21 . . . . Càng nghĩ lại, tôi càng thấy không khả quan. Nhưng nếu đã hứa, muốn thay đổi cũng khó. Tôi chán nản nằm dài ra bàn trong giờ tự học vào ngày hôm sau, vừa thở dài vừa nghiền ngẫm suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào cho phù hợp.
22 . . “Cậu. . . sao cậu lại ở đây?”“Đương nhiên là cậu không muốn tôi ở đây. ” Cô cười lạnh, từng từ từng chữ phát ra từ miệng cô cũng lạnh không ngờ. Vẫn còn bàng hoàng, tôi giữ im lặng.
23 . . Không khí lớp học vẫn yên ắng như thường ngày, đôi khi chỉ là một vài tiếng râm ran bàn tán của đám học sinh. Mọi hoạt động vốn dĩ rất bình thường, thầy giáo giảng bài trên bảng, học sinh lắng nghe và ghi chép.
24 . Trong thâm tâm tôi trào lên một nỗi khổ sở vô cùng dễ hình dung. Không gặp được Sakura, cả buổi lục tìm địa chỉ dưới cái nắng gắt của tôi sẽ công cốc hết cả.
25 . . . Cũng vì là thời khắc chuyển giao giữa hạ và thu, không khí đã bớt những phần ngột ngạt, nóng bức đi rất nhiều. Sắc trời buổi tối có hơi lạnh, lại vô cùng dịu dàng, yên ả.
26 . . . Tôi đổ mồ hôi lạnh. Vì trận đánh khi nãy nên bây giờ tôi cảm thấy không còn nhiều sức lực. Hiện tại, chúng còn mang theo vũ khí, Lục đẳng huyền đai thì đã là gì? Dù sao tôi cũng là một cậu nhóc trung học, đối xử “đặc biệt” với tôi như vậy thật quá không công bằng rồi.
27 . . . Chớp mắt, tôi thấy mình đang nằm trong một căn phòng trắng toát, không khí toả ra xung quanh hơi lành lạnh, như vùng cực lạc xa xôi. Bệnh viện ư? Không phải, ngay cả bệnh viện VIP cũng không thể nào tiện nghi như thế này được.
28 . . . . “Cậu không sợ tớ sẽ… ăn thịt cậu à?”Sakura im lặng nhìn tôi, rồi cười nhếch miệng. “Tiểu thư, tôi có chuyện muốn n. . . ” Tiếng gấp gáp nhưng đứt đoạn của bác quản gia từ phía cửa thu hút sự chú ý của cả hai chúng tôi.
29 “Tên ngốc này. . . ” Sakura quay đầu lườm tôi ở phía sau. “Nữ hoàng bóng đêm ám chỉ hoa quỳnh, không phải nhân vật trong truyện tranh cậu mơ thấy đêm qua.
30 . . . “Vậy thì tôi sẽ nấu cho cậu ăn trong những ngày cậu ở lại đây. ” Nháy mắt tinh nghịch, cô tuyên bố. Khoé môi tôi giật giật, ngày nào cũng có những bữa ăn như thế này thì tôi sẽ sớm xuống địa ngục.
31 . . . Trời hạ nóng bức như thiêu đốt. Chỉ duy buổi sáng sớm, không khí vô cùng ấm áp và thoải mái. Tôi chụp chăn lên đầu và cuộn mình trên chiếc giường trắng ấm cúng, cũng là tránh ánh nắng chói mắt chết tiệt kia.
32 . . . Mọi cảm xúc và hành động của tôi đều ngưng trệ, như một cỗ máy bị đình công. Tôi nín thở và hoàn toàn chú tâm vào những lời bác quản gia nói, cảm giác như chỉ cần bỏ sót ngoài tai một chữ, tôi sẽ không hiểu luôn toàn bộ cốt truyện.
33 . . . “Từ khi nào thế ạ?”“Sakura trở nên như vậy từ mùa hè năm ngoái. ” Thở dài, bác với tay lấy một tách trà trên bàn và nhẹ nhàng rót vào cốc. “Nó đã nhốt mình trong phòng một tuần với tình trạng mọi thứ đều không-toàn-vẹn.
34 . . . Tôi ngây ngốc. Giúp Sakura trở lại như xưa? Nhưng bằng cách nào? Và. . . “Tại sao lại là cháu?”“Bác kể cho cháu nghe cũng vì chuyện này. Bác thấy cháu đáng tin tưởng, linh cảm rằng cháu sẽ là một người thân thiết của nó.
35 . . . Sau khi dạo một vòng nhà Sakura theo sự chỉ dẫn của bác quản gia, tôi đã có đôi chút “tự nhiên”, xem nhà cô như nhà của mình vậy. Hiện tại, tôi đang ngả lưng trên chiếc ghế sofa ngoài phòng khách, tay cầm bịch bỏng ngô và đang nhàn vãn xem một bộ phim viễn tưởng trên TV.
36 . . . “Cút ra khỏi người tôi ngay. ” Sakura cắn môi nhịn nhịn, tuy nhiên, thanh âm vẫn lạnh nhạt như cũ, hoàn toàn không thể nào đánh đồng cùng với gương mặt mặt trời kia.
37 . . . Ngày hẹn với kẻ bí ẩn kia cuối cùng cũng đã đến. Một nỗi lo lắng khó tả đang dâng lên trong lòng tôi. Cũng phải thôi, hành tung bí ẩn thường rất nguy hiểm.
38 . . . “Không ai cầnnn!” Tôi và cô đồng thanh, làm cho hắn giật bắn mình. Tôi và cô cùng quay sang nhìn nhau, rồi cùng hắng giọng. Tôi không hiểu vì sao người băng lãnh như cô cũng mang chung thái độ giống như mình.
39 . . . “Cậu nói gì thế?” Sakura hớp một ngụm Soda và cười nhếch miệng. “Cậu lại mơ ngủ nữa hả?”“Không có. Nhà của Nữ hoàng bóng đêm chính là nhà cậu. Và cậu chính là Nữ hoàng bóng đêm.
40 . . . . Tôi liếc nhìn Sakura đang đi ở lưng chừng cầu thang. Cô ấy dường như không quan tâm đến việc này là mấy. Trong đầu cô nghĩ cái gì thế nhỉ? Sao cô không phản đối việc hắn nói sẽ ngủ c.