1 Mùa thu ở nông thôn lạnh hơn bình thường, Hướng Thiển Ngôn nằm mãi không ngủ được, sợ đánh thức Từ Vi Vi đang nằm bên cạnh, bèn dứt khoát dậy choàng áo khoác ra ngoài ngồi một chút.
2 Kết quả trận đấu là sự hợp tác của cầu thủ bóng rổ Tống Mạc Tu và nhóc rụt rè Tống Hạo Thiên đạt được hiệu suất cao nhất, chưa đầy một giờ đã xay hết được đậu trong thùng, mà về cuối không ai khác chính là bố con Kha Tử Dục có lúc thiếu đồng đội.
3 - Sao rồi? Sao rồi?Hướng Thiển Ngôn vừa về tới nhà, hành lý còn chưa cất xong đã bị Hà Vãn mang cái mặt bà tám sang tra hỏi. Hai ngày hai đêm ghi hình thật là mệt mỏi, mà sự việc phát sinh sau khi đưa bố con Khương Trì về càng khiến cô đau đầu hơn.
4 - Nói túm lại là vận đào hoa của cậu sắp đến rồi đấy. – Bạn trẻ “bà đồng” của văn phòng thu dọn đồ đạc rồi đi tới bên Hướng Thiển Ngôn thì thầm – … mà còn là bông hoa đào chất lượng cao luôn nhé.
5 “Thầy Khương, tối nay em không đến chơi với Tiểu Triết được, phiền anh chuyển lời xin lỗi bé giúp em. ”Khương Trì không có thói quen nhắn tin, lúc nhận được tin nhắn của Hướng Thiển Ngôn thì ngẩn ngơ một lúc rồi cũng nhắn lại cho cô một chữ “Được”.
6 - Vâng ạ!Rõ ràng là Bánh Bao Nhỏ rất hưởng ứng đề nghị này, nhưng Khương Trì lại nhíu mày, ánh mắt khẽ lướt qua Hà Vãn và An Dịch, anh không có thói quen quấy rầy người khác.
7 May mà cơn dị ứng hải sản của Hướng Thiển Ngôn không nặng lắm, hôm sau chỉ còn sót lại vài chấm đỏ trên cổ. Đi làm về không hiểu sao cô ra chợ mua đến là nhiều đồ ăn, hai tay cầm túi lớn túi bé đi ra mới ngớ người.
8 - Bố ơi, dì Hướng giỏi quá! – Bánh Bao Nhỏ xếp chỗ xong thì nhanh nhảu trèo lên ghế, chống tay lên bàn nhìn bữa cơm phong phú khen ngợi Hướng Thiển Ngôn.
9 Nghe Bánh Bao Nhỏ hào hứng khoa chân múa tay tường thuật lại, Khương Trì mới biết câu chuyện viên Sô cô la này thực ra là gì. Năm ngoái, Lý Dật Khôn đưa Bánh Bao Nhỏ đi dự tiệc, đi đường chạm mặt nhiều người quen nên dừng chân trò chuyện đôi câu, mà Khương Triết thấy ven đường có một đám trẻ nhỏ nên cũng tò mò xuống xe.
10 Lần đầu tiên Hướng Thiển Ngôn cảm thấy công ty thật là săn sóc nhân viên, sếp để cô báo cáo công việc một chút rồi cho về luôn. Bảo là cho Hướng Thiển Ngôn về nhà thu dọn sắp xếp, nhưng Hướng Thiển Ngôn cũng không thấy mình còn gì phải thu dọn, cô chỉ cần mang theo mấy bộ quần áo và cái laptop thôi.
11 Tối hôm ấy khi Bánh Bao Nhỏ nắm bàn tay nhỏ rúc vào lòng anh, Khương Trì đã kể cho bé nghe cách mình làm với những chiếc răng khi nhỏ:- Bà nội con bảo, chiếc răng hàm trên thì phải nhét vào đầu giường, chiếc răng hàm dưới phải nhét vào chân giường, có như vậy mới mau mọc răng mới.
12 Chương trình đã quay được ba tập rồi, Khương Triết vẫn mang một vẻ nho nhã lễ độ như tiểu thân sĩ, nhưng trong suốt quá trình quay đã thiếu đi phần nào hào hứng.
13 Đã là ngày thứ tư ở Hàn Quốc, Hướng Thiển Ngôn cảm thấy thời gian học tập ở đây cũng không nhiều. Mỗi sáng chỉ lên lớp nghe hai giờ, buổi chiều nếu có hạng mục cần tham quan thì đi cùng với cả đoàn, không thì một mình cô đi dạo loanh quanh.
14 Khói sương trên nồi lẩu chầm chậm tan ra, hai kẻ đã no say ngồi hai đầu bàn mỉm cười với nhau. - Hahaha, chú ơi chú lén tô son à? – Trong họng vẫn đang cay xè, Hướng Thiển Ngôn cũng không quên trêu chọc Khương Trì, nói rồi cũng đưa đôi tay mát lạnh lên xoa xoa môi cho bớt nóng.
15 Hẹn ăn trưa với Khương Trì, khi Hướng Thiển Ngôn đến nhà hàng đã thấy anh ngồi ở đó rồi. Anh mặc quần áo thường ngày, ngón tay khẽ đặt lên cốc thủy tinh, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
16 Trên đường đưa họ tới bệnh viện Lý Dật Khôn đã thuật lại rõ ràng tình hình. Khi Bánh Bao Nhỏ rơi xuống đã được cây long não bên ngoài tòa nhà đỡ cho một chút, nên chỉ bị xây xát toàn thân, với gãy xương đùi phải.
17 - Chú Lý ơi, có phải dì Hướng không về nữa không? – Đã quá hơn nửa tiếng so với thời gian Hướng Thiển Ngôn đã hẹn, Bánh Bao Nhỏ ôm cổ Lý Dật Khôn tội nghiệp nói.
18 Vốn định hôm sau sẽ nói chuyện cho rõ ràng với Bánh Bao Nhỏ, nhưng mà người nào đó còn chưa rời giường đã nhận được điện thoại của Sếp. Cơn buồn ngủ bay biến đi hết, Hướng Thiển Ngôn nheo nheo mắt nhìn lại giờ trên màn hình điện thoại mới dám yên tâm nghe điện: - Sếp ạ, buổi sáng tốt lành…- Không tốt lành đâu, bây giờ em vẫn ở nhà à?- Sao ạ?- Nếu còn ở nhà thì ngồi yên đừng ra khỏi cửa, nếu đang ở ngoài thì mau mau về nhà đi.
19 Suốt một ngày trời, Hướng Thiển Ngôn ở trong nhà với Bánh Bao Nhỏ, cuối cùng đến lúc bé ngủ thì cô cũng ngủ quên theo luôn. Đến khi tỉnh lại đã thấy Khương Trì đang tựa cửa.
20 Sếp kiên quyết muốn đưa cô về, Hướng Thiển Ngôn đành ngoan ngoãn đọc địa chỉ nhà mình. Đứng dưới tòa nhà nhìn sếp rời đi, Hướng Thiển Ngôn quay vào nhà mới hiểu ra “anh ta” mà Hà Vãn nhắc tới là ai.