261 Trước khi lâm chung, Quế tần đem nhi tử giao phó cho Hoàng quý phi, nhờ nàng tìm cơ hội nhận Nhan Dung làm con thừa tự chính danh ngôn thuận, Hoàng quý phi đáp ứng.
262 "Nhị ca, đây không phải chỗ ngươi ngồi. " Mới chỉ là một tiểu hài tử, Nhan Hi lạnh lùng tiêu sái đến trước mặt hắn, ánh mắt hung ác đảo qua các vị huynh đệ, từng bước từng bước đi đến, nhưng không ai dám cùng hắn nhìn thẳng.
263 Nếu như nói, ngay từ đầu muốn chiếu cố Nhan Hi là bởi vì báo đáp ân dưỡng dục của Hoàng quý phi, nhưng từ tiệc rượu ngày đó, khi Nhan Hi đứng lên bảo vệ hắn, hắn đã quyết định vì Nhan Hi làm chỗ dựa, Nhan Hi cũng đã sở hữu được thân tình chân thành của Nhan Dung.
264 "Liên tưởng đến cái gì nha? Quản gia nói , lúc chuẩn bị thức ăn cho yến tiệc, thì không cẩn thận nên gây hỏa hoạn ở trù phòng. " Đào Tiểu Vi mở to mắt, nghe không hiểu ngụ ý của hai huynh đệ Nhan gia, bất quá tràng đại hỏa kia đã thiêu sạch sẽ Tú lâu của nàng cùng nội viện của Nhan Hi, đối với chuyện này nàng mới thật sự cảm thấy hứng thú.
265 “Cách biệt thắng tân hôn”, lời này thật không phải nói suôn, tuy rằng còn chưa có bước phát triển mới, nhưng dù sao cũng là bị người chia cắt, xa nhau mấy ngày, thật vất vả mới đem nàng trở về, hiện tại đêm đã khuya, Nhan Hi tự nhiên muốn cùng tiểu thê tử ôn chuyện.
266 Nhớ tới hai mật hàm từ kinh thành đưa đến, Đào Tiểu Vi nghĩ có chuyện gì mà nàng không biết đã xảy ra, đến tột cùng là cái gì, nàng lại không rõ, Nhan Hi không muốn để nàng biết đến việc này, mới dùng “nam sắc” đến ứng phó, nàng vừa nghĩ há mồm hỏi, đã bị hắn che lại miệng, tình cảm mãnh liệt một lúc, nên cái gì đều không nhớ rõ.
267 Đào Tiểu Vi gật đầu, lùi về bên trong xe ngựa, một ngụm, một ngụm cắn lương khô, chưa nói tới ăn ngon hay không, có lẽ chỉ để no bụng mà thôi. Chỉ chốc lát, Nhan Hi đã đẩy ra mành xe tiến đến.
268 Tới thật là nhanh. Bọn họ mới vào phủ, uống chưa xong một chén trà nhỏ, trong cung người cũng đã đi ra. Đây là nói lên cái gì đâu?Phải chăng rõ ràng là xung quanh Duệ vương phủ, đã có đầy tai mắt của hoàng đế bệ hạ, là một người hay là tất cả người ở đây, bọn họ bí mật chú ý động tĩnh bên này, chờ có gió thổi cỏ lay, lập tức trở lại báo cáo.
269 Vì vậy Nhan Hi hướng về phía phòng ngoài vươn tai, cửa ngự thư phòng bị mở ra, tổng quản thái giám cảm thấy có một cổ nội lực cường đại cuốn lấy hắn, chân liền rời khỏi mặt đất, bay đến té ngã dưới chân nhị vị hoàng tử, vừa nhấc đầu, đã đối diện ánh mắt hung ác âm trầm của Nhan Hi.
270 "Ta chưa từng kiên nhẫn, thẩm vấn ai ba lần cùng một vấn đề. " Nhan Hi híp đôi mắt lạnh hẹp dài, một cổ sát khí như quay chung quanh hắn, "Phụ hoàng đâu?""Ai u.
271 Đào Tiểu Vi quỳ gối trên mặt đất, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên. Trên đỉnh đầu nàng là hoàng đế Yến quốc, một người rất giống phụ hoàng nàng, béo lão đầu.
272 Đào Tiểu Vi không dám cãi lời, thần sắc phức tạp chậm rãi ngẩng đầu, thẳng đến khi ánh mắt cùng lão hoàng đế đầu tóc đã nữa bạc đối diện, lập tức, nàng dời đi ánh mắt, càng làm đầu cúi xuống.
273 Thái tử ngực lộp bộp một chút, xong, phụ hoàng đã nổi lên tư tâm, liền hoàng hậu đã mất cũng nói đi ra, không nói đến Đào Tiểu Vi đến tột cùng là có giống hay không, nhưng hoàng thượng đã nói, không giống cũng phải giống.
274 Lần này đến phiên hoàng đế trong lòng lộp bộp một chút. Lão bị vui mừng che mắt, hoàn toàn đem chuyện Đào Tiểu Vi là hôn thê của Nhan Hi để qua sau đầu, bây giờ còn không đợi lão đem Đào Tiểu Vi an bài ở Loan Phượng cung xong, thuận tiện hạ xuống ấn ký sỡ hữu nàng, Nhan Hi đã liền khí thế vội vàng tìm tới cửa.
275 Trong thiên điện, xấu hổ yên lặng, thái tử ngay cả hít thở đều cẩn cẩn dực dực. Không muốn nhìn đến nữ tử gây cho lão nhớ thương, từ sau khi hoàng hậu qua đời, lão nằm mơ đều muốn làm nàng sống lại, bồi bên cạnh lão.
276 Hoàng đế thoạt nhìn, vẫn không tình nguyện cho lắm, thế nhưng, tại thời khắc này, ngoại xâm nội loạn, còn phải trông cậy vào Nhan Hi bày mưu tính kế, xác thực không thích hợp chỉ vì một nữ nhân mà phá hủy đại sự.
277 "Nhi thần bất hiếu. " Biết rõ đây không phải lời thật tâm, Nhan Dung cũng muốn làm ra biểu tình kính sợ như đang diễn một hí khúc, đây là một trong những nguyên nhân hắn không thích hoàng cung, nơi nơi đều dối trá, hắn dùng ngón chân suy nghĩ cũng biết được, nếu như ngày hôm nay, hoàng đế không phải nhìn thấy hắn đứng ở trước mắt, sợ là sớm đã quên còn có nhi tử này tồn tại.
278 Hoàng đế nắm tay lại để lên ngự án, hô hấp trầm trọng, dường như cực lực áp chế cái gì, hồi lâu mới chậm rãi mở mắt, mệt mỏi rã rời nói, "Đều lui ra đi, trẫm mệt mỏi.
279 Thái tử còn có thể nói cái gì, ngoại trừ gật đầu cộng thêm trong lòng một mình phiền muộn, hắn còn muốn bảo trì tự nhiên, miễn cho bị Nhị đệ tinh ranh nhìn ra bí mật.
280 Nhan Hi bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người trở về bên cạnh Đào Tiểu Vi, giúp nàng thu thập vài thứ lặt vặt gì đó, "Cửu Đĩnh, lệnh cho các huynh đệ nội thị doanh, chuẩn bị hộ tống ta cùng phu nhân rời khỏi kinh thành.