241 Lạc hà phong, hơn mười năm chưa từng có khách lạ, mà ngày nay, lần đầu tiên đón khách, phong cảnh tráng lệ, kinh tâm động phách này đã thêm vài phần nhân khí.
242 Đây là muốn nói gì đâu? Không phải người, chẳng lẽ là quỷ?Nhan Dung dáng tươi cười cứng đờ, nếu cùng một hài tử nhỏ như vậy phân cao thấp, thật sự là tổn hại hình tượng cao to uy mãnh của hắn, huống chi Trúc Diệp Đồng còn đang bên cạnh, hắn giả vờ hiền lành cùng thân ái, miễn cho nàng hiểu lầm hắn không thích tiểu hài tử, sau đó sẽ cự tuyệt sinh cho hắn sinh một « không đáng yêu » giống nàng.
243 Nhan Hi cùng Cửu Đĩnh đến gần nhà gỗ, thì Nhan Dung đã đem hiểu lầm giải thích rõ ràng, hồng y phu nhân cũng tự giới thiệu, trượng phu của nàng họ Thủy, cho nên người khác đều gọi nàng là Thủy phu nhân.
244 Cự ly gần quá, thế tiến công sắc bén, Tô Bối Nhi trong khoảng thời gian ngắn vô pháp né tránh. Nàng cũng không kịp sợ hãi, trong đôi mắt đẹp tất cả đều là đường kiếm của Nhan Hi cùng biểu tình lãnh khốc thị huyết của hắn, giống như con chim mất bạn đời, liều lĩnh vọt tới trước mặt nàng, chổ hiểm toàn thân cũng không cần thủ, đối mặt Nhan Hi như vậy, nàng căn bản vô lực phản kháng, chỉ có thể chờ nhuyễn kiếm đến băm nàng thành mảnh nhỏ.
245 "Ta chỉ là vì giận mà nói như thế. " Ai ngờ đến Nhan Hi thoạt nhìn thông minh như vậy, nghe đến lời nói chỉ do muốn phát tiết giận dỗi, cư nhiên không cần suy nghĩ, vung lên nhuyễn kiếm bắt đầu chém người.
246 Oán hận dùng sức giậm chân, Tô Bối Nhi mắt đẹp chống lại đôi mắt lạnh của Nhan Hi. "Quy tắc trò chơi do ta định ra, đừng quên thê tử của ngươi còn đang trong tay ta, ngày hôm nay nhiều người như vậy, ta cũng không có tâm tình cùng ngươi nói chuyện, Nhan Hi, ngươi hãy chờ, tiếp theo, ngươi phải một mình đến theo ước định, bằng không, Tô Bối Nhi xin thề, ngươi vĩnh viễn cũng không gặp lại Đào Tiểu Vi.
247 Nhan Hi ánh mắt thủy chung dừng trên người đại hán, mặt mày rạn rỡ bị phu nhân răn dạy. "Là ngươi?" Hắn không đầu không đuôi hỏi. Đại hán bưng tóc rối bời, cười ha ha, "Không sai.
248 "Nương tử, kỳ thực vi phu không hề liên quan đến hai nam nhân kia, không chỉ như vậy, so với bọn hắn, ta còn hơn một chút về khí khái nam tử a. " Dùng hai tay kéo ngắn khoảng cách với Thủy phu nhân, đại hồ tử rất sợ thê tử nhà hắn, tâm tư lại bị ai đó lấy mất, thành thân cho đến bây giờ, đều đã có hai hài tử, quan tâm của hắn đối với nàng nửa điểm cũng không ít.
249 Tắm rửa thay y phục xong, trên đầu lại đội lên vòng hoa, tượng trưng cho thần thánh thuần khiết, Tô Bối Nhi khôi phục lại dáng dấp, phiêu nhiên xuất trần như trước.
250 "Đào Tiểu Vi, ta thả ngươi đi, ngươi nghĩ muốn đi nơi nào, ta sẽ đưa ngươi đi nơi đó, chỉ cần ngươi đáp ứng, vĩnh viễn không trở về Yến quốc, không gặp Nhan Hi, ta có thể đáp ứng ngươi bất luận điều kiện gì, cho ngươi vàng bạc, nhà cửa, tất cả những gì ngươi muốn, chỉ cần ngươi đáp ứng ta.
251 Đào Tiểu Vi không có chọn lựa, nàng nói cũng lười nói, thanh âm Tô Bối Nhi lầm bầm cú như đang ru nàng ngủ, chỉ chốc lát, lông mi thật dài liền hạ xuống, đầu cũng cúi ở trước ngực.
252 Một thanh âm trêu tức phát ra, cách Đào Tiểu Vi rất gần, nghe rất quen thuộc, ngữ điệu luôn luôn không đứng đắn, Đào Tiểu Vi vừa muốn khóc lại vừa muốn cười.
253 Tô Bối Nhi tức giận đến nói không nên lời, “Tiểu mỹ nhân, nữ nhân chỉ có tướng mạo xinh đẹp, cùng võ công cao cường cũng không được, tuy rằng bên ngoài xinh đẹp là trọng yếu, thế nhưng.
254 Âm điệu mềm nhũn, dung nhan ngây thơ, chỉ đơn giản như thế, đã làm tan rã tức giận của Nhan Hi, ánh mắt hắn lóe lên một tia hứng thú như có như không.
255 Thật nhiều ngày không nhìn thấy Nhan Hi, trong khoảnh khắc nhìn thấy hắn, Đào Tiểu Vi mới phát hiện, chính mình đúng là rất tưởng niệm hắn. Nàng có thật nhiều, thật nhiều lời muốn nói, đã nhiều ngày bị nhốt nơi thổ phòng (căn phòng đơn giản, thô sơ), nằm suy nghĩ, nàng có hàng nghìn hàng vạn lời nói, nhưng trong nhất thời toàn bộ đều đọng ở bên môi, nửa chữ cũng không đi ra.
256 Nhan Dung từ gian nhà ngoài đi vào đến, trên áo choàng ngắn một khúc, tất cả đều là dày đặt vết kiếm, tay áo cũng bị người cắt đứt, một bên ngắn một bên dài, thoạt nhìn có vài phần buồn cười.
257 Nói đến chỗ then chốt, Cửu Đĩnh càng làm đầu gục xuống, áp chế ý cười, sợ mình không khống chế được, "Sau lại, nhị điện hạ đem tóc trên đầu quốc sư Tô Bối Nhi, dùng trường kiếm cắt đứt hết, trên đầu các loại phục sức vì không có tóc giữ lấy, tất cả đều rơi xuống.
258 Nhan Dung còn muốn tiếp tục làm trò, không thể làm gì trước mặt Nhan Hi thì khi dễ Đào Tiểu Vi cũng rất vui. Còn đang định há mồm, Cửu Đĩnh từ ngoài cửa tiến tới, theo sau là một nam nhân, thân mặc quan phục tử sắc, tay cầm binh khí, một tay kia cầm hộp gỗ sơn son, thấy Nhan Hi liền quỳ gối thi lễ, cung kính trình lên mật hàm, đã được niêm phong cẩn mật từ hoàng cung, "Thất điện hạ, đây là bệ hạ sai thuộc hạ, đi suốt tám trăm dặm đưa tới.
259 Đào Tiểu Vi thấy lạnh cả người, quay sang cầm lấy chiếc hộp hồng, Nhan Hi vừa để qua một bên, nàng lấy ra mật tín, mới đọc đến phân nửa, nữa người đều đã toát ra mồ hôi lạnh.
260 Mọi người đều biết, hoàng đế Yến quốc có một yêu thích đặc biệt là, chỉ cần để hắn nghe nói địa phương nào có mỹ nữ, liền lập tức cái mông ngồi không yên trên long ỷ, hận không thể lập tức đến đó, dùng dụ dỗ dùng đe dọa hoặc dùng sức mạnh để có thể đem mỹ nhân về, làm phong phú thêm hậu cung.