21 Địa điểm: Phòng bếp. Nhân vật: Bảo Bảo, Phong Linh. Đạo cụ: Lu nước. Trong chum nước thỉnh thoảng truyền đến âm thanh “ừng ực ừng ực”. (Ốc: *ngơ ngác* đây là tiếng uống nước thì phải)“Ừng ực.
22 Phong Linh ngây ngẩn cả người, mắt chớp chớp, sau đó nở nụ cười: “Ta đã nói rồi, sát thủ tiên sinh sao có thể là kẻ xấu được! Con trai, con nghĩ rất giống nương!”.
23 Ngồi nghiêm trang đối diện với hai mẹ con, Tả Thanh Hàn rũ con mắt xuống, lẳng lặng nói: “Ta là sát thủ”. Phong Linh và Bảo Bảo cùng gật đầu: “Rồi”. “Ta, sẽ không giết các ngươi”.
24 “A —— đụng vào người rồi”. Trên đường, người đi đường như ong vỡ tổ chạy tới bên này, chỉ chỉ trỏ trỏ vào người cưỡi ngựa, Nhưng người đó chỉ ghìm chặt dây cương, không hề có ý muốn xuống ngựa.
25 Phong Linh sửng sốt ngơ ngác trong vài giây sau đó xù lông như bị đạp trúng đuôi, mặt biến sắc, giơ chân: “Ngươi nói cái gì?”. “Ta nói”. Người nọ cuồng vọng không kiềm chế được, khuôn mặt tà mị từng bước từng bước tiến tới gần: “Ta muốn thu phục ngươi”.
26 Nam nhân đứng thẳng người lên mỉm cười, nữ nhân này một khắc trước còn mắng hắn rất hung cuối cùng cũng đã mở miệng thuần phục hắn, hắn đá Dương Nghĩa một cước, kéo Phong Linh xuống ngựa.
27 Nàng vung khăn lên, cười khoa trương: “Ui chao, công tử đừng có cười ta”. Mùi son phấn nồng nặc khiến Dạ Dập Tuyên nhăn mặt che mũi lại, quay mặt đi, không kiên nhẫn nói: “Hôn sự với Quan phủ như thế nào rồi?”.
28 “Dập Tuyên, vị tỷ tỷ này là ai?”. Quan Dư Tinh mỉm cười nhìn về phía Phong Linh, ánh mắt vừa tròn vừa sáng, không thể nhìn ra chút tạp chất nào. Ánh mắt vừa nãy thoáng qua làm Phong Linh kinh hãi, lông tơ trên người dựng đứng, cúi chào nàng ta.
29 Tiếng kêu của Phong Linh thu hút nhiều người. Tất cả đều căm giận hành động nuôi tình nhân bên ngoài của nam nhân, đứng mắng Dạ Dập Tuyên không ngớt lời.
30 Edit: naleoBeta: Ốc Vui VẻPhong Linh đột nhiên dừng lại, hận không thể đánh mình vì tội nhiều chuyện!Đáng chết, người từ hoàng cung ra một người so với một người còn gian hơn.
31 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻBa ngày sau. Sáng sớm tinh mơ, ngoài cửa vang lên một hồi âm thanh khua chiêng gõ trống ầm ỹ. Phong Linh lật người, rút gối đầu ra che mặt, chân đạp đạp con trai đang nằm ngủ bên cạnh, cất tiếng nói mơ hồ không rõ: “Đi ra ngoài xem có chuyện gì đi”“Ai nha, người ta đang ngủ mà, nương đi đi.
32 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui Vẻ“Còn dám kêu gào ta đem các ngươi trói lại tống vào nha môn bây giờ!”Quả nhiên cảnh cáo này hữu dụng, hai mẹ con ngoan ngoãn đứng thẳng.
33 “Nàng là nương tử của ngươi?”. Năm nhân meo mắt, ánh mắt lãnh khốc và phách lối rơi trên người Dạ Vô Hàm, lộ ra khinh miệt. “Có vấn đề gì không?”. Dạ Vô Hàm không lo lắng cười một tiếng: “Tuy nàng ấy không đẹp không dịu dàng lại là người chanh chua cay nghiệt nhưng mà nàng là nương tử của ta”.
34 “Này! Ta đã nói là ban ngày không tiếp khách rồi!”. Hai chân Tàng Tâm đạp loạn, chiêu này sử dụng với khách nhân bình thường còn được nhưng dùng trên người dã nam nhân [1] này không có tác dụng.
35 Một tay Dạ Vô Hàm kéo Phong Linh, tay kia kéo Bảo Bảo đi thắng đến hồ Đồng Khẩu mới thả tay ra, khoanh tay đứng nhìn một lớn một nhỏ. “Nói đi, chuyện là như thế nào?”.
36 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui Vẻ“Này! Sao các ngươi lại bắt ta?” Phong Linh sợ đến kêu to: “Buông tay! Mau buông ra! Cứu mạng!”Càng lúc càng nhiều người tụ tập lại, hưng phấn hô to: “Nàng ta chính là Tuyên vương phi, mau, ai bắt được nàng ta là có một trăm lượng vàng!”“A… buông ta ra!” Phong Linh luống cuống, váy cũng bị người ta giật ra, lộ ra một mảng da thịt trước ngực.
37 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻMẹ con Phong Linh đi theo Dạ Vô Hàm vào trong tòa nhà của Tri Phủ. Tất cả mọi người nhanh chóng đều biết Hàm vương – người đẹp trai nhất, ưu nhã nhất đương triều đi tới Ngư Dương thành.
38 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻTrong xe ngựa, Phong Linh cùng con trai mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng nàng không chịu nổi được nữa giơ tay lên đầu hàng. “Được rồi được rồi, là nương sai rồi.
39 Edit: NaleoBeta: Ốc Vui VẻDạ Vô Hàm chỉ gật đầu, bàn tay thận trọng đặt ngang hông nàng ta: “Đi thôi, trở vào nhà đi, nơi này gió lớn. ”Tiêm Vũ cười một tiếng e lệ, một thân yến nhỏ nép vào nam nhân cao lớn bên cạnh, trước một loạt ánh mắt ghen tỵ mà ưỡn bụng đi vào trong.
40 Đầu tiên Phong Linh đứng ngốc ở đó, lúc sau lửa giận bốc lên, không nói lời nào giơ tay tát thẳng vào gương mắt tuấn tú. “Bốp” một tiếng, thanh thúy, vang dội, không dài dòng.
Thể loại: Xuyên Không, Trọng Sinh, Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 8
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50