161 Mặt trời do đó treo trên không trung, giống như một quả bóng cao sư màu đỏ, lại giống như một quả cả chua. Nó giống như một con khổng tước đang xòe đuôi, tỏa ra bốn phía quang mang màu vàng, khiến cho mặt đất trở nên ấm áp.
162 Tên môn công pháp ghi lại trong ngọc bài không ngờ lại có một cái tên tràn đầy khí phách như vậy. Sau khi linh lực Trịnh Hạo Thiên tiến vào ngọc bài, khí xoáy trong não hải của hắn lập tức hơi run rẩy, tựa hồ sinh ra cảm ứng nào đó, khiến cho Trịnh Hạo Thiên cảm thấy càng lúc càng thân thiết.
163 Trong não vực, khí xoáy chậm rãi biến đổi, từng chút từng chút một biến thành hình tròn trịa. Tuy trước kia khí xoáy cũng khiến Trịnh Hạo Thiên có cảm giác tròn tròn, nhưng chẳng biết tại sao, khí xoáy hiện giờ so với lúc trước lại càng tròn trịa hơn, hơn nửa còn ẩn ước tỏa ra một ánh rực rỡ giống như linh ngọc vậy.
164 Lực lượng khổng lồ không ngừng gột rửa thân thể Trịnh Hạo Thiên. Lượng linh khí cường đại từ trong khí xoáy sinh ra đã sớm vượt qua cực hạn một linh khí sư có thể cất chứa.
165 Hầm ngầm dưới lòng đất u ám không ánh sáng, không thấy mặt trời. Một cơn gió lạnh thổi qua, không ngờ khiến cho người ta có một lại cảm giác sởn gai ốc.
166 Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời. Kỳ thật Trịnh gia trước kia cũng là người trong Đại Linh giới, nhưng bởi vì gia tộc sa sút, cho nên mới phải chạy tới cái Tiểu Linh giới này định cư.
167 Thời gian như thơi đưa, thấm thoắt đã trôi qua ba tháng. Trong ba tháng này. Trịnh Hạo Thiên ngoài tu luyện Đại Quang Minh Thánh Linh pháp ra, mỗi ngày đều phải rút ra một khoảng thời gian nhất định đề luyện chế phù triện.
168 Cổ tay Trịnh Hạo Thiên vừa lật, một tấm phù lục tràn đầy lực lượng hắc ám đã xuất hiện trong lòng bàn tay. "Đây là cái gi?" Môi Dư Uy Hoa khẽ run run, vội vàng hỏi.
169 Trịnh Hạo Thiên, chú cháu Lâm Đình, cha con Dư Uy Hoa, Nhạc Mãnh cùng Cừu Hinh Dư tề tụ đầy đủ. Bọn họ nhìn bầu trời cao cao tại thượng kia, trong lòng tràn đầy một loại cảm giác vừa hưng phấn vừa áp lựcỞ phía trước cách bọn hắn không xa, quán chủ đương đại của võ quán Tằng Cẩm Kha khoanh tay mà đứng, ở bên cạnh hắn, có sáu người nam nữ tuổi tác không giống nhau.
170 Trịnh Hạo Thiên đã sớm nhìn thấu thực lực của những người này trước khi bọn họ tỉnh táo lại. Nếu như hắn không có nhầm, những người này ít nhất cũng có võ lực cấp bậc Liệp Vương, hơn nữa trong đó còn có một số người, trên người thậm chí nổi lên một tia lực lượng ba động kỳ dị.
171 Một khắc khi đạo thanh âm kia bắt đầu ù ù vang lên, trong nháy mắt toàn bộ cánh đồng bát ngát đều yên tĩnh lại. Mọi người lập tức rõ ràng, đã tới lúc bọn họ tách ra rồi, sau khi đi tới Đại Linh Giới, số phận của mỗi người đều sẽ phải có chút bất đồng.
172 Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc đầu, mười Tiểu Linh Giới, mới sinh ra mười sáu linh khí sư. Không chỉ có Trịnh Hạo Thiên nghĩ như vậy, liền ngay cả đám người còn lại cũng như vậy.
173 Trên mặt của Dư Uy Hoa hiện lên một tia tức giận, nói:"Nếu như các hạ ngứa tay. Vậy tại hạ cũng không ngại đánh một trận. "Thái độ làm người của hắn phóng khoáng ngay thẳng, chỉ là không muốn tại chỗ này gây chuyện thị phi mà thôi, nhưng tuyệt không phải người sợ phiền phức.
174 Mặt trời chính ngọ tựa như một quả cầu lửa khổng lồ, không ngừng tỏa ra kim quang thiêu đốt mặt đất, cộng thêm cả không trung không có đến một ngọn gió, khiến cho bầu không khí có vẻ oi bức dị thường.
175 Trịnh Hạo Thiên hai tay chắp sau lưng, đứng bên ngoài quan chiến như những người bình thường khác. Nhưng hắn vẫn đem ít nhất một nửa lực chú ý đặt lên người vị thiếu nữ linh khí sư kia.
176 Trong thiên không, mấy vị lão nhân kia sau khi nói chuyện với nhau thêm vài câu liền chia nhau rời đi. Lão giả họ Vân của Vạn Bảo Hiên trầm ngâm trong chốc lát, hồi tưởng lại biểu hiện của đám người Dư Uy Hoa mà trong lòng càng lúc càng nghi hoặc.
177 Đại Linh giới sở dĩ được gọi là đại Linh giới, không chỉ bởi vì nó có diện tích rộng lớn vô cùng, mà còn vì linh khí nơi đây sung mãn vô cùng, hơn xa tiểu Linh giới.
178 ĐLuyện yêu võ giả, nhất giai trung phẩm. "Đây chính là đáp án tiêu chuẩn của đại đa số mọi người, mấy trăm người ở phía trước, tất cả mọi người đều cùng có câu trả lời như vậy.
179 Cao Thăng cười hắc hắc, chỉ là trong tiếng cười đó ít nhiều đều mang theo một tia xấu hổ khó che dấu được. "Trịnh huynh. Dư huynh, các ngươi có thể tới lĩnh thân phận ngọc bài được rồi chứ?”Khi nói câu này, hắn âm thầm hướng về phía Vương Thiết Thao ra hiệu, Vương Thiết Thao nhíu mày, bất quá hắn cũng không biết chuyện xảy ra ở trên cánh đồng cỏ.
180 Hít một hơi lạnh thật sâu. Cao Thăng dù sao cũng chẳng phải người thường, hắn nhanh chóng trấn định trở lại, cất cao giọng nói: “Lâm Đình huynh, ngươi thật sự có năng lực yêu hóa biến thân cực phẩm?"Trên mặt Lâm Đình lập tức lộ ra một nụ cười như có như không, vừa rồi nhìn Dư Uy Hoa uy phong như vậy.