101 Mấy tên công tử áo gấm đi vào cửa lớn Khách Thắng Cơ đều có biểu lộ giống nhau, ánh mắt bọn họ nhìn về những tên… biên quân kia đều là sự khinh miệt mà không có chút che giấu.
102 Thiên Hộ Lưu Độc Tú dẫn theo một đoàn gồm ba trăm tên mặc áo Phi Ngư, hắn bố trí họ ở trên đường cái, tiến hành vây cả Khách Thắng Cư từ xa. Hắn không biết chuyện gì xảy ra ở bên trong Khách Thắng Cư, nhưng hắn biết rõ ở trong Khách Thắng Cư có ít nhất một trăm tên biên quân Đại Nam kiêu dũng và thiện chiến.
103 Vương Định bị Mạc Tẩy Đao mắng một câu: “Thất phu”, nhưng hắn cũng không có chút tức giận. Ở trong quan niệm của hắn, thất phu là chỉ loại người hữu dũng vô mưu, mà Mạc Tẩy Đao lại thuộc về loại này.
104 Trương Thế Nhân nhìn hình ảnh quỷ dị trước mặt, tim khó nén được bắt đầu đập nhanh hơn, lúc này hắn cảm thấy bản thân mình giống như đưa thân vào bức hình tạm dừng trong ti vi.
105 Người dùng một bạt tay đánh Vương Định bay từ lầu hai xuống đất không phải là Mạc Tẩy Đao, mà là Hầu Văn Cực. Người ở đây thậm chí còn chưa có nhìn rõ, họ chưa thấy Hầu Văn Cực đến trước người Vương Định như thế nào, giơ tay lên như thế nào, đánh như thế nào thì Vương Định đã bay thẳng xuống như đạn pháo.
106 Ở bên trong Khách Thắng Cư, bệ hạ hùng hồn diễn thuyết, trò hay như vậy mà Trương Thế Nhân đã bỏ lỡ. Ngay cả bệ hạ cũng không chú ý tới cái thiếu niên biên quân bị hôn mê mà Trác Bố Y mang đi.
107 La Úy Nhiên nhìn sắc trời đậm đặc màu đen ở bên ngoài, nhịn không được cười hỏi: - Ngươi nói, lúc này Hầu Văn Cực ở trước mặt bệ hạ sẽ biện minh cho mình thế nào? Trác Bố Y ngồi trong phòng uống trà cười cười, lại không có trả lời vấn đề có chút nhàm chán này.
108 Sáng sớm, từng ánh nắng nhạt chiếu rọi lên thế gian, hòa hợp mà đầm ấm. Khi Mộc Tiểu Yêu đi ra khỏi căn phòng của Trương Thế Nhân, trên mặt nàng vẫn có một ít màu đỏ làm say lòng người.
109 Trương Thế Nhân ngồi thật lâu trong trà lâu, mà Kỳ Lân đứng ở bên ngoài, từ đầu đến cuối hắn cũng không có nói một câu gì với hai người Thiết Nô và Cú Vọ.
110 Dương Khai là người thông minh, là loại người rất thông minh, vô cùng thông minh. Khi hắn nhìn thấy hai người Mưu Lương Bật cùng Tông Lương Hổ đang chờ ở ngoài cửa, hắn đã biết chỉ sợ thời cơ chuyển vận của hai người kia đến rồi.
111 Trương Thế Nhân dừng lại ở phủ Tán Kim Hầu cả một buổi chiều. Ngô Nhất Đạo câu lên mười ba con cá chép to mọng từ cái ao sen, cho nên Trương Thế Nhân càng không chịu đi rồi.
112 Tiểu nhị khách sạn Bằng Hữu vẫn đang ngủ gà ngủ gật, cũng mơ thấy một giấc mộng kỳ quái, hắn mơ thấy Đại Thần quan mặc đạo bào màu hồng có thân phận tôn quý trong Đạo tông xuất hiện trước mặt hắn.
113 Trước khi hắn đến Đại Nam, hắn vẫn luôn coi thường cái quốc gia phương đông này. Ở trong mắt hắn, cái gì mà Đại Nam là đại quốc đệ nhất ở Trung Nguyên, có thế nào thì nó cũng không thể so sánh được với Đế quốc Thiên Thuận ở phía tây, vì đó chẳng khác gì đem một đứa con nít đi so sánh cùng với một người khổng lồ.
114 Trước khi Trương Thế Nhân đến Kinh Võ Viện, hắn đi qua phủ của Tán Kim Hầu. Hắn để cho Mộc Tiểu Yêu cùng Kỳ Lân mang theo hai người bị thương chưa lành là Trầm Khuynh Phiến cùng Đại Khuyển tiến vào phủ Tán Kim Hầu, cố ý dặn dò bọn họ không nên đi ra ngoài trong mấy ngày này.
115 Kinh Võ Viện tọa lạc ở trên con đường lớn có tên Huyền Vũ. Lúc này, ở bên phải cửa chính đã kín người, tất cả đều là những tú tài chuẩn bị vào cửa tham gia cuộc thi.
116 Đợi đến khi Trương Thế Nhân đi qua cổng chính của Kinh Võ Viện, hắn phát hiện thì ra chỗ này có sự khác biệt rất lớn với tưởng tượng của hắn. Lúc hắn tới thành Thanh Long, cảm xúc lớn nhất của hắn là hai chữ “rầm rộ”.
117 Trương Thế Nhân nhìn thấy Thôi Thương Lượng, thấy được sắc mặt hết sức thất vọng cùng hối hận. Hắn đi qua bên người Trương Thế Nhân, chậm rãi đi về phía ngoài trường thi.
118 Khi Trương Thế Nhân đi ra trường thi, hắn còn có chút ngẩn người. Ở dưới sự hâm mộ hoặc ghen tỵ của các thí sinh khác, hắn cố gắng để cho mình không có cúi đầu vì rụt rè, mà hắn nhếch lên cái cằm của mình, mỉm cười đi ra.
119 Thi xong năm môn văn khoa thì sớm nhất phải đến khi mặt trời lặn, song Hoàng đế bệ hạ lại không có thời gian ngồi nguyên một ngày trên Điểm Tướng Đài.
120 Thật ra Khung Lư là một loạt những tòa nhà gỗ tương đối đơn giản, nếu như so sánh với thân phận Hoàng đế mà nói, thậm chí có thể xem là đơn sơ. Đó chỉ là mấy gian nhà gỗ không thu hút, bên ngoài cũng không phải hoa cỏ mà là mấy hàng dưa leo, đậu que.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn
Số chương: 400