61
62
Edit: Mẹ Mìn
Ngón tay trắng nhẹ chạm lên khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên của bác sĩ Chu.
Mà lúc này Mễ Kiều lại hoảng hốt, cũng đang đợi có người đến giải thích.
63
Edit: Mẹ Mìn
Trong trường quân giáo Tây Sơn có một hiệu thuốc, đằng sau căn tin có một loạt cửa hàng.
Mễ Kiều đưa giấy xin phép nghỉ đến cho chỉ đạo viên, lại bị cự tuyệt.
64
Edit: Mẹ Mìn
Trèo tường.
Mễ Kiều đêm nay muốn nhìn thấy Trầm Nghê Trần nên nhất định cô phải ra ngoài.
Theo trí nhớ lần lượt đảo qua từng ngóc ngách trong trường quân giáo Tây Sơn, rốt cuộc, Mễ Kiều cũng nhớ ra một góc nhỏ gần nhà tắm cạnh sân bóng rổ.
65
Edit: Mẹ Mìn
Cây ngô đồng, thân cây trụi lủi tội nghiệp chỉ thẳng lên trời, trong ánh sáng mờ ảo, bóng cây loang lổ, còn có gió đêm lạnh buốt thổi vào người.
66
Edit: Mẹ Mìn
Que thử thai, hai vạch.
một đậm một nhạt, một đỏ một hồng. Trong bóng đêm càng chói mắt.
67
Edit: Mẹ Mìn
Trời đầy sao, nhưng nằm trên bầu trời rộng lớn lại thật thưa thớt, cũng như tình yêu say đắm của Mễ Kiều, nó cũng như chuồn chuồn bay qua đường, gọt giũa vào vết thương trong lòng Mễ Kiều.
68
Edit: Mẹ Mìn
Mễ Kiều thật cẩn thận vươn tay, lấy tờ giấy trên trán Nhạc Khải Phong xuống, sau đó ngượng ngùng cười, ngữ điệu dị thường nịnh nọt.
69
Edit: Mẹ Mìn
"Lam Phỉ Phỉ?"
Mễ Kiều lẩm bẩm, hơi hơi suy nghĩ trong chốc lát rồi đáp: "không nhớ rõ. "
Sắc mặt Lam Phỉ Phỉ rõ ràng thất vọng, đột nhiên nhớ tới cái gì, vẻ mặt nịnh nọt đi đến gần Nhạc Khải Phong, ghé tai nói thầm một hồi, ánh mắt Nhạc Khải Phong liền nhìn Mễ Kiều đánh giá, không khỏi trở nên thâm thúy.
70
Edit: Mẹ Mìn
Nhà hàng Italy.
Nhạc Khải Phong dù có hứng trí nhìn chằm chằm Mễ Kiều. Phần thịt bò bít tết của hắn, bên trong có một quả trứng trứng gà, đã bị Mễ Kiều không chút khách khí "Cướp lấy", phần của Lam Phỉ Phỉ cũng bị lấy mất, hơn nữa còn một quả của chính mình, bữa cơm này, tổng cộng cô ăn ba quả trứng.
71
Edit: Mẹ Mìn
cô nói với Trầm Nghê Trần, cô muốn hai ngày, chuẩn bị tốt mọi việc, lại để cho anh đặt trước vé máy bay.
72
Edit: Mẹ Mìn
"Choang!"
Tiếng thủy tinh va đập vào vách tường vang lên.
Vẻ mặt Nhạc Khải Phong ngưng trọng, hai tay chống lên hông, đi qua đi lại sau bàn làm việc.
73
Edit: Mẹ Mìn
Trong ánh nắng mùa thu, Mễ Kiều xinh đẹp ngồi giữa đống hành lý của mình, mắt nhìn dòng người tới lui trên đường như nước chảy, trong miệng ngâm nga giai điệu mà ngay chính cô cũng không biết là bài hát gì.
74
Edit: Ếch
Hương vị ngọt ngào của chuối tiêu theo hơi thở của Mễ Kiều bay ra, lượn lờ trong không khí, cùng với âm thanh kiều mỵ, làm cho tâm Nhạc Khải Phong khẽ run lên.
75
Edit: Mẹ Mìn
Nhà họ Trầm.
Trầm Thanh Thu lo lắng đứng ở một bên, nhìn Trầm Mạt đọc bức thư Mễ Kiều để lại, sau đó mong chờ mong hành động tiếp theo của ông.