn một cái lên mặt cô, mang theo nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời ra khỏi phòng.
74 “Bà xã, hay em làm thư ký cho tôi đi. ”“Không, loại boss không làm việc cả ngày ngồi gửi tin nhắn như anh không có tiền đồ. ” Không làm gì chỉ thích ngồi nhắn tin cho Bạch Ngưng đến phát cuồng rồi.
75 Năm rưỡi, sáu giờ, hắn vẫn chưa về. Bảy giờ, trước kia vào giờ này hắn đã về rồi, nhưng hôm nay lại không thấy bóng người. Trong phòng khách Bác Thẩm đang gọi điện thoại, Bạch Ngưng Trương dựng thẳng tai lên nghe.
76 Chỉ lát sau, xe taxi dừng lại trước cửa một khách sạn nhỏ, Bạch Ngưng đỡ Hạ Ánh Hi xuống xe. May mà anh còn chưa say đến mức không biết gì, chỉ cần dìu là tự đi được.
77 Nhìn thấy anh, cô lại nhớ tới ánh mặt trời trên sân thể dục ngày đó. Dãy cây ngô đồng trong trường, phố quà vặt, tiếng nói tiếng cười. Thật là đẹp, thật sự rất đẹp.
78 Từ từ đến gần, anh nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia không chớp mắt, nhìn thế nào cũng thấy giống Trần Chí Dương. Không nhịn được, anh mở miệng gọi: “Trần Chí Dương –”Người đàn ông kia quay đầu lại nhìn anh.
79 Lên xe, Bạch Ngưng không cầm được nước mắt. Ông trời nhất định đã an bài quan hệ giữa cô và Ngôn Lạc Quân không phải là người tình, vợ chồng, mà là kẻ thù.
80 “Này, Lạc Quân –”Cúp điện thoại của Vu Nhược Tình, Ngôn Lạc Quân vừa tắt máy vi tính, vừa rút điện thoại ra. “Đằng Nguyên tiên sinh sao? Tôi là Ngôn Lạc Quân, tôi có việc phải trở về nước, hạng mục thỏa thuận sợ rằng phải lùi lại.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28