61 Dạ Mặc Cảnh biết, ba người bên ngoài kia nếu còn tiếp tục càn quấy như thế, nếu thật sự chọc giận Dạ Vô Hàm thì rất khó giải quyết, đó cũng không phải kết quả hắn muốn.
62 Edit: Naleo“Ha ha”. Tiếng cười trầm thấp, mang theo giễu cợt đột ngột vang lên, khiến cho cả tiền thính yên tĩnh. “Cảnh vương ngươi vẫn chưa giới thiệu hai vị này là ai đâu, đáng giá để Hàm vương coi trọng như vậy thật sự khiến ta vô cùng tò mò thân phận của họ.
63 Edit: Naleo“Không trở về?” Ngực Dạ Vô Hàm bắt đầu phập phồng bất quy tắc, hai tay bóp vang dội, nhìn cũng không nhìn hai người lấy một cái liền phất tay áo bỏ đi: “Phi Ưng!”“Có thuộc hạ!”Một người từ trên xà nhà bay xuống, hình như là đã ẩn núp từ lâu.
64 Trong đại sảnh Hàm vương phủ đầy ắp người. Quan xử án, Dạ Vô Hàm. Trong phòng chính, là tội phạm gây chuyện rồi bỏ trốn : Phong Tam Nương và Bảo Bảo. Ngoài cửa phòng là Tiêm Vũ vừa khỏi bệnh và thị thiếp ABCD, vây xem là người làm.
65 Lần đầu tiên Phong Linh và Dạ Vô Hàm ngồi nói chuyện bình tĩnh với nhau. “Muốn nói cái gì?”. Phong Linh thẳng thắn hỏi. Dạ Vô Hàm ngồi trên ghế, xoa xoa mi tâm: “Đừng làm rộn được không?”.
66 Sau khi lăn lộn trên giường cả một đêm, Phong Linh quyết định, nàng muốn bắt cái tên ở kỹ viện. Đó chính là một cây gai trong lòng nàng, cho dù đau thì nàng cũng phải rút nó ra!Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Phong Linh gọi Vấn Xuân đến.
67 Phong Linh sững sờ cúi đầu nhìn ngực của mình: “Nguy rồi, quên mất nó”. Quay đầu nhìn lại căn phòng, thấy không có ai, nàng vội vàng cởi trường sam, sau đó là áo trong, cuối cùng là.
68 “Nương, mấy ngày nay nương cứ chạy đi đâu vậy?”. Bảo Bảo không nhịn được hỏi. “Có việc”. “Việc gì?”. “Việc này không liên quan đến con”. “Thôi đi, không nói thì thôi, con cũng chẳng lạ”.
69 "Dạ, Dập, Tuyên!". Phong Linh trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi dám cười nhạo ta! Muốn ăn đánh phải không?". Thấy hai người liếc mắt đưa tình, mặt Dạ Vô Hàm càng đen hơn nhưng không thể quay đầu ngăn lại, nhìn chằm chằm vào Diêu Ngọc: "Hoàng hậu, đây là Hàm Vương phủ, không phải là Tố Tâm cung của ngươi".
70 "Mỹ nhân?". Phong Linh nháy mắt với Dạ Dập Tuyên: "Này, ngươi còn chưa lấy vợ đúng không? Vừa hay, nếu ngươi nhìn trúng thì ta sẽ mua cho ngươi". Dạ Dập Tuyên liếc nàng một cái, cầm điểm tâm trên bàn nhét vào miệng nàng: "Ngươi đừng có nói nhiều nữa".
71 Bên trong đại sảnh đều im lặng, tất cả mọi người đều không cam lòng nhìn hai người. Không ai phát hiện ra Nguyệt Nguyệt đứng trên đài, lông mày đang nhếch lên lộ vẻ vui sướng.
72 “Đến đây nào ~”. Nguyệt Nguyệt dùng sức một cái, Phong Linh bị áp lên giường. “Chờ một chút”. Phong Linh giùng giằng, nhìn nàng ta mảnh mai nhưng khi đè lên người nàng thì nàng không thể nhúc nhích được.
73 Địa vị của mẹ con Phong Linh trong Hàm Vương phủ là không thể tưởng tượng nổi, mọi người đều nghĩ Hàm Vương sẽ ẹ con họ danh phận, chỉ có điều là sớm hay muộn mà thôi.
74 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui Vẻ“A…” Phong Linh muốn điên rồi, bỗng nhiên nàng dừng lại, nhìn chằm chằm Nguyệt Nguyệt theo phía sau nàng: “Làm ơn, ngươi có thể không đi theo ta được không? Ngươi đi theo ta cũng vô dụng! Ta là nữ nhân, là nữ nhân thứ thiệt, ta không thể cưới ngươi!”Nguyệt Nguyệt nghiêng đầu nhìn nàng, sau chiếc khăn che mặt là dung nhan tuyệt thế với nụ cười nhạt nhòa: “Nguyệt Nguyệt biết.
75 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻNguyệt Nguyệt rất đẹp, có thể nhìn ra từ việc thị vệ cùng gia đinh cứ thỉnh thoảng “đi ngang qua”. Dạ Vô Hàm chậm rãi đi tới, đấy cửa bước vào.
76 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻSắc mặt Dạ Vô Hàm biến đổi, dùng hai đầu ngón tay sờ sờ “tay ngọc” của nàng ta rồi đẩy sang một bên. “Thần Hoàng, trò chơi này không vui lắm.
77 Dạ Vô Hàm đứng ở trước cửa sổ, một tay cầm sách, đang cúi đầu trầm tư, mà Thần Hoàng thì đang ngồi bên giường. Tốt… Thật là một hình ảnh hài hòa. Dạ Vô Hàm trước khi đi còn thuận tiện mời Thần Hoàng ra ngoài, lưu lại Phong Linh một người sững sờ ở trong phòng.
78 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻHai mẹ con đi ra cửa sau, đi vài bước nhìn thấy một cái cửa hông, ngoài cửa có gia đinh trông chừng. “Phu nhân, tiểu thư. ”“Lão gia đã tới đây chưa?” Triệu phu nhân hỏi.
79 Bởi vì liên quan đến Thần Hoàng nên gần đây Dạ Vô Hàm rất ít khi xuất phủ, phần lớn thời gian sẽ ở trong thư phòng, dường như là rất bận. Phi Ưng đi đến: “Vương gia, người ra ngoài xem một chút đi”.
80 Sắc mặt Phong Linh không tốt biết người hắn nói là mình nhưng lại giả bộ hồ đồ, tự giễu nói: “Tất cả truyền thuyết đều từ những chuyện bát quái mà ra.