81 Bác Ý HiênChâu Châu ôm chặt Hinh Nhi, cúi đầu thật thấp. Nàng thay một bộ quần áo màu lam nhạt, tóc dài buộc sau gáy, không hề có chút đồ trang sức dư thừa.
82 Tối hôm đó Dạ Vô Hàm bảo quản gia gọi mọi người trong phủ chính thức giới thiệu mẹ con Châu Châu ọi người. Không do dự mà nói Hinh Nhi là con gái của hắn, mà với Châu Châu, hắn cũng tuyên bố hắn sẽ nạp nàng làm thiếp.
83 Châu Châu ôm con gái về phòng, cảnh giác nhìn bên ngoài một chút, sau đó vội vàng đóng cửa lại. “Nương, Hinh Nhi thích chỗ này”. Hinh Nhi kích động, vui vẻ nói: “Buổi tối còn được ăn canh gà nấm hương, đã lâu rồi Hinh Nhi chưa được ăn thịt.
84 Phong Linh vừa mở mắt thì thấy khuôn mặt phóng đại của Dạ Dập Tuyên, sợ hãi bật mình dậy: “Vừa sáng sớm đã dọa người, ta còn tưởng rằng con quỷ nào”. Dạ Dập Tuyên không vui, nói: “Bổn vương tốt bụng sang đây xem ngươi, vậy mà ngươi dám nói bổn vương như vậy?”.
85 Dạ Vô Hàm kéo Phong Linh đi, không để ý ánh mắt khác thường của hạ nhân, trở lại Bác Vũ Hiên, đi thẳng vào phòng của mình. “Ta cho quản gia tìm nàng mấy lần, tại sao nàng không đến gặp ta?”.
86 Buổi tối. Hinh Nhi luôn bám Dạ Vô Hàm, muốn dùng bữa tối với hắn. Dạ Vô Hàm đồng ý, đối với đứa nhỏ này, trong tâm hắn vẫn luôn cảm thấy áy náy, Châu Châu thuận tiện cũng được ở lại dùng bữa trong phòng của hắn.
87 “Bảo Bảo! Bảo Bảo!”. Nghe đến âm thanh này, Châu Châu sợ hãi ngẩng đầu lên ——Phong Linh tìm quanh phủ cũng không thấy bóng dáng của Bảo Bảo đâu, bất đắc dĩ lầm bầm một câu: “Tiểu tử thối, không ăn cơm lại điên khùng chạy đi đâu rồi!”.
88 “Cút ngay! Đừng chạm vào ta!” Phong Linh gắt gao níu lấy một ít quần áo còn trên người, cực lực giãy giụa. “Xoẹt ~” áo bị xé nát, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, ở ban đêm, dưới ánh nến, tản ra vầng sáng mê người.
89 “Dập Tuyên, ngươi lại có thể vì Phong Tam Nương mà ở chỗ này thảo luận về động cơ giết người với ta sao?” Dạ Vô Hàm nhìn lướt qua hắn, không chút để ý nói: “Chưa từng thấy chuyện gì khiến ngươi nghiêm túc như vậy.
90 Dạ Mặc Cảnh lên xe ngựa, vừa vén rèm liền thấy người ngồi bên trong, chỉ hơi tạm ngừng một chút, ngay sau đó giữ sắc mặt bình tĩnh thản nhiên ngồi vào chỗ.
91 Sáng tinh mơ, Bảo Bảo đã đi tới nơi hôm qua xảy ra chuyện. Nhìn vết máu trên đất, mày nhíu lại thật chặt. Vấn Xuân cùng Sơ Hạ canh giữ ở hai bên, nhìn Bảo Bảo chăm chú không chớp mắt.
92 Hinh nhi đang an tĩnh ngồi trong sân, bên cạnh là bà vú mà Dạ Vô Hàm đặc biệt an bài cho nàng. Vấn Xuân cùng Sơ Hạ lặng lẽ đi tới, liếc mắt ra hiệu với nhau, rồi lôi kéo bà vú nói chuyện hàn huyên.
93 Ánh mắt Dạ Vô Hàm nheo lại, bén nhọn như thế nhưng không ngờ hắn lại im lặng. Châu Châu ngẩn ra, nam nhân này như thần trong mắt nàng, lại biết nghe theo lời nói của Phong Tam Nương như vậy! Nàng cắn môi, ghen tỵ nổi lên trong lồng ngực.
94 Nơi chân trời màu xanh, hoàng hôn dần dần lộ ra. Bảo Bảo ở trong phòng đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài: “Tại sao Tuyên thúc thúc vẫn chưa về vậy?”.
95 Dạ Dập Tuyên sai người đẩy quan tài vào, tự động đứng bên cạnh, để Bảo Bảo có thể lôi chân tướng ra. Bảo Bảo đi tới bên cạnh quan tài, “Nhìn vào trong này, không biết mọi người đã chú ý đến nét mặt của nàng ta chưa?”.
96 Vấn Xuân nói: “Tỷ tỷ bị người phi lễ, mau đến giúp một tay!”. “Ồ!”, Dạ Dập Tuyên nghe lời đi qua vừa muốn nâng người lên, vừa nhìn Vấn Xuân cầm tảng đá đi về phía A Hoàng, “Hinh Nhi, tha thứ cho nương.
97 Trong phòng giam, cửa phòng rộng mở, bọn thị vệ ra ra vào vào. Quản gia đứng ngoài cửa thỉnh thoảng chỉ huy: “Đặt giường sát bên tường, trên đất cũng phải dọn dẹp sạch sẽ.
98 Cảm thấy ánh mắt khác thường từ bốn phía, Châu Châu ôm chặt Hinh Nhi bước nhanh đi vào Lục Ý hiên. Vì muốn giữ hình tượng tỷ muội tốt, sau khi Tiêm Vũ chết, nàng ta chủ động yêu cầu được đến đây ở.
99 Dạ Vô Hàm ra khỏi thư phòng, vừa đi được mấy bước, bỗng nhiên dừng lại, đầu hơi nghiêng, “Từ khi nào Thần Hoàng cũng học bám đuôi người khác rồi hả?”.
100 Một lúc sau, Châu Châu tỉnh lại. Mở mắt ra thì thấy Dạ Vô Hàm đứng trước cửa sổ, đột nhiên, vết thương đau làm nàng ta kêu nhỏ một tiếng. Dạ Vô Hàm xoay người, trời chiều phủ kín phía sau hắn, từng vòng ánh sáng chói mắt.
Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 9
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88