41 Bạch Ngưng chạy đến bên cửa sổ, kéo rèm cửa sổ ra nhìn ra bên ngoài nói: “Anh đừng có lại đây, Bác Thẩm bọn họ ở bên ngoài nhìn đấy!”Ngôn Lạc Quân nhịn không được cười một tiếng, nói: “Yên tâm, nơi này mà có ‘phong cảnh’ thật thì bọn họ sẽ tự động biến mất.
42 Đúng vậy, đây không phải thế giới thuộc về cô, Ngôn Lạc Quân còn là đồng lõa, chỉ cần nghĩ đến điều này cô không thể tiếp tục ở lại đây, không thể làm cô vợ giả của hắn cả đời được.
43 Bạch Ngưng sợ hãi lùi về phía sau vài bước, vội vàng nói: “Ý tôi không phải thế, tôi nói dù sao chúng ta cũng không có tình cảm. . . . . . ”“Không sao, lăn lộn trên giường mấy lần sẽ có tình cảm.
44 Ngôn Lạc Quân im lặng một lúc, nói: “Không đi. ”“Sao lại không đi? Có việc thật à?”Ngôn Lạc Quân nhìn cánh cửa đang đóng, nói: “Có việc. ”“Cậu bận việc thì thôi vậy, uổng công tôi kéo Phương Tuyền đến!” Liên Dịch Trác nói.
45 “Bác đi đường cẩn thận!” Bạch Ngưng ở phía sau gọi với theo, dáng vẻ sốt ruột. Ngôn Lạc Quân nhìn cô, lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Bác Thẩm vừa mới đi, trên tầng đã truyền đến tiếng Hinh Hinh khóc.
46 Hoàng Mạn Văn ôm lấy đứa bé, thuần thục thay tã giấy sau đó hòa sữa bột, cầm thìa nhỏ cùng Bạch Ngưng từng miếng từng miếng cho Hinh Hinh ăn no. Hinh Hinh mới bắt đầu cũng khóc lớn về sau chỉ nức nở, cuối cùng cũng cười.
47 Hàn huyên cùng Hoàng Mạn Văn một lúc đã đến giờ ăn cơm trưa rồi. Vấn đề tới, Bác Thẩm cùng Tiểu Quyên đều không ở đây, không ai nấu cơm. Hoàng Mạn Văn nói: “Nếu không thì ra bên ngoài ăn đi.
48 “Đi tắm rồi đi ngủ thôi. ” Ngôn Lạc Quân ném áo ngủ lên trên giường, ngồi xuống. Bạch Ngưng hoảng sợ, hỏi vội: “Anh có ý gì?”“Có ý gì à? Chẳng lẽ để mẹ biết chúng ta ở riêng?” Ngôn Lạc Quân lập tức nằm dài ra giường, nhìn cô nói: “Nói đi, là cô tắm trước hay là tôi tắm trước.
49 Bạch Ngưng tránh sang một bên, vội la lên: “Tôi đến ngày rồi!”“Vậy sao?” Ngôn Lạc Quân đưa tay sờ về phía quần lót của cô. Bạch Ngưng trực tiếp lăn qua bên kia giường, la lên: “Tôi muốn ly hôn!”“Ly hôn?” Ngôn Lạc Quân nheo mắt lại.
50 Bạch Ngưng dùng tay che trước ngực, kéo áo ngủ lại sau đó bọc chặt lấy người. Hai người nằm xuống, tắt đèn. Bạch Ngưng cuộn mình vào một góc, Ngôn Lạc Quân mở to mắt nhìn ánh sáng mờ nhạt ngoài cửa sổ.
51 Vu Nhược Sương chần chờ một chút, gật đầu một cái. Ngôn Lạc Quân xuống xe, giúp cô mở cửa xe. Vu Nhược Sương đang định lên xe, mới đi đến cạnh cửa xe lại thấy "Hứa Tĩnh Hàm" cũng ở bên trong.
52 Vu Nhược Sương cười cười, thần sắc trên mặt hơi nặng nề. Đến cửa Vu gia, Ngôn Lạc Quân xuống xe mở cửa xe cho Vu Nhược Sương, Bạch Ngưng cũng giúp cô cầm đồ xuống xe.
53 Ngôn Lạc Quân cười khẽ, lại tăng tốc. Bạch Ngưng ở phía sau trơ mắt nhìn kim trên kế tốc dần dần cách điểm không ngày càng xa. Ôi trời ơi, anh ta không nhìn xem đây là chỗ nào à!Trước mặt có hai ba chiếc xe đang đi, hắn cũng dám đổi làn đường lách qua khe hẹp giữa hai xe để vọt lên.
54 Cô bỏ điện thoại của hắn xuống, ấn nốt số cuối cùng, Bạch Ngưng nói: “Anh im lặng trốn ở đó làm gì?”“Tôi đâu có trốn, là tự em có tật giật mình thôi. ” Ngôn Lạc Quân đi tới nhìn điện thoại di động của mình một cái rồi nói: “Nói, vừa làm cái gì hả?”Lại ngửi thấy được mùi thơm của cà phê, Bạch Ngưng nói: “Sao anh cứ thích uống cà phê vào buổi tối thế, sợ mình ngủ say quá à?”“Đừng có đánh trống lảng, nói, em đến đây làm gì?” Ngôn Lạc Quân tiếp tục hỏi.
55 Chần chờ thật lâu, cô mới đột nhiên bừng tỉnh. Cô phải nhanh chóng rời xa hắn, ly hôn với hắn không phải là vì nguyên nhân này sao? Sợ bây giờ mới chỉ là chần chờ về sau sẽ là hoàn toàn đắm chìm.
56 Nhìn thấy Ngôn Lạc Quân, Vu Nhược Tình khẽ run lên. “Lạc Quân, anh cũng tới à?” Bọn họ đi tới bên cạnh bàn, Vu Nhược Sương nói. Sau đó chỉ chỉ Vu Nhược Tình nói với Bạch Ngưng: “Ngôn phu nhân, đây là em gái tôi – Vu Nhược Tình, cô cũng đã gặp nó rồi.
57 “Lạc Quân, anh việc gì phải tránh mặt em như vậy. ”Trên ban công phía sau toilet, truyền đến tiếng nói u oán của Vu Nhược Tình. Ngôn Lạc Quân đang nhàm chán quay đầu lại, lúc thấy cô vẻ mặt lập tức trở nên mất tự nhiên.
58 Bên ngoài, Vu Nhược Sương đoán tình thế bên kia có thể không ổn, bèn nói với Bạch Ngưng: “Tĩnh Hàm, không biết Nhược Tình thế nào rồi, tôi đi trước xem một chút.
59 Bên ngoài, khi Bạch Ngưng vừa đưa Vu Nhược Tình vừa tới trước cửa tòa nhà “Lưu hành tiền duyên”, thì di động của Vu Nhược Tình liền vang lên. Chỉ thấy cô lấy điện thoại di động ra, nhìn hồi lâu mới nghe.
60 Lần này, Ngôn Lạc Quân mở cửa trước, nhét cô vào chỗ ngồi cạnh ghế lái. Ngồi lên xe, Ngôn Lạc Quân hài lòng nhìn cô bên cạnh, khẽ mỉm cười, khởi động xe.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Trọng Sinh
Số chương: 26