1 Cách thành phố G rất xa, có một sơn thôn nhỏ, người trong thôn không tiếp xúc với bên ngoài, mỗi người đều thật thà chất phác, khuôn mặt luôn tươi cười xán lạn.
2 Đường nhỏ trong thôn buổi tối không có đèn đường, tối thui, trưởng thôn cầm theo đèn pin, chiếu thẳng về hướng đông của thôn đi tới. Trưởng thôn lau mồ hôi trên trán, nhà của Uý Lam thật là xa nha!
Trầm Uý Lam vừa ăn xong bát cơm nguội lạnh, bỗng nghe tiếng trưởng thôn gĩ cửa
“ Uý Lam, mở cửa “
Thôn trưởng đối với Uý Lam rất tốt, cô biết điều đó, nên vội vàng chạy ra, vui vẻ mở cửa, cánh cửa cũng quá cũ nát, âm thanh kẽo kẹt vang lên, làm người đàn ông có phần thương cảm.
3 Úy Lam thật thích nhìn người đàn ông này mặc trang phục quân đội, cao lớn tráng kiện, từ xưa đến giờ đàn ông trong thôn đều thấp bé, gầy nhom, hẳn là chú này so với người thường phải lợi hại hơn rất nhiều.
4 Sáng sớm hôm sau, người đàn ông hắt xì một cái rồi bước ra khỏi phòng, thấy trên bàn để vài cái bánh bao, đây là thức ăn do một bác gái ở gần đây mỗi ngày đều đem đến tiếp tế cho cô.
5 Ở nhà thôn trưởng đến khi trời tối, Uý Lam có chút không yên, muốn trở về nhà, trưởng thôn thấy vậy định đứng lên đưa tiễn, người đàn ông liền xua tay.
6 Tằng Trạm giật mình hoảng hốt, vội vàng đẩy Uý Lam ra, trừng mắt nói " Đi ra ngoài "
Uý Lam trưng ra vẻ mặt uỷ khuất, cô chỉ muốn có nước ấm lau người.
7 Editor: TrangQA830810
Uý Lam đang ngủ rất say sưa, gần như chẳng có trở mình. Nhưng bên kia, Tằng Trạm nhắm mắt hoài vẫn không cách nào đi vào giấc ngủ.
8 Editor: TrangQA830810
Úy Lam rất đau lòng, hết nhìn ly sữa, lại nhìn vùng ngực ướt đẫm của mình, oa một tiếng, thương tâm khóc lớn. . . Tằng Trạm nheo mắt nhìn Úy Lam, thật kiềm chế lắm anh mới không đem cô hất ra.
9 Edit: TrangQA830810
" Điều kiện gì?" Uý Lam ngồi thẳng lưng, chăm chú nhìn Tằng Trạm.
Tằng Trạm hất cằm về phía phòng cô nói " Buổi tối, tôi muốn ngủ phòng em "
Uý Lam chớp mắt, suy nghĩ một chút rồi nói " Có điều, tôi không thể ngủ cùng với chú "
Trong lòng Tằng Trạm có chút thất vọng, cô bé này còn biết cách bảo vệ bản thân, đành nói tiếp " Tôi ngủ bên kia, em ngủ bên này "
Uý Lam khoanh tay, bất mãn trừng mắt nhìn Tằng Trạm, chú này chẳng những muốn cướp phòng mà còn muốn đoạt luôn cái giường của mình.
10 Nghe tiếng khóc nho nhỏ, lâu lâu nấc lên nghẹn ngào của Úy Lam, Tằng Trạm cảm thấy mình sắp không trụ nổi, thú tính trong anh không ngừng bùng phát, nó muốn xông ra ngoài, rõ ràng anh chỉ khát nước, mà bây giờ.
11 Úy Lam gật đầu, hỏi: " Nơi nào?"
Tằng Trạm lôi kéo tay của Úy Lam, đặt lên giữa hai chân mình. Trời mùa đông rất lạnh, Tằng Trạm mặc một chiếc quần quân nhân khá dầy, nhưng vật nam tính phía trong vẫn hùng dũng oai vệ ngẩng cao đầu, bị bàn tay Úy Lam chạm vào, nó còn nhúc nhích như ' chào hỏi '
" Quái vật…" Uý Lam kinh ngạc la lên.
12 Hai người về đến nhà, Uý Lam ngồi một bên nhìn Tằng Trạm loay hoay nấu nước, lòng tràn ngập vui mừng. Tằng Trạm bỏ thêm củi, để lửa cháy bùng lên, lại chạy đi xách nước đổ thêm vào.
13 " Tôi ôm em sẽ không lạnh nữa " Tằng Trạm nở nụ cười xấu xa, lộ ra hàm răng trắng sáng, trong đêm đen càng tăng thêm vẻ tà ác.
Uý Lam giật mình nhìn anh, đem hai tay che lên phần ngực trần trụi, ngập ngừng nói " Chú, đứng lên.
14 Cái gì? Anh không nghe lầm đó chứ, cô bé không muốn đi cùng với anh.
Tằng Trạm mím môi, nhìn cô chằm chằm, đột nhiên hỏi " Tại sao?"
Úy Lam cúi đầu, nhỏ giọng đáp " Bởi chú là người xấu "
Úy Lam là cô bé ngây thơ, không biết che giấu, trong lòng nghĩ gì cô sẽ thành thật nói ra, từ nhỏ cô đã quen dùng thái độ như vậy đối với mọi người xung quanh, yêu hay ghét đều rõ ràng.
15 Úy Lam đã đồng ý đi cùng Tằng Trạm về thành phố, anh cũng gặp trưởng thôn nói qua chuyện này, ông gật gật đầu, vẻ mặt vui mừng, còn nói trong thành phố rất tốt, biết đâu lại trị hết bệnh ngốc cho Úy Lam.
16 Uý Lam nằm trên giường, trong lòng bắt đầu hối hận, lẽ ra không nên đồng ý đi cùng với chú ấy, dù không được đến trường nữa cũng đâu có sao. Xung quanh quá mức yên tĩnh, Uý Lam có chút sợ hãi, cả người trốn trong chăn chỉ chừa ra đôi mắt chăm chú nhìn về phía cửa.
17 Thành phố G cách thôn này khá xa, nên từ sáng sớm, Tằng Trạm đã dắt Uý Lam đến chào từ biệt trưởng thôn, Uý Lam không ngừng dặn dò trưởng thôn nhớ chiếu cố đám gà vịt của mình.
18 Tiền, Tằng Trạm không thiếu, đều là do người khác đút lót, mặc kệ là hắc đạo hay bạch đạo, anh chưa bao giờ từ chối, anh muốn đem bản thân mình bôi thật đen, cho dù ngồi tù, hay thậm chí mất mạng cũng chẳng sao cả, miễn sao kéo theo được lão già đó chôn cùng.
19 Úy Lam kéo qua kéo lại một hồi, thẳng đến khi hai luồng ngực ửng đỏ, nhất là hai đỉnh phía trên bị chà sát càng thêm đỏ rực, cô đã mất rất nhiều sức lực cũng không cách nào mặc vào được.
20 Tằng Trạm chỉ tay vào chiếc giường duy nhất trong phòng nói “ Trong nhà chỉ có một cái giường thôi “
Căn nhà rộng lớn như vậy, sao chỉ có một chiếc giường, Uý Lam không tin chạy đi phòng khác xem thử, Tằng Trạm đuổi theo giữ cô lại nói “ Em phải ngủ trong phòng này “
Uý Lam khó hiểu quay đầu nhìn anh hỏi “ Tại sao?”
Tằng Trạm giọng nói kiên quyết “ Tôi nói ngủ ở đâu thì ngủ ở đó “
Nhìn vẻ mặt cố chấp của anh, Uý Lam chẳng dám cãi lại, đành nhẹ giọng thương lượng “ Tôi có thể ngủ trên đất, cũng có thể ngủ chỗ này.