161 Ngôn Lạc Quân vội kéo ngăn kéo, lấy điện thoại di động ra, có chút thấp thỏm mở tin nhắn:Em không yêu Quan Thừa Diễm, thích Hạ Ánh Hi, yêu anh. Ngôn Lạc Quân nhìn tin nhắn thật lâu, lúc này lại có chút ngây dại.
162 Xa xa thấy người trên đường ray, Ngôn Lạc Quân dừng xe, chạy đến. "Quan Thừa Diễm!" Một giọng nói truyền đến, Quan Thừa Diễm quay đầu, vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt bị tia chớp chiếu thành trắng bệch của Ngôn Lạc Quân.
163 "Mẹ. . . . . . "Khi Bạch Ngưng ôm Tiểu Hân lên giường, Tiểu Hân mơ mơ màng màng gọi. "Mẹ ở đây, ngủ ngoan biết không?" Bạch Ngưng đắp kín chăn cho con.
164 Trăng sáng cao, con dế trong bụi cỏ kêu râm ran, trong đêm hè các loại hoa cỏ trong vươn mình khoe sắc, dưới ánh trăng thanh u tỏa hương thơm ngát. Bạch Ngưng ôm cổ Ngôn Lạc Quân, nằm ở trên ngực anh.
165 Ngôn Lạc Quân ở bên ngoài chờ, hồi tưởng lại những chuyện xảy ra đêm hôm đó. Nhưng ấn tượng cũng rất mơ hồ. Chỉ nhớ rõ, anh vừa xuống máy bay liền chạy về, sau đó.
166 Editor: mèomỡ"Hình như?" Đội trưởng Trần hỏi: "Ngôn tiên sinh, tại sao anh không nhớ rõ? Ngày đó anh uống rượu sao?"Ngôn Lạc Quân lắc đầu: "Không. Hôm đó tôi rất tỉnh táo.
167 Editor: mèomỡ"Nhược Tình, hãy nhìn thẳng vào sự thật, đừng cố chấp sống trong tưởng tượng của mình được không? Người đáng để em quý trọng không phải là anh, mà là chồng em, con em, là người luôn ở bên cạnh chăm sóc em, cũng cần em chăm sóc, anh chỉ là một người bạn từ lúc nhỏ của em mà thôi.
168 Editor: mèomỡHoàng Mạn Văn nói: "Lạc Quân có ngày hôm nay hoàn toàn là do cô, nếu như cô còn có chút lòng quan tâm nó thì hãy lập tức ly hôn đi, đừng có bất cứ dính dáng gì đến nó nữa.
169 Editor: mèomỡTrời sao cao tận vô cùng, lúc cô đang ngắm nhìn trời sao anh lại không thể cùng nhìn lên bầu trời sao với cô. Cô nghĩ, chờ anh trở lại, cô sẽ nghiêm túc nói cho anh biết, cô yêu anh, vẫn luôn yêu anh, chỉ duy mình anh.
170 Editor: mèomỡLão đại của bọn họ lại là một cô gái, còn là một cô gái ngọt ngào xinh đẹp không có chút tính uy hiếp nào!"David. Em xin lỗi, em lo cho anh nên mới tới.