1 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Bỉ Ngạn hoa bên bờ Vong Xuyên nở đỏ rực tựa như một ngọn lửa liệt diễm.
Từng cánh hoa đỏ mang theo lệ khí bay trong cơn gió độc dọc sông Vong Xuyên, ngỡ là nghe giọng ai u uẩn nơi đâu.
2 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
“ Với năng lực của màn đêm vĩnh cửu, với năng lực của sự luân hồi. Sự giải thoát cho một sinh linh. . . . Ba vạn năm trước.
3 Họa: Đoạn tự biên tự diễn. Tiểu đích nữ nhà ta hơi bị giỏi nha. Ta khuyên nàng bao lần nên làm đạo diễn mà không nghe. =)))
Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Ông Lam mặc một bộ âu phục màu đen, tóc tai gọn gàng, trên mặt tràn ngập ý cười: “ Cảm ơn các vị đã dành thời gian để tham gia tiệc sinh nhật của tiểu nữ nhi chúng tôi.
4 Lam Hàn Kì âm thầm vỗ tay, uống một ngụm rượu, đôi mắt lóe lên tia gian manh không dễ nắm bắt: " Các vị khách quý, nhân tiện đây chúng tôi có điều tuyên bố luôn.
5 Sau lần đọc thứ nhất, sắc mặt Lam Hàn Kì căng thẳng.
Không tin, không tin, cô không tin!
Sau lần đọc thứ hai, Lam Hàn Kì nghiêm túc hẳn.
Cảm thấy chưa tin tưởng khả năng đọc và tiếp nhận thông tin của não mình, Lam Hàn Kì đọc lại đến lần thứ sáu.
6 Hệ thống nhà ngươi dám lừa bổn tiểu thư!
Lam Hàn Kì lười biếng cầm chiếc cốc rót nước uống, " Ân, hệ thống, nhiệm vụ của ta đâu?"
[ Ngài có thể dùng linh thức để gọi.
7 " Báo! Thượng tướng, phía Bắc không có!"
" Thiếu gia, tiểu thư không có ở trên phòng. "
" Phu nhân. . . . "
Bữa tiệc vốn mừng sinh nhật Lam gia tiểu thư bây giờ liền loạn thành một đoàn — Vì Lam gia Lam Hàn Kì mất tích cùng với Lam Như Tình.
8 Lam Như Tình sắp không tin vào chính mắt mình nữa rồi. Trong đầu cô ta lúc này chỉ còn hiện mấy dòng chữ giống nhau. . .
Tiện nhân Lam Hàn Kì!
Lần này xong thật rồi.
9 Lam Hàn Kì nằm bò trên bàn nhưng tay vẫn không ngừng viết gì đó trên tờ giấy gần như đã kín chữ. Thở dài, sắp nghỉ đông, như vậy cũng sẽ thi cuối học kì, cô sẽ tranh thủ thời gian này chơi một trò chơi "vượt cấp".
10 Lam Hàn Kì nhìn hộp quà mang tên "ngẫu nhiên" trước mặt cô, cô cau mày nói "mở" một tiếng. . .
"Uỳnh!"
Lần này mặt Lam Hàn Kì thật sự mộng bức rồi, như thế nào lại nào con báo hoa mai nhỏ tuổi dễ thương.
11 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
2 năm sau. . .
Tuyết bắt đầu rơi lả tả trên con đường, cây cối giống như bị đóng băng lại. Người người tấp nập đi qua đi lại, khung cảnh phồn hoa không thuộc về một ai giống như vỡ vụn ra.
12 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
All lúc này đã bùng nổ, fans của Bách Tuế Vi Kì bên đế quốc Y rất đông, bên nước M cũng không phải ít. Fans hai bên đều biết rằng, Vi Kì nhà họ là người đế quốc Y, sống bên Y và du học bên M không lâu.
13 Đứng dậy khỏi giường ngủ, Lam Hàn Kì lắc cái cổ mệt mỏi.
[Tinh! Chúc mừng Thần chủ kích hoạt thành công tiềm năng ẩn giấu trong cơ thể. Mở bảng thông tin cá nhân để biết thêm chi tiết.
14 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Phim trường An Nhiên của An đạo là một trong những phim trường nổi tiếng ở Đế đô. Không thể không nói, An đạo là nữ nhưng lại nghiêm khắc còn hơn những nam đạo diễn khác khiến diễn viên đều khiếp sợ.
15 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Tiểu Bảo Bối Bối: "Nha, các ngươi nghe gì chưa, nghe gì chưa? Chuyện quan trọng lặp lại 3 lần,《 U Linh 》của Bách Tuế nhà chúng ta công bố ngày khai máy cùng dàn diễn viên xinh lung linh rồi!"
Trời Trong Xanh Xanh Thật Cao: "Thật không? Ai là Tiểu Kiệt nhà ta? Ai vào vai tiểu bạch thỏ Lâm Bạch Bạch!"
Tiểu Vũ Phi Phi: "Ảnh đế Triệu Lưu nhà ta vào vai Tiểu Kiệt.
16 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Ở một nơi nào đó của khu phố phồn hoa S thị.
Trình Dĩ Hiên tay bóp chặt ly rượu đỏ, nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.
17 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Mấy ngày sau, Lam Hàn Kì tiếp tục quay, rảnh rỗi thì đeo kính râm đi ăn vặt, còn buổi tối lại viết truyện. Thời gian tiến vào 《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》cũng không có, Lam Hàn Kì nghĩ rồi, sai lầm là 18 tuổi tiến vào giải trí, chôn vùi thanh xuân tươi đẹp.
18 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Lam Hàn Kì cho đến lúc xuống xe vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết Quý Đoạn Nghiêu hôn cô, rồi nói cái gì đó. . . Nhưng quan trọng hơn, anh ta đồng ý làm kim chủ của cô! Như vậy sẽ tiết kiệm được khoản tiền nho nhỏ.
19
20 Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Lam Hàn Kì khinh bỉ chính bản thân mình. Nhìn người áo đen đứng trước cửa, ho nhẹ mấy tiếng rồi hỏi.
"Ngươi tên là gì? Hiện tại chúng ta đang ở Dị Tiên?"
Người áo đen đột nhiên nhảy tới nhảy lui, mơ hồ nghe thấy tiếng cười khẽ.