1 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khách sạn Bắc Kinh, cửa phòng 315.
Trước cánh cửa khép hờ, Lăng Vi lạnh lùng nhìn quần áo rơi đầy đất trong phòng.
“Tử Huân, Tử Huân… Đau…”
“Vi Vi, Vi Vi… anh muốn em…”
Giọng nói này, Lăng Vi quá quen thuộc!
Lăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám!
“Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ.
2 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô bỗng nhiên mở to hai mắt, đứng dậy.
Quét nhìn bốn phía, không nhìn thấy gì cả.
Cô ném bút, vén chăn mỏng, đôi chân nhỏ bé đạp đất, vươn tay lấy vợt bóng bàn.
3 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mắt anh tan rã, người cô ngày càng cứng đờ!
Ý chí kiên định hoàn toàn bị thuốc khống chế!
Anh nhìn cô chằm chằm, mắt cô đặc biệt đẹp đẽ, rõ ràng trong suốt như dòng nước, nhưng lông mi dài cực kỳ trêu người.
4 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người đàn ông không lên tiếng, lạnh lùng liếc cô.
Anh từ từ cầm súng lên, lên đạn.
Mặc dù không chỉa vào cô, nhưng Lăng Vi chợt run, không dám nói nhảm nữa, mà chạy ra phòng khách lấy hộp thuốc cảm đi vào.
5 Người đàn ông xoay người đối mặt với cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Eo anh có tám cơ bụng, đường nét rõ ràng…
Bắp thịt quyến rũ có lực, đường cong cực kỳ ưu mỹ, làn da màu lúc mạch đẹp mắt, lộ ra vẻ quyến rũ mê người.
6 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sương mù trong mắt anh biến mất, đại não hỗn độn không rõ.
Ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn chằm chằm gương mặt cô.
Khuôn mặt ửng hồng mỉm cười của cô, nhìn thế nào cũng thấy mê người, đôi môi hồng nhỏ nhắn như giải dược, hận không thể nhào tới cắn lên một cái.
7 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cạch ——” Lăng Vi giữ cửa đóng cửa.
Bên trong tủ quần áo một mảnh tối đen, một chút ánh sáng cũng không có.
A! Cô có cá tính!
Miệng vết thương đau đớn khiến anh nhịn không được run lên.
8 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Có người không, mời mở cửa. ”
“Cốc, cốc cốc. . . . ”
Trái tim Lăng Vi lộp bộp, khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đều là mồ hôi.
9 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi nhìn người đàn bà kia giẫm lên đôi giày cao gót đi vào phòng ngủ.
Cô ta dùng tiếng Anh hỏi ba người đàn ông kia: “Có phát hiện gì không?”
Ba người đàn ông chia nhau đứng đầu giường, rèm che và cuối giường: “Chị cả, không có gì cả.
10 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Không được! Anh không thể ở chỗ tôi!”
Lăng Vi nhảy cỡn lên, ném điện thoại cho anh.
“Tranh thủ thời gian gọi người tới đón anh đi! Tôi còn trẻ, anh đừng hại tôi!”
Người đàn ông lãnh đạm liếc cô.
11 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh không suy tính, nói thẳng: “Diệp Đình. ”
“Đình của cái đình? Đình của đình viện (sân nhà)? Hay là… Đình của đình hạ (dừng lại)?”
Anh sầm mặt, âm trầm nói: “Đình của lôi đình (sấm sét)!”
“Ha ha…”
Diệp Đình…
Đình của lôi đình, Lăng Vi cười ha ha, cái tên này thật đúng với mặt anh… nhanh như sấm sét, mặt lạnh la sát, không có tên này thích hợp với anh hơn tên này.
12 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi bực bội muốn chết! Sao cô cho ôn thần này ở nhà chứ?
Nếu không phải điện thoại bị anh lấy đi, cô đã sớm gọi điện thoại báo cảnh sát.
13 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cảnh sát tới!
Sau đó, mấy cảnh sát từ trên xe bước xuống.
Lăng Vi muốn lớn tiếng kêu! Nhưng lầu đối diện có bóng người mặc đồ đen lướt qua, làm cho cổ họng cô nghẹn lại.
14 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Biểu cảm của Lăng Vi cực kỳ ác liệt.
Anh lại hừ một tiếng: “Một thân tật xấu thiếu gia, ai khiến anh thành như vậy thế?”
Diệp Đình: “.
15 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào cô.
Ánh mắt săm soi nhìn kỹ gương mặt nghiêm túc của cô, sau đó thu lại.
16 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô không chỉ được xem mà còn có thể tự thể nghiệm. . .
Diệp Đình nói xong rõ ràng nhìn thấy gương mặt Lăng Vi đỏ lên.
“.
17 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khăn lông đã lạnh, hiển nhiên là lâu rồi
Cô gái bên cạnh ngủ say, mái tóc hỗn độn, khuôn mặt tiều tụy, hiển nhiên cả đêm qua không được nghỉ ngơi.
18 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người phụ nữ diêm dúa đó đi vào.
Hai mắt trợn to nhìn Lăng Vi giống như dao.
“Đừng lãng phí thời gian! Nói mau, Simon để lại cái gì ở chỗ cô?” Cô ta lắc eo bước vào phòng khách, người đi theo sau cô ta lập tức đóng cửa, khóa lại.
19 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tay chân Lăng Vi đều bị trói, không có dùng sức. Lần này ngã quá thực!
Cô đau đến cắn răng.
Cánh tay bên trái chạm đất đã tê rần.
20 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nếu không phải, sao đội đặc chiến quốc tế lại đi cùng anh?
Lăng Vi nghĩ tới bắp thịt và vết sẹo khắp người anh… có mấy phần tương tự.