Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chinh Chiến

Thể loại: Khoa Huyễn
Số chương: 186
Chương mới nhất: Nỗi Đau Trong Quá Khứ
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể Loại : Khoa ẢoTác Giả : Mật NgọtĐiều hắn quan tâm nhất, chính là làm sao để sống sót. Khi đã sống sót, điều hắn quan tâm nhất là làm sao sống tốt.

Danh sách chương Chinh Chiến


Nhóm Ba Người, Năm Người Đều Được (2)

41 Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Trương Thế Nhân, Hạng Thanh Ngưu biết người này không phải là một người dân lương thiện. Tuy rằng vào lúc hắn nhìn thấy Trương Thế Nhân, Trương Thế Nhân nhắm mắt, tựa vào thùng xe và nghỉ ngơi, nhưng Hạng Thanh Ngưu lại khẳng định chắc chắn rằng người này đã sớm chú ý tới chính mình.


Loading...

Nhóm Ba Người, Năm Người Đều Được (3)

42 Trên xe ngựa, chuông đồng kêu leng keng. Nhìn xem chiếc chuông đồng được treo ở trên thùng xe, Hạng Thanh Ngưu có chút khóc không ra nước mắt. Hiện tại hắn càng xác định cái tên thiếu niên áo đen này không phải là người tốt, cho dù không phải là ác ma của Tu La đạo lạc đến nhân gian thì cũng là bại hoại có tội ác tày trời.


Một Ý Niệm

43 Trên Thanh Nhạc Sơn có một vùng núi toàn cây đào, khi đến mùa hoa đào đua nhau nở, từ xa nhìn sang thì giữa sườn núi kia trông như một mảnh phấn hồng, đẹp đến nỗi làm cho ánh mắt người xem không muốn rời khỏi.


Con Mắt

44 Trương Thế Nhân không phải là người không có kiến thức, không chỉ là do hắn đi rất nhiều nơi trong mười mấy năm nay, mà đời trước của hắn cũng không phải là chưa đi qua các thành phố lớn cùng với các thành cổ ở trong nước và ngoài nước.


Những Người Kia

45 Khi Hạng Thanh Ngưu nhìn thấy một đôi mắt của Trương Thế Nhân biến thành màu đỏ, tim hắn dường như ngừng đập. Từ trước đến nay hắn chưa từng gặp qua một người có con mắt khủng bố như thế, càng chưa từng gặp qua bất luận một người bình thường nào có thể có một đôi mắt yêu dị khó hình dung như thế.


Áo Phi Ngư

46 Trương Thế Nhân tiến vào trong xe ngựa, tiện tay ném thanh Hoành Đao đang cầm về một bên, cầm tới túi rượu ở bên cạnh Mộc Tiểu Yêu, hung hăng ực một hớp.


Một Ưng, Một Khuyển

47 Mặc dù đã đồng hành hồi lâu, nhưng Hạng Thanh Ngưu vẫn bảo trì thái độ cung kính và xa cách với Mộc Tiểu Yêu. Dù cho bị bất đắc dĩ phải ngồi trong xe ngựa, hắn vẫn chọn một nơi cách xa Mộc Tiểu Yêu nhất mà ngồi xuống.


Người Không Còn

48 Cửa khẩu bến đò Phong Lâm có người đến người đi tấp nập, nơi này là nơi phải trải qua khi đi từ Tương Thành đế tỉnh Hà Đông, cũng là con đường mà dân chúng Tương Thành đi về đế đô phải đi qua.


Ràng Buộc Lợi Ích

49 Mạnh Vô Địch không thật sự vô địch, ít nhất là ở Nhãn Sở có hai người làm cho hắn xuất hiện sợ hãi mỗi khi nhìn thấy. Mạnh Vô Địch cũng thật sự vô địch, bởi vì từ khi hắn tập võ đến nay hắn chưa từng bị đánh bại.


Trước Ngươi

50 Bên trong bụi cỏ lau ở bờ đông sông Tương Thủy, Trương Thế nhân thận trọng chui từ trong nước ra, nhìn xung quanh. Sau khi xác định không có nguy hiểm gì thì mới chật vật và mệt mỏi leo lên trên bờ.


Trí Giả Trong Mắt Người Bắc Tàu

51 Hai người Trương Thế Nhân cùng Đại Khuyển ẩn thân ở trong bụi cỏ rậm rạp, nhìn về con đường nhỏ cách đó không xa. Bởi vì bộ quần áo đỏ quá dễ gây chú ý, cho nên Mộc Tiểu Yêu ẩn nấp trong bụi cỏ lau xa xa ở đằng sau họ.


Ngựa Đỏ, Hổ Trắng

52 Trương Thế Nhân nhìn Hoàn Nhan Trọng Đức, chần chừ một chút, nhưng vẫn là không nhịn được mà hỏi điều tò mò trong lòng của mình. Hắn giơ tay chỉ vào trên trán mình, sau đó có chút không tự nhiên hỏi: - Hoàn Nhan huynh, nam tử Bắc Tàu các ngươi tại sao phải để cái trán như vậy? Có lẽ là hắn cũng biết vấn đề hắn đang hỏi xác thực rất không lễ phép, cho nên cười cười xấu hổ.


Người Tu Hành Tứ Phẩm

53 Ba con tuấn mã theo hướng đông nam con đường chính xông tới, bỏ lại khói bụi ở đằng sau. Trên lưng ba con ngựa là hai nam một nữ, tuy ít người, nhưng tốc độ chạy băng băng lại mang theo một loại khí thế sắc bén không thể đỡ.


Hồ Không Phải Là Hồ, Hồ Chỉ Là Hồ Lô

54 Ở đằng kia, toàn bộ ba, bốn tên mặc áo Phi Ngư đã chết, những tên nha sai của thành Hải Tiếu nào còn dám đi lên “góp vui”. Đầu mục Lưu Phong bị Trương Thế Nhân đánh bay cây đao đang cầm, lại bị một cước đạp bay ra ngoài, gãy mất ba cái răng.


Lời Nói Dối

55 Nam tử trung niên mặc áo vải xám ngồi ở trên đồng cỏ, cách bọn người Trương Thế Nhân hơn hai mươi thước. Hằn cầm một cái hồ lô gỗ cho ngựa uống nước. Ở bên cạnh hắn có một con suối nhỏ chảy róc rách.


Không Cho Phép Mắng Chửi Người!

56 Mãi cho đến khi tất cả những tên đại nội thị vệ mặc áo Phi Ngư kia đã rời khỏi, nội tâm của Trương Thế Nhân vẫn chưa có hoàn toàn bình tĩnh lại. Sau khi đến cái thế giới này, chuyện đầu tiên hắn làm là đưa cái lý luận của kiếp trước áp dụng vào thực tế của kiếp này: “Không bao giờ khinh địch, càng không nên tin tưởng bất cứ người nào.


Phiền Toái

57 Đi trên đường được mấy ngày, muốn khen cũng chẳng có gì mà khen. Ngày đó vị Trác tiên sinh kia nói không ít lời với Trương Thế Nhân, nhưng về sau chỉ mãi lo xem phong cảnh ven đường.


Bới Mộ Tổ Tiên Của Hắn!

58 Có lẽ tính cách của Dương Định Thiên là ôn hòa nhất trong số các đế vương của Đại Nam kể từ khi Đại Nam lập quốc, nhưng chuyện này cũng không hề đại biểu cho việc hắn là một người nhu nhược.


Hiên Ngang Lẫm Liệt

59 Từ Ngự Thư Phòng đi ra, hai chân Ngu Đông lai đứng không vững, có chút như nhũn ra. Hồi tưởng lại câu nói lúc nãy của bệ hạ mà nội tâm của hắn sinh ra một cảm giác mát y hệt như cảm giác khi rơi vào hầm băng.


Tao Nhã Như Cặn

60 Trương Thế Nhân tuyệt đối sẽ không nghĩ tới việc trong bất tri bất giác, hắn quấn vào một hồi gió tanh mưa máu dài hơn chục dặm trong triều đình Đại Nam, tuy rằng ở trong cuộc mưa gió này, hắn chỉ là một tiểu nhân vật cực nhỏ ở biên giới.


Loading...