41 “Đây là hàng mới của Cám Dỗ. ” Duật Tôn thả chiếc nhẫn lại vào hộp, đặt ra trước mặt Tô Nhu, “Cô cũng biết, tôi chỉ muốn Mạch Sanh Tiêu, thuốc này có ích cho đàn ông lắm đấy.
42 “ Trạm Thanh, em có thai, là con của anh. ” Tô Nhu nói, đặt bàn tay lên trên bụng mình. Mi mắt Sanh Tiêu giật liên hồi, lòng đau đớn như bị ai vò xé, cánh cửa lớn bị người đi bên cạnh đẩy ra, mưa gió lạnh lẽo tràn vào khiến cô càng thêm run rẩy.
43 " Mạch Sanh Tiêu, em tội gì phải như vậy?. "Đúng vậy, cô tội gì phải khổ sở như vậy. Quanh đi quẩn lại, cũng chỉ là làm cho người ta chê cười mà thôi.
44 Mạch Sanh Tiêu thấy người đàn ông đã đến trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nghiêng sang bên đã thấy Duật Tôn đứng cách đó không xa. " Này, cô lúc ấy bị làm sao, nói thế nào thì Nghiêm thiếu cũng thật là nhẫn tâm, lại nỡ dùng phương pháp như vậy làm cho cô xảy thai chứ.
45 Duật Tôn liếc nhìn cô, «Đừng hỏi nhiều. »Y đứng dậy mặc quần áo, Sanh Tiêu đối với tính cách sớm nắng chiều mưa thất thường của y đã quen rồi nên chẳng nói gì, ăn điểm tâm xong cô tới trường.
46 “ Hay là cứ đi bệnh viện xem thế nào ”. “ Cút đi, các người ra ngoài hết cho tôi, đi ra ngoài!”. Nghiêm Trạm Thanh cầm chai rượu ném ra xa, màu rượu đỏ hòa lẫn với những mảnh thủy tinh vỡ văng tung tóe khắp nơi, mấy cậu bạn xung quanh không dám dây vào, nhanh chóng dắt bạn gái rời đi.
47 Mạch Sanh Tiêu thấy người đàn ông đã đến trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nghiêng sang bên đã thấy Duật Tôn đứng cách đó không xa. " Này, cô lúc ấy bị làm sao, nói thế nào thì Nghiêm thiếu cũng thật là nhẫn tâm, lại nỡ dùng phương pháp như vậy làm cho cô xảy thai chứ.
48 Mạch Tương Tư sợ hãi liên tục kêu lên, "Cứu tôi với. . . . . . "Đôi tay cô ta dùng sức bám lấy phía dưới xe lăn, nhưng tốc độ quá nhanh, tay cô ta căn bản không chạm vào được, tấm thảm mỏng ở chân bởi vì quán tính mà căng lên, Sanh Tiêu bị hoảng sợ tới mức cơ hồ ngay lập tức lăn một vòng từ trên cầu thang xuống.
49 Mạch Sanh Tiêu trợn trừng hai mắt, như đang nhìn vào một người xa lạ chưa bao giờ gặp mặt. Đôi mắt ướt long lanh trực trào nước, Nghiêm Trạm Thanh bị cô nhìn chằm chằm không dám ngẩng đầu, máy móc lặp lại « Sanh Tiêu, em muốn gọi báo cho Duật Tôn ? » « Anh muốn mạng của Duật Tôn ? » Cô hỏi.
50 Đội cứu hộ tuần tra khi được thông báo có tai nạn thì nhanh chóng tìm kiếm dưới chân núi, dù sao cũng xảy ra trên đường cao tốc nên không thể chậm trễ được.
51 Duật Tôn mà muốn lấy lòng phụ nữ thì có thể nâng cô gái đó đến tận trời xanh. Sanh Tiêu ngồi ở cầu thang cuối phòng học, tay cô chống cằm, như có điều gì suy nghĩ, khóe miệng lại nâng lên đường cong nhàn nhạt.
52 Nghiêm Trạm Thanh nghĩ biện pháp tốt nhất đối phó với Duật Tôn, chính là mỹ nhân kế. Mọi người đều biết, người đàn ông này có ham mê đặc biệt, sinh viên càng trẻ, y lại càng thích.
53 Khổ sở nhất chính là khi muốn khóc mà không thể rơi lệ. Mạch Sanh Tiêu đứng bên ngoài cánh cửa rất lâu, nhưng Duật Tôn không có chút dấu hiệu hồi tâm chuyển ý, vì thế nên chẳng có khả năng chạy đuổi theo cô.
54 Đã hai ngày trôi qua, Duật Tôn không về, nhưng khi vừa bước chân vào nhà, người đầu tiên y nhìn thấy lại chính là Tương Tư. Đôi mắt ưng hẹp dài quét ánh nhìn sắc lạnh khắp phòng khách nhưng không phát hiện bóng dáng Sanh Tiêu, vừa nãy y lái xe vào còn trông thấy cô đang đứng ở phía cửa sổ.
55 Cố Tiêu Tây toàn thân buông lỏng, âm thầm thở phào. Mạch Sanh Tiêu đứng ở trước bàn, cô muốn kín đáo ra hiệu cho Cố Tiêu Tây, lại phát hiện nguyên lai đã biến thành cô cố tình xen vào việc của người khác.
56 Tinh Hoa Danh Thự. Duật Tôn đến vừa đúng lúc Cố Tiêu Tây nấu xong hai món mặn và một món canh, thấy y đi vào, cô sửng sốt, buổi sáng Duật Tôn không trả lời tin nhắn, cô cho là y hôm nay sẽ không tới, "Anh ăn tối chưa?"Duật Tôn đáp, "Ăn rồi.
57 « Cái này tôi mua cho chị tôi. » Sanh Tiêu nói Duật Tôn nghe xong, cơn giận cũng vơi đi phân nửa, trách không được, y cảm thấy nó không xứng với Sanh Tiêu.
58 Sanh Tiêu còn chưa tỉnh ngủ, bên ngoài đã có tiếng gõ cửa. “Mạch tiểu thư, có người tìm cô “. “Ai tìm cháu vậy, dì Hà?”. Cô trở mình, ánh mặt trời chiếu vào tạo nên vầng sáng nhàn nhạt trên khuôn mặt cô.
59 Từ khi Cố Tiêu Tây mang thai cô thường rất ít xem TV, đa số thời gian đều ngồi ở trên ban công yên tĩnh vẽ tranh. Trường học đã sắp khai giảng, cô nghĩ, hiện tại rời khỏi Duật Tôn vẫn còn kịp, giấc mơ đại học tha thiết giờ cách cô không còn xa nữa rồi.
60 Mạch Sanh Tiêu hoảng sợ vội vàng đứng dậy, tay hốt hoảng liền làm đổ cốc trà xanh trước mặt cô. Nước chảy qua mặt bàn bóng loáng thấm ướt vạt áo của Sanh Tiêu đang tựa vào mép bàn, chất lỏng này, dường như còn mang theo chút hơi ấm của người đàn ông.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50