21 - Đệ muội, là lỗi do ta sơ hốt, muội yên tâm, nếu ta không tìm ra nhị gia, ta thề không làm người. . . Mai Mộng Thu không hổ là nữ nhân hào kiệt, nàng hết sức bình tĩnh:- Đại ca bây giờ còn nói gì nữa.
22 - Là ai? Tên ấy lại lắc đầu:- Tiểu nhân không biết, chỉ nghe họ gọi là cái gì “bảo”, “bảo” đó. . . - Ngươi không nhớ là cái gì “bảo”?- Không nhớ, chỉ nhớ là “bảo” cái gì đó.
23 - Chớ khách sáo, điều ấy có quan trọng gì, đợi chút nữa đến Phi Vân Bảo, các hạ sẽ được gặp ngay thôi. - Vâng, thưa cô nương, tên hiệu của Tần đại hiệp là Thiết Diện Cự Linh, tất người nhất định mười phần uy võ!- Mắt sâu mày rậm, vừa cao vừa lớn, rất giống với Trương Phi, rất dễ sợ, tam thúc ghét kẻ ác như ghét kẻ thù, hạ thủ không hề lưu tình nhưng tâm địa người lại cực tốt và thẳng thắn.
24 - Lão mà bắt cóc nổi ta ư? Có đến mười người như lão cũng không bắt được ta, ta muốn đi đâu thì đi, đến đuổi theo ta lão đuổi cũng không kịp. Tần Đắc Hải hớn hở nét mặt:- Thì ra Văn Nhân đại hiệp đã thoát nạn, thực là đáng vui mừng.
25 - Xin tha thuộc hạ bạo miệng, theo theo thuộc hạ tên họ Mai ấy không đáng lo. Thanh âm trầm trầm hỏi lại:- Hãy nói lý do của ngươi?- Cứ theo tình hình trước mắt, bất cứ lúc nào chủ nhân muốn cũng có thể lấy tính mạng của y được!- Tuy nói thế cũng đúng, nhưng tự ta rất khó có thể thể hạ thủ.
26 - Bây giờ dù có giết ngươi cũng đâu bắt giữ được Cầm Kiếm Thư Sinh nữa? Vân Yến Phi vẫn cúi đầu:- Mong đại cô nương ban ân cho thuộc hạ có cơ hội. . .
27 - Môn đại hiệp chuẩn bị xen vào chuyện gì ở đây? Môn Nhân Kiệt bình thản đáp:- Trên Vân đường chủ còn có chủ nhân, tại hạ xin được gặp chủ nhân của Vân đường chủ.
28 - Cô nương, xin tha cho tại hạ không thể phụng báo. Tây Môn Sương cười uyển chuyển:- Thế ư? Ta và các hạ đều có nỗi khổ tâm, đã thế, không nên cưỡng ép nhau làm gì!- Cô nương.
29 - Nói vậy là Môn đại hiệp vì Trác mỗ?- Sự thực như thế, tại hạ không thể phủ nhận. Trác Không Quần cười lớn:- Môn đại hiệp, Trác mỗ vốn tin các hạ là bằng hữu của Văn Nhân nhị đệ nên đối xử nhân nhượng với các hạ, nhưng nay Trác mỗ không dám nhận các hạ là bằng hữu của nhị đệ nữa nên không thể tiếp tục nhân nhượng, các hạ ngăn trở Trác mỗ báo thù cho bằng hữu chính là đại địch của Trác mỗ đó.
30 - Các ngươi bắt được một tên Cầm Kiếm Thư Sinh, Giáo chủ cũng bắt được một tên Cầm Kiếm Thư Sinh! Thiếu niên kinh dị vội gấp hỏi:- Mẹ cháu cũng bắt được một tên Cầm Kiếm Thư Sinh ư? Thưa thúc tổ, vậy là sao? Lão nhân cười lớn:- Giáo chủ minh trí đoán trước tên tiểu tử Trác Không Quần tất có gian kế, do đó khi các ngươi bắt cóc Cầm Kiếm Thư Sinh, Giáo chủ cũng kịp đến Trác phủ ở Dương Châu, thừa cơ Trác phủ vắng người, đột nhập vào bắt Cầm Kiếm Thư Sinh.
31 - Vì bằng hữu mà ra tay đó cũng là việc bất đắc dĩ, vì tại hạ vốn là bằng hữu của Lý lão bảo chủ. Đường trại chủ đã công khai khiêu chiến với Phi Vân Bảo tất nhiên khó tránh khỏi sẽ phải coi tại hạ đây là kẻ địch.
32 - Nói vậy gia phụ không phải là do Bạch đại hiệp cứu sao?- Vâng, thưa cô nương, có thể nói là tại hạ đã tìm khắp Tàng Long Trại mà vẫn không thấy bóng lệnh tôn ở đâu.
33 - Khách nhân, tại hạ nào có lừa dối. . . Môn Nhân Kiệt chỉ vào vách khoang thuyền:- Khoang thuyền còn sực nức mùi hương phấn, rõ ràng khách vừa qua sông là nữ nhân.
34 - Tại hạ lấy làm bất ngờ. - Sao Môn đại hiệp không nói thẳng là không tin? Lão thở dài tiếp tục:- Kỳ thực cũng không nên trách Môn đại hiệp, ai bảo lão hủ lại kết bạn với Tiền Nhất Quán làm gì? Thôi được, lão hủ hãy cho đại hiệp xem cái này trước đã.
35 Nửa ngày sau nữa y lại phát hiện xe quay về hướng tây. Tóm lại, cỗ xe lúc thì chạy về đông, lúc tây, lúc nam, lúc bắc, căn bản không có một phương hướng nào nhất định.
36 - Môn Nhân Kiệt không dám, nhưng xin cô nương cứ minh xét, cứ nghĩ thử xem phải chăng Giáo chủ quý giáo rất đáng hoài nghi?- Ta không phủ nhận, nhưng ta dám đem mạng sống ra bảo đảm, tệ giáo Giáo chủ tuyệt không phải là.
37 - Môn đại hiệp sao lại nói vậy?- Thần quân có biết xuất thân của Thiên Hương giáo chủ chăng?- Trác mỗ biết ít, nghe ít, có lẽ Môn đại hiệp biết?- Cũng biết ít nhiều, Thần quân có biết khi xưa có Hương Hải Tam Kỳ? Trác Không Quần hơi giật mình:- Môn đại hiệp muốn nói tới Mai Ẩu Lê Vô Cấu và hai sư đệ Tra Minh, Cô Cối?- Chính thị.
38 - Tại sao lại không được? Tôn Bất Tiếu nhếch môi cười:- Nếu như tại hạ đoán không sai, hai con tiện tỳ Mạnh Lan Quân và Tiểu Thanh cũng có mặt trong Triều Thiên Bảo này.
39 Thành Tương Dương có con sông Hán Thủy chảy qua cho nên thuyền buôn đậu đầy mặt sông, xe ngựa như nước mười phần náo nhiệt. Thư sinh áo trắng vào tới thành Tương Dương liền bị mọi người chú ý vì bộ dạng kỳ dị điên loạn của y.
40 Ngày thứ hai sau khi thư sinh điên bị Tôn Bất Tiếu "bắt cóc" lại có một thư sinh điên nữa lảo đảo loạng choạng đi giữa nhưng con phố lớn náo nhiệt trong thành Tương Dương.