21 Trước ánh mắt đầy nghi hoặc của Mễ Kiều, lòng Trầm Nghê Trần chợt căng thẳng. Cô hỏi anh, anh là ai?Anh nên trả lời thế nào đây?Chẳng lẽ nói với cô, kỳ thật anh là người nối nghiệp duy nhất của quân trưởng thành phố J? Con trai hiệu trưởng trường quân đội Tây Sơn? Hay thư bổ nhiệm của anh đã được duyệt, nửa tháng sau, anh sẽ là quân phó thành phố J, quân hàm Thiếu tướng?Nói thật, Trầm Nghê Trần không muốn làm Mễ Kiều sợ hay bị áp lực.
22 Ở bên dưới sân khấu, Trầm Nghê Trần khó nén được tâm tình kích động. Vừa rồi, nếu nói anh thấy Mễ Kiều tựa như một điều gì đó thật bí ẩn khiến anh bị cuốn hút thì ngay lúc này đây, Mễ Kiều lại như một loài cây thuốc phiện có sức quyến rũ chết người, chỉ sợ chỉ cần liếc mắt một cái cũng đủ khiến cho linh hồn anh luân hãm vào vực sâu vĩnh viễn.
23 Vừa nghe Mễ Kiều nói, Trầm Nghê Trần liền nhận ra một tia không thích hợp, lòng không khỏi xót xa, anh gắt gao nắm chặt tay cô cười nhẹ, một nụ cười thật ấm áp như muốn xua đi cái lạnh giá trong cô.
24 Lúc này, xe đã muốn dừng lại trước cửa ký túc xá đội 21. Cách một lớp kính xe cũng có thể nghe được tiếng xào xạt phiền chán của những tán cây ngô đồng làm trong lòng mỗi người đều có cảm giác như đang ở ranh giới của hai thái cực, bên ngoài thì như xa mạc khô nóng còn bên trong thì như một dòng sông băng gợn sóng.
25 Nhẹ nhàng bấm tắt đồng hồ báo thức trên di động và đóng laptop lại, Trầm Nghê Trần đứng dậy vặn mình, xoa xoa hai mắt rồi nhìn về phía phòng ngủ, đáy mắt tràn đầy sủng nịch.
26 Chính trị viên Vương Văn Yến vừa thổi xong còi giải tán, cả đội nữ binh liền xôn xao cả lên, dựa sát vào nhau ngồi thành tụm ba tụm năm trò chuyện đợi đến giờ cơm trưa.
27 Trầm Nghê Trần cũng không mở cửa xe ngay lập tức mà lấy một cây viết và đơn 'Xin đăng ký kết hôn' theo mẫu có chữ ký cùng con dấu của Chu Chí Dũng ra, đưa đến trước mặt Mễ Kiều.
28 Ngoài cửa kính, từng cơn gió nhẹ thổi mang theo những phiến lá vàng phiêu linh tựa như những chú bướm xinh đẹp đang xoáy vào tâm của Mễ Kiều. Chỉ một tờ hôn thư, một cô gái mười chín tuổi liền trở thành thiếu phụ.
29 Lúc cầm chìa khoá mở cửa phòng, Mễ Kiều mới phát hiện Trầm Nghê Trần thế nhưng lại đăng ký một căn phòng rộng lớn xa hoa, sang trọng như vậy. Khi tiến vào, một mùi hương hỗn hợp giữa mùi nước xả quần áo và dung dịch khử mùi lập tức quanh quẩn quanh chóp mũi của Mễ Kiều, kèm theo ánh sáng mờ nhạt, ấm áp của ngọn đèn ngủ nơi sát vách tường càng khiến không gian trở nên ái muội vạn phần.
30
31 Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, trước khi nhét tờ giấy cho Trầm Nghê Trần, Trầm Thanh Thu đã chuyển điện thoại sang chế độ rung. Quả nhiên, khi xe vừa rời khỏi cổng trường không được bao lâu, bóp tiền của bà liền run lên từng chập.
32 Đối với Trầm Nghê Trần, đêm nay là một khúc ca ưu thương gợi nhớ biết bao kỷ niệm êm đềm hạnh phúc mà anh đã từng trải qua. Càng nhớ, đáy mắt anh càng thấm nhoà một tầng sương mù mông lung.
33 Văn phòng bộ trưởng. Khi anh lính cần vụ xuất hiện ở phòng hồ sơ không bao lâu thì điện thoại trên bàn công tác Chu Chí Dũng liền vang lên. “Hứa tham mưu trưởng muốn xem hồ sơ cá nhân của Mễ Kiều đội 21?”Hai hàng lông mày nhất đám, Chu Chí Dũng híp mắt, lạnh giọng hỏi lại.
34 Chu Chí Dũng bất ngờ đưa tay lên vỗ trán, đúng rồi, ngày đó Trầm Nghê Trần tự nhiên đến hỏi anh đơn 'Xin đăng ký kết hôn' có chữ ký và con dấu khống, chẳng lẽ?Như đã thông suốt, Chu Chí Dũng quay sang trừng mắt nhìn Trầm Nghê Trần với vẻ mặt không thể tin, đáp lại là ánh mắt sắc lạnh như muốn giết người của Trầm Nghê Trần cùng cơn tức phập phồng trong ngực.
35 Mang tâm trạng rối bời khó nói, Chu Chí Dũng trở về nhà. Quả nhiên, em trai ngốc của anh lại vụng trộm chơi game trong phòng. 20 tuổi, nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ.
36 Trầm Nghê Trần kinh ngạc nhìn Mễ Kiều. Cậu? Cậu của Chu Chí Phong?“Anh đừng nhìn em như vậy, chẳng lẽ không phải sao? Chính tai em nghe được mà!”Mệt cô còn lo lắng cho anh như vậy, vậy mà chỉ với một bí mật nhỏ xíu, anh cư nhiên lại giấu cô, không cho cô biết!“Anh…”Trầm Nghê Trần nhất thời nghẹn lời, lòng như có muôn ngàn mối kết nhưng lại vô lực nói ra.
37 Nghe tiếng còi tập hợp vang lên, Mễ Kiều theo quán tính bật dậy xếp chăn, mang đôi giày da quân dụng vào rồi bắt đầu công việc thường ngày. Hôm nay, Mễ Kiều không cần phải tập hợp cùng đội ăn sáng bởi đội trưởng của đội danh dự đã bảo sáu người cầm quân kỳ bọn cô nhanh chóng tập hợp tại khu bắc của sân thể dục ngay khi vừa thức dậy để tập dợt lại lần cuối trước khi toàn thể tân binh trong trường đến.
38 Trên sân tập thể dục rộng lớn, các đội viên đã xếp hàng ngay ngắn. Các đội viên năm thứ hai trở lên im lặng ngồi trên khán đài. Tân binh năm thứ nhất toàn bộ chen chúc ở một góc chờ duyệt binh.
39 Vừa đi Mễ Kiều vừa bấm điện thoại gọi cho Trầm Nghê Trần. Anh vẫn tắt máy. Đang giữa buổi trưa, tuy có những cơn gió nhẹ nhưng cũng không làm cái nóng giảm được bao nhiêu.
40 Nếu không phải Trầm Mạt ngồi ở đây, Trầm Nghê Trần đã tiến lên đem Mễ Kiều ôm vào trong ngực, tinh tế hôn lên mặt cô, lau đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi xuống.
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30