1 Ánh dương xuyên qua kẽ lá, để lại một vùng sáng bị xé vụn trên mặt đất. Cuối hạ, thời tiết Hồng Kông vẫn oi bức, đến những cơn gió cũng mang theo cảm giác ngột ngạt.
2 Khôi phục lại thần trí, Hướng Phù Sinh bắt đám đông giải tán, một mình lên gác cởi bỏ quần áo ướt, tráng người, chọn lấy trong phòng để đồ một bộ quần áo vừa vặn để thay.
3 Một Hạ Thiệu Phong đã khiến Hướng Phù Sinh đau đầu, lại thêm một tên Lâm Sóc, tâm trạng của Hướng Phù Sinh hoàn toàn rớt xuống tận địa ngục, chẳng muốn dự tiệc thêm.
4 Sáu năm trôi qua trong nháy mắt. Hướng Phù Sinh đã thấm thía sâu sắc lời nói hôm nào, nhưng cái giá phải trả lại là tất cả mọi thứ cô có. Hắn đứng đó, đằng sau khung cửa sắt, vẫn vẻ tự tin mà thu mình, giống như một con mãnh thú đang rình mồi.
5 Bữa tiệc tất niên năm đó tổ chức tại quán bar VIP của một tòa nhà chọc trời. Trên thang máy tham quan, nhìn qua lớp cửa kính trong suốt, khung cảnh bên ngoài thật xa hoa tráng lệ.
6 Hai người nói thêm vài câu ngớ ngẩn rồi chia tay, Hướng Phù Sinh thậm chí còn chẳng nhớ lúc Lâm Sóc đi vẻ mặt ra thế nào, chỉ cố giữ ình được bình tĩnh thôi gần như cũng đã khiến tâm sức cô cạn kiệt rồi.
7 Để lại một vết hôn màu đỏ tím trên cổ cô, đó là thói quen không hề thay đổi của hắn. Những thứ là của mình, hắn sẽ đánh dấu, để cho cả thế giới phải biết.
8 Sáng sớm lên máy bay, mười mấy tiếng trên mây, đến New York trời cũng vừa quá trưa. Lên ô tô, Hướng Phù Sinh hạ cửa kính xuống, ngắm những cảnh vật lướt qua hai bên xe, vừa thân quen vừa xa lạ.
9 Đây có phải là sự thật?Hướng Phù Sinh nhủ thầm câu hỏi ấy trong đầu. Sự thật, hai chữ này còn có ý nghĩa trong câu chuyện giữa họ ư?Hướng Phù Sinh nhìn thẳng vào Lâm Sóc.
10 Trong bóng tối, Hướng Phù Sinh bị những tiếng cười chế nhạo bao vây, dưới chân là một vũng bùn không đáy. Cô ngẩng lên, dường như trên đỉnh đầu có ánh sáng, cô đưa tay với, đột nhiên bị ngàn vạn cánh tay níu lấy.
11 Cho tới khi bác sỹ tới để xử lý vết thương cho hai người, Hướng Phù Sinh mới được đưa từ trong bếp ra ngoài. Vết thương của cô rất sâu, nhưng may mắn không động vào xương cốt.
12 Nếu như lỗi lầm có thể xin được, nếu như con người ta không cần phải chạy theo những thị phi ở đời, vậy thì câu nói "đời là bể khổ" sẽ chẳng có lí do để tồn tại.
13 Qua Tết Nguyên Đán, Lâm Sóc liền cho người bắt đầu chuẩn bị hôn lễ. Tin tức cũng lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đôi khi tình cờ xem báo, Hướng Phù Sinh không khỏi cảm thấy buồn cười.
14 Đấu súng, nước Mỹ, những thế lực ngầm và những vụ giao dịch ngầm, xem ra còn thú vị hơn những lời Lara nói. Khi Hướng Phù Sinh quen Lâm Sóc, cô chưa bao giờ ngờ rằng con người hắn lại phức tạp đến vậy.
15 Tòa biệt thự này đã bao giờ lạnh lẽo như bây giờ chưa nhỉ? Trong ấn tượng của Hướng Phù Sinh dường như là chưa. Kể cả thời nhà họ Hướng lụi bại cũng vẫn rất náo nhiệt đó chứ.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 21
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên Không
Số chương: 19