41 “Nương, người không thể trách con được, tình hình lúc ấy con chỉ có thể tẩu vi thượng sách [1]!”. [1] tẩu vi thượng sách: chạy là cách tốt nhất. “Ít nói nhảm đi, đứng nghiêm cho ta!”.
42 Dạ Dập Tuyên đi vào, khuôn mặt anh tuấn càng ngày càng thành thục, khiến hai nha đầu Vấn Xuân và Sơ Hạ say mê, hai tay nắm chặt đặt trước ngực. Phong Linh thấy hắn muốn nhổ nước bọt, hắn ta đúng là âm hồn không tan! Hắn biết nàng là Niếp Tố Tố thì làm sao? Muốn lấy tim của nàng, đừng hòng!“Tham kiến Tuyên vương”.
43 “Ai đó”. Phong Linh rất không trách nhiệm xoay người phất tay một cái: “Chuyện này ta cũng muốn biết lâu rồi. Nếu như ngươi tra được thì nói cho ta một tiếng, ta và con trai đi đòi mấy năm tiền nuôi dưỡng!”.
44 Editor: NaleoBeta: Ốc Vui VẻPhong Linh để sách xuống, trừng mắt: “Tiểu tử thúi, ngứa mông phải không?”Bảo Bảo tức giận rên một tiếng nặng nề, bò dậy nhìn nàng ai oán: “Nương chỉ biết dùng vũ lực khi dễ người thôi.
45 Editor: NaleoMột lúc sau, Tiêm Vũ đã tự mình đến phòng của hai mẹ con Phong Linh. “Tam nương” Nàng dịu dàng cười nói: “Thời tiết lạnh, ta cho người nấu bát canh tổ yến mang sang cho ngươi bồi bổ thân thể.
46 Edit: NaleoPhong Linh liếc hắn coi thường: “Thế nào, muốn ta thay ngươi làm mai với Quan Dư Tinh à?”“Không phải” Vẻ mặt Dạ Dập Tuyên nghiêm túc, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu Vương huynh đã nói rõ ràng với ngươi rồi, ta cũng không động tâm tư với ngươi nữa.
47 Edit: Naleo“Tại sao cái gì? Chỉ cần ngươi không nghĩ đến chuyện moi tim của ta, ta liền cám ơn rối rít rồi. ” Phong Linh ngáp một cái: “Được rồi, ta buồn ngủ rồi, cửa chính ở đằng kia, không tiễn.
48 Edit: Naleo“A… tiểu quỷ có mẹ sinh không có mẹ quản này! Ai cho ngươi tiến vào khuê phòng bản phu nhân?!”Thị thiếp A gào thét lên như giết heo. Bảo Bảo nhíu mày, tay dắt theo bằng hữu mới kết giao trong vương phủ, A Hoàng.
49 Edit: Naleo“A…” Tiêm vũ hét lên thảm thiết. Vào lúc nguy kịch này, một đạo bóng người màu tím phi tới với tốc độ sét đánh, đỡ lấy cái bụng sắp chạm đất của Tiêm Vũ.
50 Edit: Ốc Vui Vẻ“Khàn. . . . ”. Một tay Địch Cuồng đè người nàng lại, một tay khác xé nát quần của nàng, lục lọi giữa hai chân. Phong Linh sốt ruột, nắm tay của hắn cắn mạnh một phát.
51 Edit: Ốc Vui VẻĐột nhiên Phong Linh ngây ngẩn cả người. Dường như ở phía dưới có một cây gậy đang chọt chọt vào nàng. . . . . Bỗng nhiên trong đầu lại toát ra hình ảnh của đêm sáu năm trước!“A ——”.
52 Trong làn khói dày đặc, Phong Linh chỉ cảm thấy thân thể nhẹ nhàng bị người bế lên, nàng cố gắng mở mắt ra nhưng chỉ có thể mở một xíu nhìn thẳng vào ngực người ta.
53 Edit: Ốc Vui Vẻ“Bảo Bảo!”. Phong Linh quát to một tiếng rồi ngồi dậy. “Tam Nương”. Vấn Xuân và Sơ Hạ chạy đến trước giường: “Tam Nương, người sao rồi? Có muốn tìm đại phu không?”.
54 Xe ngựa, một xe ngựa siêu sa hoa. Không phải cô bé lọ lem ngồi xe ngựa bí đỏ cũng là như thế này sao, xe ngựa xinh đẹp như vậy lại xuất hiện ở cửa sau Vương phủ lúc này thật kỳ lạ.
55 “Không phải à?”. Phong Linh càng nói càng tức: “Một người già sắp vào quan tài đến nơi rồi không an hưởng tuổi già đi, không có việc gì làm lại đi tranh giành ngôi vị hoàng đế với lũ trẻ”.
56 “Ngươi. . . . . ”. Bảo Bảo kéo nhẹ tay áo của nàng: “Đó chính là Cảnh Vương!”. “Hả. . . . . ”. Phong Linh hít sâu một hơi, thì ra mình vừa có một hiểu lầm rất lớn!Cái thế giới này sắp điên rồi sao? Cảnh Vương không phải là Vương thúc của Dạ Vô Hàm và Dạ Dập Tuyên sao? Hắn ta không phải là một lão đầu sao? Tại sao lại trẻ như vậy, tại sao?“Ngươi muốn bản vương gọi ngươi là Phong Tam Nương hay là Niếp Tố Tố?”.
57 “Nhất định Cảnh Vương là người biết rõ mọi chuyện. . . . . ”. “Cho nên hắn ta mới không cần lấy tim của nương mà chỉ cần đối phó với Dạ Vô Hàm thôi”. Bảo Bảo hả hê nói.
58 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻĐi tới Cảnh Vương phủ, Dạ Vô Hàm xuống ngựa, tầm mắt quét qua cửa chính vương phủ, Trương Tam đã sớm chờ ở đây, mặt không biểu tình gật đầu: “Hàm vương gia, Cảnh vương đợi ngài đã lâu.
59 Dạ Mặc Cảnh nhẹ nhàng ho hai tiếng, yếu ớt giải thích: “Được rồi, Vô Hàm, nó chỉ là đứa bé thôi mà. ”Dạ Vô Hàm nhìn cũng chưa từng nhìn hắn, bàn tay vươn ra, một tay túm lấy Bảo Bảo: “Vương thúc, ngươi nói đúng, đây là chuyện nhà.
60 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui Vẻ“Không sai!” Phong Linh ủng hộ con trai, nhớ tới một đêm kia ở kỹ viện, nàng lại muốn giết người!Tên khốn kia, người có cái nốt ruồi đỏ ở ngực đó!Nghĩ đến nốt ruồi đỏ, Phong Linh chấn động toàn thân.