1 Chương thứ nhất: Lúc Nghiêm Học đẩy cửa phòng ngủ đi ra thì trông thấy bóng lưng Tả Minh Vũ bận rộn trong phòng bếp, trong nhà thoang thoảng mùi cháo.
2 Chương thứ hai: Tả Minh Vũ và Nghiêm Học chuẩn bị xong vũ khí và đồ dùng cần thiết, chạy nhanh ra khỏi nhà. Nghiêm Học bay nhanh hướng thang máy nhưng bị Tả Minh Vũ kéo lại.
3 Chương thứ ba: Lần này không phải một, hai con mà là cả đám. Tả Minh Vũ và Nghiêm Học cầm súng bắn vào trán cương thi. Nghiêm Học luôn đè nén cảm giác muốn ói.
4 Chương thứ năm: Ba người cảm thấy cứ lái xe đi không phải là cách, vậy nên quyết định tìm một chỗ nghỉ ngơi. Đào Chân nói mình có biệt thự nhỏ tại phía bắc, cách mục đích không xa, tới nơi vừa lúc trời sắp tối, nghỉ một đêm là có thể chạy đi.
5 Chương thứ sáu: Sáng sớm ngày thứ hai, Tả Minh Vũ nghe tiếng “ư ư” Thì mở mắt ra, thấy Nghiêm Học nhắm chặt mắt, biểu tình bi thương, mặt đầy vệt nước mắt.
6 Chương thứ bảy:Máu và thịt cương thi không ngừng bắn lên mặt, lên thân ba người. Cảm giác dinh dính, mục rữa, tanh tưởi khiến người kiềm không được muốn ói.
7 Chương thứ tám: Tiếng kêu khiến mọi người ngây ra, cùng nhìn hướng Nghiêm Học. Vài giây sau, chỉ nghe người đẹp kêu Tiểu Chi bật thốt. “Nghiêm. . . Nghiêm Học? Là anh sao?” “Tiểu Chi, là tôi.
8 Chương thứ chín: Nghiêm Học mở cửa chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng bàn tay cầm nắm đấm cửa bị Tả Minh Vũ nhanh chóng kéo về, khóa cửa lại. Tả Minh Vũ nắm đôi tay Nghiêm Học ấn trên tường, môi đến gần cổ cậu.
9 Chương thứ mười: “Minh Vũ? Sao anh làm được vậy!?” Mắt Nghiêm Học tràn đầy kinh ngạc và sùng bái. “Ưm, em cứ coi như anh biết di chuyển tức thời đi. ” Tả Minh Vũ yêu thương cười với Nghiêm Học.
10 Chương thứ mười một:Sau nửa đêm, Tả Minh Vũ cảm thấy mình khỏe lại nhiều nên giành trực đêm thay Nghiêm Học, để cậu nhân lúc trời chưa sáng ngủ một lát.
11 Chương thứ mười hai: Kịch ngắn: “Minh Vũ, em cầu bao dưỡng!” Nghiêm Học nói. “Theo anh đi. ” Tả Minh Vũ nói. “Dẫn tôi đi với!” Phạn. “Cút!” Tả Minh Vũ nói.
12 Chương thứ mười ba: “Tư Tư. . . em thật thơm. . . em. . . em thật là dụ hoặc. . . anh. . . anh nhịn không được muốn cắn em một miếng. . . ” Dương Nhuận Tự nói xong lại liếm môi khô ráo, cảm giác đói bụng ngày càng mãnh liệt.
13 Chương thứ mười bốn: Phần 1Tả Minh Vũ giúp ba người chọn vài thanh đao, đại khái nói tình huống cương thi. Còn về tình trạng của mình thì anh không nói nhiều, chỉ bảo mình có năng lực đặc biệt, nếu gặp nguy hiểm sẽ sử dụng, khiến họ chuẩn bị tâm lý, đừng quá kinh ngạc.
14 Chương thứ mười lăm: Phần 2 + ngoại truyện nhỏ Gần một tiếng đồng hồ sau, phía xa dần xuất hiện bóng dáng Tả Minh Vũ. Nghiêm Học thấy anh, chớp đôi mắt mỏi, đứng dậy ra ngoài đón.
15 Chương thứ mười sáu: Mấy người tiếp tục chạy đi bị cương thi bao vây, không ngờ lần này đa phần là con nít. Thì ra họ đi tới cửa một cô nhi viện khá lớn.
16 Chương thứ mười bảy: Ai biết An Tiểu Chi không đáp lời, vung ra dao gấp chém hướng đầu Nghiêm Học! “Nguy hiểm!” “A Học!” “A Học!” “Cẩn thận!” “Không!” Mấy người luôn nhìn xem hai người kiềm không được hét ra tiếng.
17 Chương thứ mười tám: Lan Kỳ chết rồi. An Tiểu Chi cũng đã chết. Không ai ngờ hai người sẽ chết theo cách này. Không ai ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy. Xác Lan Kỳ bị chôn cất.
18 Chương thứ mười chín: Sáng sớm ngày thứ hai, Tả Minh Vũ dặn dò mọi người. “Lát nữa mặc kệ nghe thấy cái gì, nếu tôi không kêu các người thì không cho phép ai tiến vào!” “Nghe anh nói vậy thật đáng sợ!” Hàn Thanh Hương nói.
19 Chương thứ hai mươi: Tả Minh Vũ mang Nghiêm Học đi tới rừng sâu, dạy cậu sử dụng năng lực ra sao, làm sao kiềm chế xúc động hút máu, còn chỉ dẫn kỹ càng vấn đề liên quan thân thể, nhưng anh không nói rốt cuộc họ có sợ đầu gỗ đâm vào tim hay không.
20 Chương thứ hai mươi hai: Ngoại truyện A Tứ và Tiểu Ngũ Một ngày nào đó của một trăm ba mươi năm trước. “Vào đi!” Một cảnh vệ hung tợn đẩy một đứa bé vào trong lồng, khóa cửa lại xong xoay người đi, bỏ qua tiếng trẻ nít khóc lóc.