41 . Tôi đẩy cánh cửa phòng của Sakura, thậm chí là không thèm gõ cửa. Công việc này tương đối khó khăn. Bằng chứng là việc tôi đã cố đẩy nhưng nó không hề nhúc nhích.
42 . . . Saito nhún nhún vai, thể hiện sự không đảm bảo đến những lời kia của cô. Tuy nhiên, nếu cô đã tin tưởng hắn đến vậy, tôi cũng thử tin tưởng một phen.
43 . . . Có lẽ, ngoài gương mặt baby với đôi má phúng phính và lúm đồng tiền ra thì, chẳng có điểm gì bất thường chứng minh hắn có vấn đề về giới tính cả.
44 . . . Cũng may là cửa không hề bị khoá trái. Tôi chậm rãi bước vào, và há hốc mồm ngạc nhiên trước cảnh tượng vừa được thấy. Saito Suichi hắn đang nằm trên giường kingsize của Sakura và ngủ một cách ngon lành, còn cô thì.
45 PART 1: NGƯỜI BẠN KHÔNG MỜI MÀ ĐẾN. . . . Chớp mắt, tôi tỉnh dậy. Nhưng hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy không phải là cái trần nhà màu trắng toát nữa, mà là.
46 . . . “Hay cậu sợ tôi cướp Sakura của cậu hả?”“Hừ. . . Không phải. ” Nhất định là tôi không sợ hắn cướp Sakura của tôi rồi. . . nhưng tôi vẫn không thích hắn học chung trường với mình một chút nào.
47 PART 2: YOSUKE, WE E!. . . Đã là một tuần kể từ khi tôi bị bọn du côn chặn đánh ở con hẻm số 13. Suốt tuần đó, tôi đã sống nhờ ở nhà Sakura vì không muốn mọi chuyện trở nên rắc rối.
48 . . . . “Sao hả?” Hắn ta cố tình nói to hơn. “Tôi nói đúng chứ gì, rằng hai người. . . ”“Keith à~~!!” Sakura cắt ngang lời của hắn, giọng nói có đôi chút gắt gỏng.
49 . . . “Chị muốn gì từ tôi, Moda Akemi ?” Sakura nhíu mày nhìn hai kẻ đứng trước mặt, trong ánh mắt dâng lên một vẻ ‘ta đây rất muốn xem kịch hay’, giọng nói đột nhiên trở nên trong vút.
50 “Xác nhận?” Tôi nheo mắt, linh cảm chợt thấy có lẽ những gì chị ta sắp nói ra sẽ gây khó khăn ít nhiều cho tôi. “Ừm. Như em đã biết thì Kobayashi Sakura và tụi chị đối đầu nhau, cũng như những gì nó đã gây ra cho Shirin, và chị.
51 . . . “Tuyệt. ” Hắn búng tay cái chóc. “Thế cậu chọn cách nào mà hiệu quả nhất ấy. ”“Có một cách tuy không chắc chắn, nhưng đơn giản, chẳng hề mất sức, và nếu thành công thì sẽ thu được kết quả cao.
52 . . . “Chẳng lẽ. . . cậu thật sự thích Kuro?”“Hửm?” Tôi chớp mắt. Mặc dù tôi được cả xứ sở hoa anh đào yêu mến, nhưng việc nói Sakura thích tôi cũng là một chuyện không thể tưởng tượng được.
53 . . . Đã nửa tháng kể từ lần cuối tôi bước vào Lãnh địa Mặt trời, nó vẫn chẳng khác lúc trước là bao. Lãnh địa Mặt trời - cái tên tôi đặt - là một mảnh đất nhỏ nằm ở một góc khuôn viên phía sau trường Harrod.
54 …“Tránh xa Sakura?” Tôi nheo mắt. Nếu hắn thua, chắc chắn hắn sẽ không được lại gần cô. Vậy tại sao hắn còn ra điều kiện như thế này? Hay, hắn thật sự tài giỏi hơn tôi? Hay, đây chỉ là một cái bẫy.
55 . . . “Cậu. . . đã từng thích ai chưa?” Tôi buộc miệng nói vẩn vơ. “. . . ” Sakura khẽ cụp mi xuống, tay vẫn bó gối, đầu chọn hai đầu gối làm điểm tựa.
56 . . . “Thế cậu có thích không?”“. . . ”“Saito Suichi. ” Tôi còn chưa kịp nghe Sakura trả lời thì cùng lúc đó, cô Ionue gọi tên hắn. Nhưng không có tiếng đáp trả.
57 . . . Cô bạn Hatsune cũng mỉm cười tươi rói nhìn tôi. “Hoàng tử không cần giới thiệu mình, ở đây ai chẳng biết cậu. ” Rồi chuyển hướng nhìn đến Sakura, dường như Sakura đã vừa bị cô bạn ấy lườm nguýt thì phải.
58 “Thật ngứa mắt. ” Sakura nhìn cảnh hai người họ ân ái đút nhau, không chịu được liền lãnh cảm mở miệng. Saito dần dà lấy lại nụ cười của mình, một nụ cười vừa trong sáng đáng yêu, vừa lưu manh xảo trá, sự kết hợp này khiến hắn vô cùng quái dị.
59 . . . Không nhận được lời đáp trả sau một lúc chờ đợi, tôi đi đến câu hỏi thứ hai. “Đau bụng à? Có cần lên phòng y tế không?”Sakura lắc đầu thay cho câu trả lời không.
60 . . . Nhưng đã có một cuộc ẩu đả nho nhỏ xảy ra khi cô bạn gái lớp dưới của Saito đứng trước mặt Sakura. Chẳng rõ vì lý do gì, cô gái kia đã sử dụng những từ ngữ lăng mạ Sakura một cách nặng nề, nặng nề đến độ đến tôi còn không thể chịu đựng nổi.