81 Chương 81: Bệnh viện Tôi không quen đấy, thì sao? Cậu định quản tôi chắc! * Một sớm mai trong veo nắng, có gió vờn quanh vầng trán rộng, có nắng nghịch ngợm đậu trên sống mũi cao thẳng, có cô gái nhỏ gắn môi mình lên lànmôi bất động.
82 Chương 82: Thức giấc Ánh lên tia xảo quyệt trong mắt hí, Tuệ Anh đột nhiên cúi người hôn má Hữu Phong và búng nụ cười thách thức đến người bạn nhỏ. --- Trên chiếc giường trắng toát, chàng quý tộc vẫn đang ngủ say, nét cườithuần khiết ẩn hiện nhè nhẹ trên đôi môi quyến rũ.
83 Chương 83: Nụ hôn máu Mừng Vy đến với tôi! --- - Con bé có thiệt thòi quá không? - Là Đông Vy tự chọn lựa kề bên người mình yêu. - Quản gia Lâm rảo bước chậm rãi theo Federer, ông bỗng mỉm cười - Mới nhắc đã thấy rồi kìa! Theo hướng quản gia Lâm nhìn, cô gái nhỏ vừa rời phòng bác sỹ, chemiệng đầy mệt mỏi, gương mặt hốc hác, làn da xanh xao tựa lá non.
84 Chương 84: Yêu bất tử i đó giận cá chém thớt còn Richard một khi đã nổi giận thì bất cứ thứ gì gây ngứa mắt anh đều muốn băm vằm. --- Hoàn tất thủ tục xuất viện của con trai, Federer chưa vội trở về phòngbệnh mà cùng quản gia Lâm ghé căng-tin bệnh viện, nhằm kéo dài thời gian riêng tư cho đôi trẻ.
85 Chương 85: Máu, nước mắt. Người mình yêu nhất và người mình thân nhất đột ngột bỏ rơi mình trong lúc khốn khó nhất. Vy trải qua chưa? --- Ngay hôm ấy, Hữu Phong xuất viện.
86 Chương 86: Vệt gió tàn Hôm nay, ngày mai và về sau, gió ngừng thổi biển sẽ lặng, gió vắng đi bão sẽ tan, gió lan tràn lửa sẽ tắt. Cứ xem anh là vệt gió quỷ quái lướt qua em, gieo bao thứ khốn kiếp chết tiệt! Anh sẽ cho vệt gió ấy lụi tàn, thôi lui tới vùng đất yên lành cóem.
87 Chương 87: Tôi thích thế! Anh là đồ khốn mất nhân tính! ---------- - Mở ra! Mau mở cửa ra! Đông Vy kêu gào ầm ỹ, vừa đập cửa sầm sầm vừa giằng tay nắm cửa mộtcách hoảng loạn.
88 Chương 88: TÁT! Tình bạn bấy lâu bị Gió Quỷ cắt đứt dứt điểm như chưa từng tồn tại! Mà nó nên thế! ----------- Tấm gương phản chiếu thân hình mảnh mai của cô gái trẻ, từng đường cong hiện rõ sau chiếc váy bó sát, ngắn cũn cỡn.
89 Chương 89: TỰ LỘT MẶT! Gậy ông đập thẳng lưng ông, chân cáo dậm nát đuôi cáo! --- - Mười! Khi tiếng đếm thứ mười vừa điểm, bàn tay hung dữ không ngừng lại màthậm chí bạt mạnh thêm như thể mười cái tát vừa rồi còn quá nhẹ nhàng.
90 Chương 90: HƠI THỞ CUỐI. Hữu Phong không đáp, anh bế thốc Đông Vy đem về xe nhưng đột nhiên cô co mạnh người, ho dữ dội ra từng đợt máu tươi và ngay khi Hữu Phong nhấcbước chân đầu tiên, hơi thở cuối cùng của Đông Vy đã tắt ngấm.
91 Chương 91: Tìm kiếm và lục soát Anh nhất định phải tìm ra cô gái bé nhỏ đã cướp hết sạch những lần đầutiên của anh. Lần đầu nhìn ngắm một người bằng cả 60 giây dài, lần đầuôm trọn một người bằng cả đôi tay ấm, lần đầu hôn một người khi đôi mắtcòn mở to để ngắm người ấy … và lần đầu, anh biết thế nào là thứ tìnhyêu bất tử hòa vào máu, ẩn náu trong tim.
92 Chương 92: Hụt hẫng Thôi đừng tìm nữa! Con bé trước nay luôn là đứa rất giỏi chịu đựng. Mộtkhi nó đã hạ quyết tâm bỏ đi như thế thì có chết cũng không quay về đâu! --- Ban mai tung những chùm nắng đầu tiên xuống ngôi làng nhỏ thanh bình.
93 Chương 93: Kẽ hở Quản gia Lâm phản bội bố, ngầm làm tay sai cho con. Tin được ư? Con không thiểu não! ---Chẳng cưỡng nổi sức cám dỗ của gió thu, lá theo nhau lìa cành, uốn lượn vài vòng trong không trung rồi đáp đất thật nhẹ nhàng tựa lông vũ.
94 Chương 94: Bi kịch vịt hóa thiên nga Một tay đút sâu trong túi quần jeans đầy bất cần, tay còn lại chậm rãi gỡ tai phone nhét vào túi áo khoác. Thiếu niên nhếch môi … ***Sau lời vạch tội của con trai, Federer lùa Lâm quản gia khỏi bàn cờ, bắt ông ta đi phục vụ trà nước.
95 Chương 95: NƯỚC CỜ TIÊU KHIỂN Những ngày vùi dập cô gái nhỏ, Hữu Phong sống vật vờ tựa xác chết thiếu mất linh hồn. Anh ngủ những giấc chập chờn, lắm ác mộng, mỗi giọt khóc của ai đó như rơi vào cả giấc mơ.
96 Chương 96: NHÀ BÊN HỒ Thi thoảng cô lại reo lên khi có viên tung nhảy, lướt êm trên nước. Ánh mắt cô sáng ngời tựa vệt nắng vắt ngang sớm mù sương. ----Vệt gió quỷ vừa biến mất sau màn đêm, Tuấn Dương bế thốc bạn gái, xoay liền vài vòng trong không trung.
97 Chương 97: LUẬT NHÂN QUẢ Chạy? Em không biết tôi nhưng lại sợ tôi? Lạ thế?---Ấn thẳng cô vào vách tường, đôi mắt dò xét quét dọc cơ thể nhỏ bé. Lạ thật! Rõ ràng là người con gái anh lao đi tìm kiếm bấy lâu, là Đông Vy bằng xương bằng thịt đang ở ngay trong tầm tay anh nhưng sao lại xa vời như bị ngăn cách bởi cả thế giới.
98 Chương 98: SÓI VÀO NHÀ - Ngoan, anh không đáng sợ chút nào đâu!Câu nói Hữu Phong vừa thản nhiên thốt ra chắc chắn là câu nói dối kinh điển nhất!---Nửa đêm thu.
99 Chương 99: Chiến-thuật-hắt-hủi - Tránh chạm người, né chạm mặt. - Phớt lờ tỉnh bơ, ngó lơ mọi lúc. - Không nghe, không thấy, không mở miệng. ------ Ở đâu nhỉ?- Ừ.
100 Chương 100: Người ta và Người lạ Đột ngột, Đông Vy quay mặt đối sát anh, và với toàn bộ sức lực được rút kiệt từ cơ thể, cô bất thình lình xô anh ngã …----Mây trong vắt, không một vệt gợn.