Chương trước: Chương 68: Một Nhà Ba Người
1. Chương 1: Trùng Sinh
2. Chương 2: Thân Phận Đột Nhiên Tới
3. Chương 3: Hiện Trường Án Mạng Của Chính Mình
4. Chương 4: Phú Thương Trong Truyền Thuyết
5. Chương 5: Bất Hòa
6. Chương 6: Lo Lắng
7. Chương 7: Tin Dữ
8. Chương 8: Đau Lòng
9. Chương 9: Mờ Mịt
10. Chương 10: Cầu Cứu
11. Chương 11: Tranh Chấp
12. Chương 12: Mẹ Chồng
13. Chương 13: Vu Oan
14. Chương 14: Hứa Tĩnh Hàm Cưới Chui
15. Chương 15: Gặp Ở Ngoài?
16. Chương 16: Bé Con
17. Chương 17: Sẽ Thành Án Oan
18. Chương 18: Làm Mẹ
19. Chương 19: Con Nhà Giàu
20. Chương 20: Nữ Chủ Chính Nghĩa
21. Chương 21: Cúng Bái
22. Chương 22: Hạ Ánh Hi
23. Chương 23: Cố Nhân Kiếp Trước
24. Chương 24: Muốn Ly Hôn?
25. Chương 25: Ly Hôn Có Thể, Tiền Không Có!
26. Chương 26: Ăn Diện
27. Chương 27: Cái Nhẫn Ở Đâu
28. Chương 28: Tình Nhân Xuất Hiện?
29. Chương 29: Người Quen?
30. Chương 30: Trai Đẹp Kìa
31. Chương 31: Công Cụ, Cho Tôi Hôn
32. Chương 32: Con Hát Thấp Hèn
33. Chương 33: Ở Hai Thế Giới
34. Chương 34: Đến Nơi Hẹn
35. Chương 35: Chờ Đợi
36. Chương 36
37. Chương 37: Chia Tay
38. Chương 38: Ảnh Chụp Hôn Nồng Nhiệt
39. Chương 39: Tra Hỏi
40. Chương 40: Lại Bị Dùng Sức Mạnh
41. Chương 41: Hàng Nhái
42. Chương 42: Tôi Muốn Ly Hôn
43. Chương 43: Sẽ Không Ly Hôn
44. Chương 44: Chủ Nhật Ở Nhà Với Vợ
45. Chương 45: Thay Tã
46. Chương 46: Mẹ Chồng Giá Lâm
47. Chương 47: Mẹ Chồng Giá Lâm 2
48. Chương 48: Cùng Giường
49. Chương 49: Ác Mộng Tái Hiện
50. Chương 50: Xấu Hổ
51. Chương 51: Gặp Trên Đường Đi
52. Chương 52: Nhân Sĩ Không Rõ
53. Chương 53: Hôn Tôi Một Cái
54. Chương 54: Ý Loạn Tình Mê
55. Chương 55: Bước Đầu Tiên Trong Kế Hoạch
56. Chương 56: Đều Có Tâm Sự Riêng
57. Chương 57: Chuyện Cũ
58. Chương 58: Cơ Hội
59. Chương 59: Phương Tuyền
60. Chương 60: Ngày Kỷ Niệm
61. Chương 61: Đau Khổ
62. Chương 62: Say Rượu
63. Chương 63: Tôi Không Muốn Yêu Anh
64. Chương 64: Lợi Dụng Lúc Người Ta Gặp Khó Khăn
65. Chương 65: Làm Thật Rồi Sao?
66. Chương 66: Kết Quả Điều Tra
67. Chương 67: Yêu Hoặc Không Yêu
68. Chương 68: Một Nhà Ba Người
69. Chương 69: Đừng Ép Tôi
70. Chương 70: Nửa Đêm Kinh Hồn
71. Chương 71: Hạnh Phúc?
72. Chương 72: Ánh Mặt Trời Buổi Sớm
73. Chương 73: Nói Chuyện Phiếm
74. Chương 74: Đêm Nay Ăn Em
75. Chương 75: Đón Người
76. Chương 76: Ở Khách Sạn Cả Đêm
77. Chương 77: Công Lý Ở Đâu
78. Chương 78: Chính Là Kẻ Thù
79. Chương 79: Paparazzi Chỗ Nào Cũng Có
80. Chương 80: Ép Hỏi
81. Chương 81: Gián Đoạn Bất Giờ
82. Chương 82: Yêu Đau Xót
83. Chương 83: Một Đêm Này, Hắn Không Về
84. Chương 84: Tùy Hứng Một Lần
85. Chương 85: Vợ Chồng Son Ngọt Ngào
86. Chương 86: Vòng Tay Dịu Dàng
87. Chương 87: Kiểm Tra Sức Khoẻ
88. Chương 88: Sóng Gió
89. Chương 89: Không Có Kỳ Tích
90. Chương 90: Tai Nạn Xe Cộ
91. Chương 91: Ly Hôn Đi
92. Chương 92: Gần Nhau Trong Gang Tấc Mà Biển Trời Cách Mặt
93. Chương 93: Đánh Mất Một Người
94. Chương 94: Đi Chơi Vân Nam
95. Chương 95: Đi Chơi Vân Nam(2)
96. Chương 96: He Loves Nothing Except You
97. Chương 97: Ở Bên Nhau Quá Khó Khăn
98. Chương 98: Em Có Thai
99. Chương 99: Cho Anh Một Cơ Hội Bắt Đầu
100. Chương 100: Gặp Nhau Lúc 7 Giờ Tối
101. Chương 101: Quán Cà Phê Lãng Mạn
102. Chương 102: Đánh Cược Một Lần
103. Chương 103: Mâu Thuẫn
104. Chương 104: Kết Thúc
105. Chương 105: Nhờ Giúp Đỡ
106. Chương 106: Chứa Chấp
107. Chương 107: Ở Chung
108. Chương 108: Giống Nhau Đến Vậy
109. Chương 109: Đi Xem Phim
110. Chương 110: Cô Gái Đó Tên Bạch Ngưng
111. Chương 111: Ra Tay
112. Chương 112: Cha Mẹ Tới Cửa
113. Chương 113: Lênh Đênh Lần Nữa
114. Chương 114: Anh Tình Nguyện
115. Chương 115: Gặp Nạn
116. Chương 116: Tội Giết Người
117. Chương 117: Em Là Của Tôi
118. Chương 118: Cô Chịu Làm Tình Nhân Không?
119. Chương 119: Người Tình Vợ Trước
120. Chương 120: Người Cô Độc
121. Chương 121: Yêu Hay Không Yêu
122. Chương 122: Được Anh Yêu Thương
123. Chương 123: Đừng Yêu Tôi
124. Chương 124: Tin Tức Bất Ngờ
125. Chương 125: Cầu Xin Anh
126. Chương 126: Ác Mộng
127. Chương 127: Hai Người Cùng Đau Khổ
128. Chương 128: Chúng Ta Kết Hôn Đi
129. Chương 129: Cha Của Đứa Bé
130. Chương 130: Điên Cuồng
131. Chương 131: Ra Đi
132. Chương 132: Trở Thành Kẻ Thứ Ba?
133. Chương 133: Lấy Anh Nhé
134. Chương 134: Chuyện Trong Làng Giải Trí
135. Chương 135: Em Không Giống Cô Ấy
136. Chương 136: Thân Phận
137. Chương 137: Công Việc Mới
138. Chương 138: Thế Giới Của Cô Ấy
139. Chương 139: Nhật Ký Của Hứa Tĩnh Hàm
140. Chương 140: Hạnh Phúc Của Cô
141. Chương 141: Lửa Giận
142. Chương 142: Ba Ba Người Sao Hỏa
143. Chương 143: Anh Đã Trở Về
144. Chương 144: Kinh Ngạc
145. Chương 145: Cuộc Sống Của Cô Là Do Tôi Quyết Định
146. Chương 146: Em Lợi Dụng Anh
147. Chương 147: Lòng Ba Mẹ
148. Chương 148: Phục Hôn
149. Chương 149: Về Nhà
150. Chương 150: Khác Nhau
151. Chương 151: Tự Trách
152. Chương 152: Tổn Thương Vì Yêu
153. Chương 153: Không Muốn Đau Lòng Vì Em
154. Chương 154: Ngã Bệnh
155. Chương 155: Lạc Hậu
156. Chương 156: Tịch Mịch?
157. Chương 157: Đêm Thứ Hai
158. Chương 158: Gặp Lại Nhược Tình
159. Chương 159: Hòa Hoãn
160. Chương 160: Thật Sự Yêu Anh Sao?
161. Chương 161: Bão Táp
162. Chương 162: Bão Táp 2
163. Chương 163: Một Ngày
164. Chương 164: Án Mạng
165. Chương 165: Nhận Tội
166. Chương 166: Nóng Lòng
167. Chương 167: Chân Tướng
168. Chương 168: Thì Ra Là Như Vậy
169. Chương 169: Hạ Ánh Hi Trở Về (1)
170. Chương 170: Kết Thúc
“Cuối tuần chúng ta đưa con bé đến công viên chơi được không?”
“Ừ, hỏi Bác Thẩm xem có được không.” Bạch Ngưng vuốt mái tóc mềm mại của bé.
Bế được một lát, Ngôn Lạc Quân hỏi: “Con bé ngủ rồi, giờ phải đặt xuống à?”
“Chờ một chút đã, con bé ngủ chưa sâu, đặt xuống sẽ khóc đó.”
Đợi Hinh Hinh ngủ, hai người mới ăn cơm tối. Ăn xong Bạch Ngưng về phòng, Ngôn Lạc Quân cũng bận rộn trong thư phòng.
Đêm khuya, Bạch Ngưng vừa mới nằm xuống thì Ngôn Lạc đã đi vào.
“Sao anh chẳng bao giờ chịu gõ cửa thế hả?” Bạch Ngưng có vẻ như tùy ý nói nhưng trong lòng lại khẩn trương.
Ngôn Lạc Quân ngồi ở mép giường, hỏi: “Khá hơn chút nào chưa?”
“Cái gì?” Bạch Ngưng không hiểu.
Ngôn Lạc Quân nhìn chằm chằm dấu ấn nhàn nhạt trên cổ cô một lát, ánh mắt bắt đầu có chút nóng bỏng.
Bạch Ngưng quay đầu sang chỗ khác, nói: “Anh. . . . . . Có chuyện gì không?”
Ngôn Lạc Quân ngừng một lát rồi áp sát lại gần môi cô.
“Tôi muốn ngủ.” Bạch Ngưng né tránh.
Ngôn Lạc Quân ôm lấy cô, hơi thở nặng nề phả trên mặt cô, giọng nói khàn khàn: “Hôm qua, em luôn miệng gọi ‘ Lạc Quân ’, ‘Lạc Quân ’, còn nhớ không?”
“Tôi. . . . . . Tôi không nhớ rõ, tôi chẳng nhớ được gì hết.” Bạch Ngưng muốn tránh nhưng lại không thể nào ép mình dùng toàn lực đẩy hắn được.
“Nhưng em có cảm giác với tôi, lúc say em sẽ không nói dối.” Ngôn Lạc Quân hô hấp rối loạn, hôn cô.
“Anh đừng như vậy? Đừng ép tôi.” Bạch Ngưng đẩy hắn ra.
Ngôn Lạc Quân ngừng lại, nhìn cô không nói gì. Cuối cùng hắn hít sâu một hơi, nói: “Được, tôi không ép em. Nhưng em cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn nữa, tôi sẽ không đồng ý.”
Hắn bá đạo như vậy lại khiến cô hơi vui mừng.
Nếu như cô không thể ly hôn, không thể rời khỏi hắn, vậy đó không phải do cô. Không phải cô không muốn, mà do hắn không cho, còn cô thì không không đấu lại hắn.
Ngôn Lạc Quân nhìn cô, tay ôm cô mãi không muốn rời, từ từ lướt qua eo đi đến bộ ngực, nắm nơi tròn trịa mềm mại kia.
Bạch Ngưng vội vàng giữ tay hắn lại.
Cô cúi đầu muốn đẩy tay hắn ra, hắn không cử động nhưng cũng không rút tay về.
Giằng co thật lâu, hắn đột nhiên ôm chặt lấy cô, không nói gì chỉ hôn lên môi cô, một tay nhanh chóng đưa vào trong áo ngủ, dùng sức vuốt ve nơi đầy đặn của cô.
Rất nhanh, hắn chợt buông cô ra rồi đứng lên.
“Ngủ ngon.” Nói xong hắn liền ra khỏi phòng.
Bạch Ngưng kéo áo ngủ đã xốc xếch, lấy tay nhẹ nhàng cảm nhận nhiệt độ trên môi.
Cô nên làm gì đây, vẫn quyết tâm phải quay về đúng đường sao? Nhưng, cô thật sự muốn. . . . . . ở cùng hắn.
Trong một căn phòng khác, từ phòng tắm vọng ra tiếng vang.
Một lát sau, một người đàn ông run rẩy đi ra sau đó nhanh chóng chui vào chăn.
Đây là lần đầu tiên hắn phải chịu đựng gian khổ như vậy. Cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là “Yêu là trả giá” rồi, thật đúng là “trả giá”.
Ban đêm đưa tay không thấy được năm ngón cô mới được tan tầm trở về.
Hành lang đen kịt, yên lặng, giống như không có người.
Nghe tiếng hô hấp của mình, cô từ từ bước đi. Cô mơ hồ nhìn thấy cầu thang âm u, âm trầm, cô đi vào thang máy, nhưng trong thang máy cũng rất tối.
Khi cửa thang máy sắp đóng lại thì có một người phụ nữ tóc đen mặc áo trắng đi vào. Cô sợ hãi muốn hét lên nhưng lại không phát ra tiếng. Phụ nữ kia từ từ đến gần cô, càng ngày càng gần, nhưng mặt cô ta vẫn mơ hồ.
Cô muốn chạy, nhưng chân lại không bước được, giống như có sức nặng ngàn cân, giống như cô không có chân mà vẫn không nhúc nhích được!
Người phụ nữ kia vẫn đang đến gần, từ từ duỗi tay về phía cô. . . . . .
Xem tiếp: Chương 70: Nửa Đêm Kinh Hồn