81 Xe ngựa tiến lên vô cùng vững vàng, cho nên lòng Trương Thế Nhân cũng dần dần trở nên bình tĩnh lại. Bên trong chiếc xe ngựa hắn ngồi có một ít hàng hóa, hắn đang ẩn thân ở bên trong cùng nhất.
82 Lúc Trương Thế Nhân tỉnh lại đã là sáng sớm ngày thứ ba, hắn hôn mê cả hai đêm và một ngày. Đây là ở tình huống Trương Thế Nhân vô thức, cũng là lần đầu tiên hắn ở một địa phương xa lạ mà không hề có chút phòng bị nào.
83 Sân nhỏ chỗ đại nội thị vệ tuy rằng rất lớn, chiếm khoảng một phần sáu Thái Cực Điện, nhưng số người có tư cách có được một cái tiểu viện trong này không cao hơn năm người.
84 Thời tiết càng ngày càng nóng, dù có mở cả hai cửa sổ trong phòng thì nội tâm cũng có chút loạn nhịp. Uống liên tiếp hai chén trà lạnh, La Úy Nhiên vẫn cảm thấy trong lòng giống như đang bị lửa thiêu cháy.
85 Lê đại nương đứng ở cửa sau lầu ba nhìn ra phía ngoài ở đằng trước, nhìn mấy người trong tiểu viện đang tụ chung một chỗ, thấy họ dường như đang nghị luận cái gì.
86 Trước khi Trương Thế Nhân rời khỏi gian phòng của Lê đại nương, hắn hỏi Lê đại nương một câu: “Ngài đoán xem, hiện tại vào mỗi lúc trời tối, La Diệu hắn ngủ có ngon không?”.
87 Di Thân Vương Dương Dận có thể đi tới Hải Dương Quán, cái này là ngoài dự liệu của mọi người. Khi người hầu hô to ba chữ “Di Thân Vương” ở ngay đầu phố, mặc dù nổi tiếng trầm ổn, trên mặt của Hoài Thu đều hơi biến sắc.
88 Trương Thế Nhân xuống xe ngựa, mỉm cười, bước nhanh tới chỗ đám người đang đuổi theo, hỏi tên Giáo Úy: - Quân gia, còn có chuyện gì? Tên Giáo Úy khoảng chừng bốn mươi tuổi bước đến, nhìn Trương Thế Nhân, trầm mặc một hồi, nói ra: - Sau khi trở về, nếu như có thể, thay ta nói một tiếng chúc mừng với mọi người ở Hải Dương Quán… Ta là một tiểu tốt dưới trướng Trung Thân Vương năm đó.
89 Hạng Thanh Ngưu ôm bụng đi chầm chậm, rất nhanh thì biến mất, cũng không biết hắn tiến vào bụi cỏ ở phương nào. Nhìn xem cái thân ảnh to mọng kia khuất khỏi tầm mắt, Trương Thế Nhân cười cười, lắc đầu.
90 - Cái gì hai người, một người? Trác Bố Y nghe không hiểu lời lầm bầm lầu bầu của Trương Thế Nhân. Dù gì câu nói đột ngột xuất hiện của Trương Thế Nhân cũng cực kỳ khó lý giải.
91 Bốn, năm bóng người nhanh chóng phóng qua ở dưới bóng đêm, bọn hắn từ các phương hướng khác nhau mà phi tốc chạy đến. Động tác nhanh như sao băng, như từng tia sáng lóe lên rồi biến mất ở trên nóc nhà dân chúng.
92 Sướng Xuân Viên. Hoàng đế híp mắt nhìn xem cái thiếu niên đang cúi đầu đứng ở trước mặt mình, cảm thấy tên tiểu tử này biểu hiện ra khiêm tốn có chút không thành thực.
93 Thời điểm Trương Thế Nhân trở lại Hải Dương Quán đã là buổi tối ngày hôm sau. Hắn vào phòng, nghe Đại Khuyển nói chuyện Hoành Côn chết thì trầm mặc một hồi lâu.
94 Tăng nhân Trần Nhai đứng ở bên ngoài cửa hàng, rất khách khí hỏi kẻ đang quét rác là Đại Khuyển một câu: - Xin hỏi, ngươi có phải là cái người có cái mũi rất thính? Giọng điệu hiền lành, không hề có địch ý.
95 Đại Nam, tháng sáu năm Thiên Hữu thứ mười một. Khí trời đế đô đã nóng lên rất nhiều, thế là đàn ông càng ưa thích ra phố, những cô gái trẻ nghiệp dư cũng mặc vào chiếc quần lụa mỏng xinh đẹp nhất, để lộ ra cái cổ trắng bóng, với bước chân thướt tha mà thể hiện rõ toàn bộ thân thể của mình.
96 - Ta biết Lạc gia ở Hải Dương Quán dạy ngươi một ít bản lĩnh, lần trước ở Sướng Xuân Viên, bệ hạ cũng có ấn tượng không tệ với ngươi, nhưng những chuyện này cũng không đại biểu cho việc ngươi nhất định có thể tiến vào Kinh Võ Viện.
97 Trở lại cửa tiệm buôn bán của mình, đi vào bên trong, Trương Thế Nhân nghĩ tới bộ dạng kinh ngạc của đứa con gái bảo bối của Ngô Nhất Đạo mà không nhịn được cười.
98 Hầu Văn Cực cất bước đi ra khỏi gian phòng của mình, theo đường đá nhỏ mà đi chậm rì tới phòng thẩm vấn. Tuy rằng Nhãn Sở không phải là nơi dùng hình bức cung của Đại Nam, nhưng thủ đoạn ở nơi này chỉ sợ còn khiến người ta run sợ hơn Hình Bộ và Đại Lý Tự.
99 Trương Thế Nhân trừng mắt liếc nhìn Hạng Thanh Ngưu, chỉ nói một câu lại làm cho Hạng Thanh Ngưu bỏ đi ý định “liều chết cũng phải uống rượu”. - Ta không bỏ tiền mời ngươi.
100 Danh tiếng của Khách Thắng Cư cực kỳ vang dội ở đế đô, nó là một trong những cửa hiệu lâu đời ở cái thành dài hơn trăm dặm này. Theo chuyện xưa, thời điểm tiên đế vi hành xem xét dân tình thành Thanh Long, ngài từng đến ăn cơm ở Khách Thắng Cư.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100