121 Lại qua vài ngày. Quả nhiên giống như lời Ngạc Đa Đồ, mỗi ngày đều có lượng lớn người canh giữ cổng Thiên Phong học viện, chờ được thương lượng, ngay cả đặc sứ Kỳ Võ vương gia phái tới, Dịch Vân đều không ngoại lệ, toàn bộ từ chối hết.
122 Kỳ Võ đô thành, Lam Duy Nhĩ gia tộc. “Ngươi nói, tên tân sinh siêu phẩm tinh thần lực trong Thiên Phong học viện, hắn cự tuyệt mời chào của bọn ta?” Trong một vườn hoa dành riêng cho trưởng lão, Bối Cách nghe thủ hạ báo cáo.
123 Dịch Vân nghe xong sửng sốt, lập tức hồi tưởng lại… Mễ Nặc nửa năm trước, ngoại trừ chỉ hắn phương pháp vận chuyển ma lực chi luân, mặt khác còn dạy hắn một loại phương pháp luyện hóa ma lực, nghe Mễ Nặc nói qua, cái pháp môn này là tuyệt kỹ độc môn của hắn, so với pháp môn tầm thường pháp sư hay tu luyện hơn không biết nhiêu lần, có khả năng thăng đến cửu tinh pháp tôn.
124 Góc đông bắc của Thiên Phong thành, khu vực rộng lớn này là nơi tụ tập của tất cả các cửa hàng buôn bán vũ khí bên trong thành, phàm là tiệm vũ khí, tiệm phòng cụ, dụng cụ dành cho đoàn xe hay là chế tác các hạng mục đồ dùng dân sinh, tất cả đều tụ tập ở chỗ này.
125 Ngạc Đa Đồ là muốn lôi kéo Dịch Vân, tộc trưởng gia tộc hắn cũng đã truyền đạt mệnh lệch cho hắn, thế nhưng con số hai mươi vạn kim tệ này, thật sự là quá mức kinh người, ở Kỳ Võ đế quốc, lưỡng bỗng một tháng của một sĩ binh cũng chỉ bất quá là hai quả kim tệ mà thôi, hai mươi vạn kim tệ đủ có thể nuôi sống cả mười vạn đại quân trong một tháng, bởi vậy, Ngạc Đa Đồ tuy là có lòng muốn giúp nhưng cũng bất lực.
126 Sáng sớm hôm sau, Thiên Phong học viện. “Cái gì? Tiểu Dịch Vân ngươi muốn ra ngoài du lịch mấy tháng?” Mễ Nặc kinh ngạc hỏi. “Đúng vậy, lão sư, đại khái khoảng 4-5 tháng gì đó.
127 Khi Dịch Vân rời khỏi phòng viện trưởng không lâu, trước mặt bỗng nhiên đi tới hai nử tử, trong đó một người rõ ràng là Ny Khả mấy tháng không gặp. “Dịch Vân, ngươi tại sao lại trong phòng viện trưởng đi tới, bởi hành vi đi học thất thường, bị kêu lên kiểm điểm hả?” Ny Khả đi tới trước mặt Dịch Vân, quan sát hắn một hồi, làm như thấy bạn hữu gặp phiền phức làm niềm vui, hài lòng cười nói.
128 “Tiểu tử, ngươi đối với Tô Lỵ động tâm rồi hả?” Sau khi rời đi, Thiên Phong học viện, Môn La đột nhiên chọc ghẹo Dịch Vân. “Khụ…” Dịch Vân kịch liệt ho khan, hơi mất tự nhiên nói: “Lão đại, ngươi sao lại nói như vậy ?” “Ha ha ha, chỉ cần một con mắt nhìn cũng thấy.
129 "Rống rống rống ~~~!" Hai đầu ma thú song song phản ứng, đồng thanh mở miệng tê rống, chúng nó vạn sự không nghĩ tới, có một nhân loại vẫn trốn gần đó, nhìn nhất cử nhất động chúng nó, đánh chủ ý với chúng nó.
130 Từ nay về sau, tại trong ma thú ao đầm nguy hiểm khắp nơi, ngoại trừ Dịch Vân Môn La cùng Cầu Cầu ra, lại có thêm một con Lang trở thành đồng bạn. Thể tích Lang Lang ước chừng gấp hơn ba lần Dịch Vân, đầu to, thắt lưng dài, chân cao, lúc chạy tốc độ nhanh như cuồng phong, khiến miệng Dịch Vân hơi bị sá lưỡi không ngớt, lúc đó nếu nó muốn xoay người chạy trốn, vô luận hắn như thế nào cùng không đuổi kịp.
131 Môn La theo Dịch Vân đi vào, nhìn một chút tinh quang lọt vào tầm mắt lại càng hoảng sợ: “Thực sự là bí ngân quáng, so với bí ngân quáng ta phát hiện ra còn lớn hơn nhiều lần … !” Dịch Vân ngơ ngác nhìn, hắn vì tìm kiếm tử tinh mạch khoáng mới đến ao đầm ma thú, hôm nay tử tinh quáng chưa thấy, lại tìm được kỳ quáng cấp cao nhất – bí ngân.
132 Đi tới cạnh đầm nhìn xuống, chỉ thấy nước trong đầm trong vắt, liếc sơ qua là thấy sâu hơn 10 thước, một đầu rắn xanh đang bơi trong đó, như vật nặng rơi dưới nước, không ngừng lặn sâu xuống dưới.
133 Đi qua rừng cây, tới một góc sơn cốc, Dịch Vân chợt cảm thấy tại vách núi hơn 10 thước phía trước có một cái cửa động, sau một cây đại thụ, nếu không đi tới gần sẽ không thể phát giác nó tồn tại.
134 Màn đêm buông xuống, đó là một đêm không thấy ánh trăng sao. U cốc lờ mờ không ánh sáng, lúc này chuyển mình hiện ra một màn dị cảnh. Dịch Vân khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt toàn lực luyện hóa ma lực từ Cầu Cầu truyền tới, trong cơ thể thủy hỏa ma lực như nước cuộn trào không ngừng, từng giọt từ khí hải nhè nhẹ tiết ra, tại chu vi thân thể hiện lên ánh sáng nhàn nhạt, trái đỏ phải xanh, chiếu sáng vùng hắc ám.
135 Trong u cốc yên lặng, một tia hỏa nguyên tố từ thiên địa tụ tập vào chính giữa, sau đó chậm rãi chui vào trong cơ thể Dịch Vân. Trên người hắn cũng ẩn hiện ánh sáng đấu khí nhàn nhạt, theo hơi thở lần lượt hô hấp hình thành vòng tuần hoàn uyển chuyển.
136 “Ngạc Đa Đồ, thần bí bằng hữu của ngươi đến tột cùng bao giờ mới trở về ?” Ngồi ghế trên trong phòng khách, Cát Âu hỏi Ngạc Đa Đồ, trong giọng nói có vẻ sốt ruột.
137 Một thanh ma pháp binh khí bốn vạn kim tệ, như vậy, 20 thanh là 80 vạn, số tiền này trong vương thất đế quốc hay tứ đại gia tộc cũng là một khoản khiến kẻ khác lè lưỡi, đủ để dùng thành lập một chi quân đội quy mô, Kiệt Nặc Tư gia tộc có thể xuất ra số tiền khủng bố này sao?(có sự chênh lệch số tiền giữa các chương là dịch theo TG, người đọc lượng thứ - DG) Ngạc Đa Đồ bị số tiền này dọa phát sốc, cả kinh thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi nói: “Tộc trưởng… khoản này thật sự quá khổng lồ, gia tộc có thể…” Khoát tay áo, Cát Âu vẻ mặt biểu tình nghiêm túc nói: “Ngươi không hiểu giá trị thực của ma pháp binh khí, không có nghĩa bằng hữu của ngươi cũng không hiểu, ta đã nói rồi, dùng giá cả trên thị trường không có khả năng mua được bất luận một thanh ma binh nào.
138 Lắc lắc nhẹ đầu, Địch An cười nói: “Tộc trưởng, Ngạc Đa Đồ đã đáp ứng bằng hữu hắn giữ kín lai lịch, cho nên mới không thể nói rõ với tộc trưởng ngươi, nhưng vẫn giải thích rõ ràng nguyên do, tuy là có điểm cứng ngắc, nhưng từ điểm đó nhìn ra Ngạc Đa Đồ người này trọng tín nghĩa, phẩm tính chính trực, chuyện đáp ứng tuyệt không đổi ý, người tâm tính như vậy gia tộc nê trọng dụng.
139 Giữa đầm nước sâu trong u cốc, cảnh vật ở đây quả thật là ở bồng lai tiên cảnh, lúc này cảnh tượng vừa biến hóa xong Chỉ thấy ở giữa trung ương u cốc, nguyên lai chỉ có một khối cự thạch màu xanh đứng vững, hiện tại xuất hiện hai khối gò đất cao bằng cự thạch, một gò màu thủy lam, đang phát ra một luồng khí tức băng hàn, gò thứ hai màu đỏ tươi, đang tản ra nhiệt lực giống như hỏa diệm sơn.
140 Buông con heo rừng xuống, Dịch Vân thử di chuyển giường đá sang một bên, dùng chút sức lực coi lại khối đá, lập tức hắn bắt đầu trở mình, chỉ thấy phía dưới thạch sàng, dĩ nhiên có rất nhiều thư tịch xếp chồng lên nhau, có rất nhiều sách, ước chừng hơn một trăm đầu sách.