Chương trước: Chương 66: Ngươi Tin Ta Không
1. Chương 1: Vương Phi Mập
2. Chương 2: Động Phòng
3. Chương 3: Có Thể Đi Gặp Thượng Đế
4. Chương 4: Bị Hưu
5. Chương 5: Phong Tam Nương
6. Chương 6: Gặp Lại Hàm Vương
7. Chương 7: Tập Hợp
8. Chương 8: Làm Mối Tập Thể
9. Chương 9: Gừng Càng Già Càng Cay
10. Chương 10: Mặc Kệ Ngươi Biết, Cứ Cho Là Không Biết
11. Chương 11: Thay Đổi Hình Tượng Bà Mai
12. Chương 12: Ngươi Cũng Tới Mua Đồ Ăn
13. Chương 13: Muốn Mau Lớn Phải Ăn Nhiều Thịt
14. Chương 14: Ngươi Rất Ngây Ngô
15. Chương 15: Cha Đến Đây
16. Chương 16: Sát Thủ Tiên Sinh Ngài Nhầm Rồi
17. Chương 17: Ta Là Sát Thủ
18. Chương 18: Không Phải Gia Đi Dạo Ở Kỹ Viện Mà Là Đi Tìm Hiểu Nhân Sinh
19. Chương 19: Đầu Bảng Là Gián Điệp Tàng Tâm
20. Chương 20: Bữa Sáng Rất Quan Trọng
21. Chương 21: Dạ Vô Hàm Không Đáng Tin
22. Chương 22: Là Bạn Bè Thì Không Nên Có Bí Mật
23. Chương 23: Nương Là Người Ngay Thẳng Thật Thà
24. Chương 24: Tỷ Là Người Đàn Bà Đanh Đá, Tỷ Sợ Ai
25. Chương 25: Thu Phục Ngươi
26. Chương 26: Vẫn Là Người Đáng Ghét Như Năm Đó
27. Chương 27: Thượng Đế Rất Công Bằng
28. Chương 28: Ngươi Gọi Ta Là Tiểu Mai
29. Chương 29: Niếp Tố Tố Phong Tam Nương
30. Chương 30: Binh Tới Hướng Chặn
31. Chương 31: Cha Của Ngươi Ở Đâu
32. Chương 32: Một Nhà Ba Người
33. Chương 33: Nàng Là Nương Tử Của Ta
34. Chương 34: Cầm Thú
35. Chương 35: Làm Việc Tốt Không Thu Tiền
36. Chương 36: Không Nên Tùy Tiện Xem Náo Nhiệt
37. Chương 37: Không Nên Mê Tín
38. Chương 38: Trở Lại Hàm Vương Phủ
39. Chương 39: Ta Cũng Có Đạo Đức Nghề Nghiệp
40. Chương 40: Đánh Con Muỗi
41. Chương 41: Ai Muốn Làm Vương Phi Hả
42. Chương 42: Bao Giờ Thì Ngươi Cưới Ta
43. Chương 44: Tỷ Không Chỉ Trẻ Mà Còn Đẹp
44. Chương 45: Ai Mới Là Nữ Chủ Nhân
45. Chương 46: Ngươi Muốn Moi Tim Thì Moi Đi
46. Chương 47: Tiểu Tử Ngươi Đẹp Trai Lên Nhiều
47. Chương 48: Ai Dám Động Đến Nương
48. Chương 49: Bà Cô, Ngươi Thật Xấu Xí
49. Chương 50: Người Có Thể Khiến Ta Cuối Đầu Chỉ Có Nương
50. Chương 52: Nhân Vật Đóng Vai
51. Chương 53: Thế Thì Thích Nương Của Đứa Nhỏ
52. Chương 54: Ngươi Là Ai
53. Chương 55: Hỏng, Nàng Gây Họa Rồi
54. Chương 56: Lão Đầu Cảnh Vương
55. Chương 57: Kéo Theo Làm Con Tim
56. Chương 58: Tại Sao Dạ Vô Hàm Cho Phép Nàng Ta Sinh Con?
57. Chương 59: Mặt Của Bảo Gia Không Dễ Đánh Như Vậy Đâu
58. Chương 60: Động Khẩu Không Động Thủ
59. Chương 61: Nam Nhân Đó
60. Chương 62: Khẩu Vị Của Ta Nặng
61. Chương 63: Khiêu Khích
62. Chương 64: Địch Mạnh Ta Yếu, Địch Đuổi Ta Chạy
63. Chương 65: Nguyên Nhân
64. Chương 66: Ngươi Tin Ta Không
65. Chương 67: Ta Không Quan Tâm Nó Là Con Trai Của Ai
66. Chương 68: Ngực Nam Nhân Phẳng
67. Chương 69: Là Ai?
68. Chương 70: Diêu Hoàng Hậu
69. Chương 71: Hắn Đang Ghen Ghét Với Ta
70. Chương 72: Tiểu Nguyệt Nguyệt
71. Chương 73: Đêm Đầu
72. Chương 74: Ngươi Phải Lấy Ta
73. Chương 75: Ta Là Nữ Nhân
74. Chương 76: Ngươi Lấy Ta Cũng Được, Ta Lấy Ngươi Cũng Tốt
75. Chương 77: Hàm Vương, Ngài Định Làm Gì Ta
76. Chương 78: Đồng Bạn Hợp Tác
77. Chương 79: Lâu Rồi Vương Gia Chưa Tới
78. Chương 80: Châu Châu
79. Chương 81: Người Có Một Con Gái
80. Chương 82: Dường Như Là Thích
81. Chương 83: Nam Nhân Có Thể Bảo Vệ Mẹ Con Nàng
82. Chương 84: Mẹ Con Và Mẫu Tử
83. Chương 85: Một Mũi Tên Hạ Hai Con Chim
84. Chương 86: Ngươi Xác Định Là Ngươi Không Cần
85. Chương 87: Hạnh Phúc Của Nàng Và Con Gái
86. Chương 88: Chỉ Cần Nàng Ta Chết
87. Chương 89: Ngươi Tin Không?
88. Chương 90: Không Còn Đường Lui
89. Chương 92: Viện Binh
90. Chương 93: Nam Nhân Xướng Với Nàng Chỉ Có Ta
91. Chương 94: Thận Trọng
92. Chương 95: Ngươi Là Bánh Bao Thịt Kế Tiếp
93. Chương 96: Bảo Bảo -thám Tử Nhỏ
94. Chương 97: Hiện Trường Phá Án
95. Chương 98: Ngươi Nhìn Lầm Rồi Sao? Nhìn Lầm Rồi Sao?
96. Chương 99: Chính Là Nữ Nhân Sáu Năm Trước
97. Chương 100: Nàng Không Có Ngực
98. Chương 101: Vương Huynh Ta Rất Mỏng Manh Yếu Ớt
99. Chương 102: Đứa Bé Không Được Chúc Phúc
100. Chương 103: Ai Không Biết Dùng Khổ Nhục Kế
101. Chương 104: Tiểu Yêu Tu Luyện Thành Tinh
102. Chương 105: Tiện Nhân Bị Coi Thường, Tất Phải Có Chỗ Tiện (tiện Trong Tiện Nhân)
103. Chương 106: Ngươi Hôn Ta Một Cái
104. Chương 107: Nữ Nhân Có Lòng Muốn Trả Thù Thật Đáng Sợ
105. Chương 108: Có Ta Ở Đây Mọi Chuyện Sẽ Tốt Thôi
106. Chương 109: Nàng Là Ái Thiếp Của Bổn Vương
107. Chương 110
108. Chương 111: Ngươi Thích Nương Của Ta
109. Chương 112: Hai Mẹ Con Phát Tài
110. Chương 113: Nương, Con Muốn Giúp Mụ Ấy
111. Chương 114: Không Ai Mắng Lại Được
112. Chương 115: Quản Gia Có Mắt Nhìn
113. Chương 116: Gián Điệp Hai Mặt
114. Chương 117: Con Trai, Con Là Áo Bông Của Nương
115. Chương 118: Sa Mạc Ấm Áp
116. Chương 119: Yêu Tinh Đoạt Mệnh, Phong Tam Nương
117. Chương 120: Đánh Nhau Là Thích Hợp Nhất
118. Chương 121: Huynh Có Mấy Vị Phu Nhân
119. Chương 122: Cưới Heo Muội Của Ngươi Đi
120. Chương 123: Hàm Vương Bị Làm Sao Rồi
121. Chương 124: Thái Tử Phi
122. Chương 125: Không Xinh Đẹp, Không Có Dáng Người
123. Chương 126: Khiêu Chiến
124. Chương 127: Dạ Tàn Nguyệt
125. Chương 128: Thái Tử Điên Rồi
126. Chương 129: Dạ Vô Hàm, Ngươi Đang Ở Đâu
127. Chương 130: Tuyệt Đối Không Lưu Lại Hậu Hoạn
128. Chương 131: Cái Răng Cửa Của Nàng
129. Chương 132: Cởi Quần Áo Làm Gì
130. Chương 133: Ta Là Nam Nhân Của Nàng
131. Chương 134: Thân Phận Của Nàng Là Thái Tử Phi
132. Chương 135: Thái Tử Phi Và Hoàng Trưởng Tôn
133. Chương 136
143. Chương 146: Hắn Có Muội Muội Sao
144. Chương 145: Làm Chuyện Nam Nhân Đều Muốn Làm
144. Chương 147: Lại Gặp Sát Thủ Tiên Sinh
145. Chương 144: Có Bản Lĩnh Thì Nàng Cứ Chạy, Ta Không Ngăn Cản
145. Chương 148: Dạ Tàn Nguyệt Thật Đáng Sợ
146. Chương 143: Đối Với Vợ Rất Tốt
146. Chương 149: Nốt Ruồi Hoa Đào
147. Chương 142: Phong Tam Nương, Nàng Có Sợ Quỷ Không?
147. Chương 150: Địch Cuồng Lần Đầu Biết Yêu
148. Chương 141: Gọi Cha Nghe Một Chút
148. Chương 151: Khốn Kiếp Và Ngu Ngốc
149. Chương 140: Cơ Hội Duy Nhất
149. Chương 152: Không Có Quan Hệ Huyết Thống
150. Chương 139: Đầu Ơi Đầu Ta Không Muốn Ngươi Rời Khỏi Ta
150. Chương 153: Ngay Từ Ban Đầu Nàng Đã Là Người Của Ta
151. Chương 138: Ai Mà Không Biết Chúng Ta Đã Động Phòng Chứ
151. Chương 154: Ta Muốn Xuất Phủ
152. Chương 137: Ngươi Có Bản Lĩnh Thì Tự Đến Mà Cầm
152. Chương 155: Tự Lập Môn Hộ
153. Chương 156: Đều Là Người Phóng Khoáng, Lạc Quan
154. Chương 157: Lợi Dụng Đồ Bỏ
155. Chương 158: Một Đền Mười
156. Chương 159
157. Chương 160: Nữ Nhân Của Ta
158. Chương 161: Nương Của Nó Phải Là Người Thâm Tàng Bất Lộ
159. Chương 162: Đi Con Đường Tốt
160. Chương 163: Chứng Sợ Hãi Sân Khấu
161. Chương 164: Nàng Chỉ Cần Nhìn Ta Là Được Rồi
162. Chương 165: Tỷ Là Người Có Tiền
163. Chương 166
164. Chương 167: Hắn Không Có Nguyên Tắc
165. Chương 168: Có Một Nữ Nhân Muốn Giết Ta
166. Chương 169: Mộc Hồng Ngọc
167. Chương 170: Nô Dịch Hắn Cả Đời
168. Chương 171: Bệnh Nghề Nghiệp
169. Chương 172: Hôn Lễ Của Thái Tử
170. Chương 173: Lương Tri Đáng Chết
171. Chương 174: Chuyện Ngu Như Vậy Ta Chỉ Làm Một Lần Duy Nhất
172. Chương 175: Đêm Rất Yên Tĩnh
173. Chương 176: Đã Nhận Định Thì Chính Là Cả Đời
174. Chương 177: Ai Không Dám Gặp Hắn
175. Chương 178: Tình Chú
176. Chương 179: Dạ Tàn Nguyệt, Tại Sao Ngươi Lại Đối Xử Tốt Với Ta Như Vậy?
177. Chương 180: Phương Pháp Cứu Nàng
178. Chương 181: Đừng Nói Trách Nhiệm Với Ta
179. Chương 182: Không Ai Có Thể Tính Kế Hắn
180. Chương 183: Phải Làm Như Thế Nào Thì Nàng Mới Có Thể Yêu Ta
181. Chương 184: Thừa Nhận Đi, Nàng Đã Động Lòng Với Ta Rồi
182. Chương 185: Nàng Khóc Nhìn Rất Xấu
183. Chương 186: Phong Tam Nương, Nàng Càng Ngày Càng Kém
184. Chương 187: Rắn Đã Ra Khỏi Động
185. Chương 188: Tuyên Vương Và Tuyên Vương Phi
186. Chương 189: Thế Giới Quá Yên Tĩnh
187. Chương 190: Sự Tàn Nhẫn Chân Chính
188. Chương 191: Sống Như Vậy Còn Ý Nghĩa Gì Nữa
189. Chương 192: Đói Bụng Sao?
190. Chương 193: Nàng Mập Là Chuyện Của Nàng
191. Chương 194: Thủy Băng Nguyệt
192. Chương 195: Làm Hại Nhân Gian
193. Chương 196: Chảy Máu Mũi
194. Chương 197: Nàng Thật Buồn Nôn
195. Chương 198: Đừng Nghĩ Ta Sẽ Không Đánh
196. Chương 199: Nàng Ta Chính Là Phong Tam Nương!
197. Chương 200: Sự Tùy Hứng Của Ngươi Dừng Lại Ở Đây
198. Chương 201: Ta Muốn Thu Hồi Chủ Quyền
199. Chương 202: Yêu Nghiệt, Ngươi Chạy Đi Đâu
200. Chương 203: Ta Đã Là Người Của Nàng
201. Chương 204: Pháp Hạ
202. Chương 205: Ta Muốn Chết
203. Chương 206: Hồi Quang Phản Chiếu
204. Chương 207: Nghỉ Đi
205. Chương 208: Ngay Cạnh Phòng Nàng
206. Chương 209: Ngủ Chung Giường
207. Chương 210: Đêm Nay Hãy Để Nàng Rơi Xuống
208. Chương 211: Nụ Cười Trên Mặt Con Trai
209. Chương 212: Chương 212
209. Chương 212: Chỉ Số Thông Minh Của Thần Hoàng Bị Giảm
210. Chương 213: Chương 213
210. Chương 213: Viết Thư Ước Hẹn
211. Chương 214: Chương 214
211. Chương 214: Đừng Khóc Nữa
212. Chương 215: Chương 215
212. Chương 215: Ghét Nhau
213. Chương 216: Chương 216
213. Chương 216: Nghi Nhân Bị Vô Lễ
214. Chương 217: Người Kia Là Ai Vậy
215. Chương 218: Chương 218
215. Chương 218: Công Tử, Ngươi Thật Anh Tuấn
216. Chương 219: Chương 219
216. Chương 219: Ngươi Thích Nam Sắc Sao?
217. Chương 220: Chương 220
217. Chương 220: Là Tướng Công Của Nàng, Ta Nuôi Được Nàng
218. Chương 221: Chương 221
218. Chương 221: Tính Toán
219. Chương 222: Chương 222
219. Chương 222: Sáu Năm Trước, Ngươi Làm Cái Gì
220. Chương 223: Chương 223
220. Chương 223: Nhiếp Tố Tố Của Sáu Năm Trước
221. Chương 224: Chương 224
221. Chương 224: Người Cách Địa Ngục Rất Gần
222. Chương 225: Chương 225
222. Chương 225: Nghi Nhân Ở Đâu?
223. Chương 226: Chương 226
223. Chương 226: Tìm Được Hắn
224. Chương 227: Chương 227
224. Chương 227: Đổi Cho Huynh Của Ngươi
225. Chương 228: Chương 228
225. Chương 228: Không Cần Một Đời Một Thế, Chỉ Cần Giờ Phút Này
226. Chương 230: Chương 230
226. Chương 229: Chúng Ta Nên Đổi Khách Thành Chủ
227. Chương 231: Chương 231
227. Chương 230: Trở Thành Đối Thủ
228. Chương 231: Ta Đang Ở Đây
229. Chương 232: Ngươi Là Sư Phụ Của Nàng Ta?
230. Chương 233: Chân Tướng Sự Việc
231. Chương 234: Tiễn Ngươi Đến Một Nơi Tốt
232. Chương 235: Huynh Đệ Của Ta Không Vui
233. Chương 236: Nhi Tử, Con Phải Báo Thù Cho Nương
234. Chương 237: Nỗi Khổ Cuả Nam Nhân
235. Chương 238: Bệnh Kén Ăn
236. Chương 239: Lựa Chọn Của Hắn
237. Chương 240: Chỉ Cần Có Tiền, Ta Sẽ Yêu Ngươi Cả Đời
238. Chương 241: Tên Của Ta Là Nhiếp Tố Tố
239. Chương 242: Một Giấc Ngủ Sáu Năm
240. Chương 243: Nhiếp Tố Tố Thích Ứng Trong Mọi Hoàn Cảnh
241. Chương 244: Trong Ngươi Có Ta
242. Chương 245: Thu Quân Hồi Triều
243. Chương 246: Nói Thật Cũng Là Sai Sao?
244. Chương 247: Cuối Cùng Cũng Tấn Công
245. Chương 249: Chương 249
245. Chương 248: Hắn Không Có Lựa Chọn Khác
246. Chương 250: Chương 250
246. Chương 249: Khởi Đầu Mới
247. Chương 251: Chương 251
247. Chương 250: Ý Tưởng Điên Cuồng
248. Chương 252: Chương 252
248. Chương 251: Đường Nhân Duyên Quanh Co
249. Chương 253: Chương 253
249. Chương 252: Ta Là Một Muội Khác
250. Chương 254: Chuyện Cả Đời
250. Chương 253: Cuộc Sống Vẫn Cần Một Chút Ngoài Ý Muốn
Lần đầu tiên Phong Linh và Dạ Vô Hàm ngồi nói chuyện bình tĩnh với nhau.
“Muốn nói cái gì?”. Phong Linh thẳng thắn hỏi.
Dạ Vô Hàm ngồi trên ghế, xoa xoa mi tâm: “Đừng làm rộn được không?”.
“Ta làm rộn lúc nào?”. Phong Linh bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn: “Là do ngươi đưa ta và con trai từ thành Ngư Dương đến đây, là do người nhà họ Dạ các ngươi không buông tha cho ta đó chứ”.
Dạ Vô Hàm dựa lung vào ghế, nói từ từ: “Bây giờ phụ hoàng vô cùng mê tín tên thầy cúng kia, vứt chính sự cho ta, Dập Tuyên và Cảnh vương thúc xử lý, mỗi ngày ông ấy đều ở trong tẩm cung cùng thầy cúng tìm cách làm nhiều việc. Tên thầy cúng lại kết hợp với Hoàng hậu, bọn ta muốn đến gần phụ hoàng cũng hết sức khó khan”.
Yên lặng nghe hắn nói những chuyện đơn giản trong triều đình, rồi nàng nghĩ, áp lực khi làm con trai của hoàng đế không phải ai cũng có thể gánh.
“Bây giờ trong triều đang chia bè phái, hoàng hậu âm thầm bày mưu đặt kế, có người dâng sớ yêu cầu thái tử điện hạ ra ngoài chủ trì triều chính”.
“Thái tử?”. Nàng nghi ngờ ngẩng đầu lên. “Có thái tử sao?”.
Dạ Vô Hàm nhìn nàng như quái vật: “Thái tử là con do Tô hoàng hậu sinh, khi còn bé bị một trận ốm sau đó thành người si ngốc. Mười năm trước khi Tô hoàng hậu qua đời thì hắn vẫn nhốt mình trong Thanh Nhạc cung. Chả lẽ nàng không biết cái này?”.
Phong Linh chớp mắt cười một tiếng: “Biết, biết, thái tử ngốc”. Trong long thì đổ mồ hôi, mười năm trước, lúc đó nàng vẫn đang ở trường học thế kỉ 21, đi thu thập tài liệu về trai đẹp.
Sau đó nàng lại hỏi: “Một người ngu ra ngoài để làm gì?”.
Dạ Vô Hàm cười giễu cợt: “Khi thái tử lên triều thì sẽ có một người nhiếp chính”.
“A”,. Phong Linh vỗ đầu một cái: “Ta hiểu, như vậy thì Dạ Mặc Cảnh có thể thuận nước đẩy thuyền mà khống chế triều chính rồi! Nhưng mà ta nhìn Dạ Mặc Cảnh không giống một người tâm cơ nặng như thế”.
Dạ Vô Hàm nhìn nàng một cái: “Ta nhìn nàng cũng không giống một người đần như vậy”.
Phong Linh trừng mắt nhìn hắn sau đó khoanh chân trên ghế: “Nói thẳng đi, ngươi nói cho ta biết nhiều truyện triều đình thế làm gì?”.
“Bởi vì ta thật sự rất bận, nói cho nàng biết để nàng an phận đừng gây phiền toái cho ta là được”. Dạ Vô Hàm vuốt vuốt trán: “Hôm nay Cảnh Vương thúc để cho ta mang nàng đi, nhưng mà không chừng đã giăng một cái bẫy tốt hơn chờ nàng nhảy rồi”. Lại nhớ tới người kia sắc mặt hắn biến đổi, hắn nhất định phải tra ra kẻ đó mới được.
Phong Linh phẩy phẩy cái khan trong tay nói: “Thôi đi, vậy mẹ con chúng ta sống ở chỗ này làm gì? Ngộ nhỡ chọc phải thị thiếp bảo bối của ngươi thì làm thế nào? Hơn nữa, chúng ta cũng không thể ở như thế này được”.
Bỗng nhiên gương mặt tuấn tú phóng đại, dọa nàng giật mình: “Sao thế, hù chết người”.
Bờ môi Dạ Vô Hàm hơi cong lên, gương mặt hồng phấn: “Nàng đang ám chỉ ta cấp danh phận cho nàng sao?”.
Mặt Phong Linh đỏ bừng, hận không thể cắn đầu lưỡi của mình: “Ta, ta, ta, ta không có ý đó! Ta chỉ....”.
“Được rồi”. Dạ Vô Hàm ấn tay vào cái miệng đang muốn giải thích của nàng: “Có ta ở đây nàng không phải lo lắng, ta sẽ không để chuyện này kéo dài quá lâu”.
Chuyện này? Chuyện nào? Hắn muốn nói là những người đang tram phương nghìn kế muốn ám hại nàng hay là... chuyện danh phận?
Không đợi Phong Linh lấy lại tinh thần, hắn đừng lên, bàn tay mơn trớn khuôn mặt nàng, nàng không tự chủ được vẻ tuấn mĩ của nam nhân này hấp dẫn.
“Ta không quan tâm Bảo Bảo là con trai của ai”.
“..............”.
Phong Linh giật mình.
Xem tiếp: Chương 68: Ngực Nam Nhân Phẳng