261 Sắp xếp nhiệm vụ trực ban cho Cổ Lượng và Hoàng Hà xong, lúc này Bành Viễn Chinh mới yên tâm về nhà. Bình thường ở Ủy ban nhân dân thị trấn chỉ để một lãnh đạo ở lại trực ban, hôm nay là tình huống đặc thù, Bành Viễn Chinh lo lắng một lãnh đạo không thể xử lý tình huống khẩn cấp, cho nên tạm thời bố trí hai người.
262 Vạn Khân Khánh bên cạnh Cao Ý Tuyên không biết vì sao bạn trai của mình lại cùng người đàn ông xa lạ trẻ tuổi trước mặt ầm ĩ lên. Nhưng cô trước giờ luôn là một người kiêu ngạo, hay bao che khuyết điểm, mặc kệ là có lý hay không có lý.
263 Lúc này Bành Viễn Chinh và Phùng Thiến Như đại khái cũng đoán được Vạn Hân Khánh hẳn là con của lãnh đạo cục Công an. Xem bộ dạng của cô vào cục Công an giống như là trở về nhà.
264 Về vấn đề thuốc lá, kỳ thật cũng không trách Bành Viễn Chinh được, cũng không oán Lý Tuyết Yến. Lẽ ra hắn bỏ ra hai bao thuốc lá loại tốt, dù sao đối phương cũng là lãnh đạo nhà đầu tư.
265 Bành Viễn Chinh đẩy cửa vào, vẻ mặt tươi cười nói:- Thật ngại quá, tiếp đón lãnh đạo công ty xây dựng đô thị không được chu đáo. Hôm nay thật sự là bận quá, tôi mới từ quận trở về.
266 - Lão Cổ, chiều nay anh lên thành phố, trực tiếp gặp Phó chủ tịch thành phố Mạnh Cường, ông ta phụ trách mảng xây dựng đô thị. Anh báo cáo cụ thể tình hình dự án này với ông ấy, sau đó có thể quay về.
267 Cổ Lượng rón rén bước vào văn phòng UBND thành phố, lên lầu ba, hướng phòng của Phó chủ tịch Mạnh Cường mà đến. Y tuy rằng cũng là người trong quan trường, một Phó chủ tịch thị trấn, nhưng quyền lực của một cơ quan thành phố khiến y sinh ra kính sợ.
268 Bành Viễn Chinh khi trở về thị trấn thì Cổ Lượng đã về rồi. Cổ Lượng kích động bước vào phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, cười ha hả:- Lãnh đạo, việc đã làm xong.
269 - Thiến Như, cô hôm nay theo tôi về tỉnh đi. Chị em chúng ta đoàn tụ. Từ Tiểu chờ mong nhìn Phùng Thiến Như. Phùng Thiến Như do dự một chút, thấy Bành Viễn Chinh không phản đối thì liền cười nói;- Cũng được, tôi đến chỗ cô chơi hai ngày.
270 Người của Cục công an đưa Cẩu Tai về, Trọng Tu Vĩ không cần tốn nhiều sức đã buộc Cẩu Tai cung khai. Lời đồn chính quyền thị trấn muốn ép các xí nghiệp dệt đóng cửa là do Cẩu Tam Lập mớm cho gã ta loan truyền ra ngoài, mà chuyện công nhân Tập đoàn Huệ Phong làm ầm ĩ cũng là do Cẩu Tam Lập ở sau lưng thúc đẩy.
271 Mạnh Cường chỉ vào công trường công trình cải tạo phố buôn bán cách đó không xa, nhìn Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Khương Bằng Duyên và Tổng giám đốc công ty xây dựng đô thị Tôn Kiến Côn, cười nói:- Đối với công tác ở cơ sở, trong tình huống có thể, Ủy ban Xây dựng và công ty xây dựng đô thị nhất định phải giúp đỡ.
272 Tần Phượng hai ngày qua chiếm được một tin tức khá rõ ràng. Nói là trước tết âm lịch thành phố sẽ điều chỉnh công tác của cô. Hy vọng lên chức Phó chủ tịch thành phố của cô đã hoàn toàn tan biến.
273 - Lẽ ra Tiểu Hồng làm việc không tệ lắm. Nhưng cô ấy có thể đảm nhận được cương vị này hay không thì tôi đến thị trấn thời gian cũng ngắn, nên không thể nói được nhiều.
274 Ủy viên thường vụ thành ủy tuy rằng là hư chức, nhưng đối với Tần Phượng mà nói thì đây là một chuyện rất đáng vui mừng. Cô gần như không tin nổi vào lỗ tai của mình.
275 Bành Viễn Chinh đứng ở dưới lầu nhà Tần Phượng, không kìm nổi ngoái lại ngước nhìn lên cửa sổ lầu ba che bức màn màu xanh da trời. Trên môi hắn vẫn là nụ cười thản nhiên pha lẫn một chút bất cần đời.
276 Đột nhiên hắn đập bàn:- Chị Thi, nếu họ tồi tệ như vậy, chúng ta sẽ giải quyết theo quy định chung. Chị bảo Phòng Đảng chính thảo một công văn, đóng dấu Đảng ủy thị trấn, gửi đến tòa soạn và Phòng tin tức Ban Tuyên giáo.
277 Bành Viễn Chinh tạm thời quyết định gác lại chuyện này, chờ hắn từ tỉnh về rồi nói sau. Buổi sáng ngày mai, hắn muốn đến tỉnh để mừng thọ mẹ của Bí thư Tỉnh ủy Từ Xuân Đình, nên nhất định phải chuẩn bị một món quà.
278 Bành Viễn Chinh ồ lên một tiếng, cau mày. Điện thoại của Tống Quả khiến hắn trong lòng nổi lên một tia gợn sóng, không tự chủ được liền liên hệ với bản thảo của Giang Ninh Trinh.
279 Trần Sơn Ninh nhíu mày, liếc mắt nhìn Bành Viễn Chinh, thầm nghĩ: Hôm nay Bí thư Tỉnh ủy ở Long Sơn trang đãi tiệc. Cậu chỉ là một Chủ tịch thị trấn nho nhỏ, chạy đến ăn cơm với ai? Thật là vô nghĩa!Nghĩ đến đây, Trần Sơn Ninh thản nhiên nói:- Chủ tịch thị trấn Tiểu Bành, theo tôi được biết, hôm nay Long Sơn trang không có đãi khách lạ.
280 Bàn của Từ Xuân Đình còn ba chỗ trống, đó là dành cho Phùng Thiến Như, Bành Viễn Chinh và Từ Tiểu. Bành Viễn Chinh thong dong cười, ngồi xuống, thấy Đông Phương Nham nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, mỉm cười nhẹ nhàng chào hỏi:- Bí thư Đông Phương!Đông Phương Nham gật gật đầu.