1 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 1: Oan gia ngõ hẹp
Trong một khu rừng nọ, Diệp Thảo mặc bộ đồ công chúa trông vô cùng xinh đẹp. Cô mải hái hoa, bắt bướm không may vấp phải cục đá bị trật chân, cô vô cùng lo lắng và hoảng sợ.
2 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 2: Nguyên nhân
Vào mấy hôm trước, Diệp Thảo chán quá chẳng có gì để làm, trong đầu hiện ra một ý tưởng vô cùng dở hơi đó là: đi dạo trong trời mưa.
3 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 3: Anh sẽ làm bạn trai của em
Một buổi học cuối cùng cũng kết thúc, cất cặp sách ra về. Ở ngoài cửa lớp 12A1 có một nam sinh cầm một bó hoa to, nhìn anh ta cũng rất đẹp trai, khiến cho nữ sinh rầm rì bàn tán nhìn về phía Diệp Thảo.
4 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 4: làm nhân viên phục vụ
Bàn số 15 cần món tráng miệng, Diệp Thảo đẩy xe đến bàn 15, đặt món tráng miệng xuống và giữ nụ cười tao nhã trên môi nói, “Chúc quý khách ngon miệng, cần gì cứ gọi.
5 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 5: Diệp Thảo bị ngất
Về đến nhà, Diệp Thảo đi tắm rồi lăn quay ra giường đi ngủ mà chẳng ăn uống gì. Trong một đêm, Diệp Thảo giật mình tỉnh giấc không biết bao nhiêu lần vì cơn ác mộng.
6 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 6: Đến nhà Phong Nhã
Đến phòng y tế, cô y tế khoác chiếc áo blouse trắng khám cho Diệp Thảo rồi quay lại nói với Bạch Nguyệt, “Không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là do em ấy thiếu dinh dưỡng nên mới bị chảy máu mũi, lúc nào em ấy tỉnh lại thì em hãy cho em ấy ăn chút gì đó nhé.
7 Em sẽ mãi thuộc về anh!
Chương 7: Trèo tường đi chơi
Thời tiết tháng 10 se lạnh. Diệp Thảo cùng Phong Nhã lấy sách vở rồi đi đến nhà Diệp Thảo.
8 Chương 8: Trung tâm mua sắm
Sáng hôm sau Diệp Thảo thức dậy sớm hơn mọi ngày, vệ sinh cá nhân xong cô xuống nhà ăn sáng với mọi người. Khi xuống nhà ăn thì đã thấy anh trai cùng Phong Nhã đã ngồi ở bàn ăn đang ăn sáng, “chào buổi sáng cả nhà.
9 Chương 9 : Tiệc ở trường
Tối đến, Diệp Thảo mặc chiếc váy mà chiều nay mới mua. Phong Nhã nhìn Diệp Thảo cười, kéo Diệp Thảo ngồi xuống bàn trang điểm, “Hôm nay chị sẽ biến em thành một tiên nữ giáng trần.
10 Chương 10 : Đến nhầm nhà
Lục Sơn vẻ tức giận, kéo tay Diệp Thảo ra ngoài. Do anh kéo tay Diệp Thảo mạnh quá nên Diệp Thảo đã bị trượt chân, ngã nhào xuống đất, “A.
11 Chương 11: Bắt cóc
Diệp Thảo đẩy Lục Sơn ra, nhưng Lục Sơn ôm cô lại càng chặt hơn, vẻ mặt anh lúc này rất bi thương, “Không phải anh muốn giấu em chuyện này, là bố không cho anh nói, bố cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi.
12 Chương 12 : Tôi và cô không có liên quan gì ?
Nhật Thiên bình thản nói, “tôi và cô ta chia tay nhau rồi, giờ chẳng có liên quan gì với cô ta cả. ”
Diệp Thảo cười lớn, “Ha…ha…ha…, nực cười, cậu với cô ta chia tay thì liên quan gì đến tôi.
13 Chương 13 : Người đẹp thì có quyền !
Mặt trời lấp ló sau tán lá, Diệp Thảo từ từ mở mắt, cảm thấy tay mình tê cứng lại, quay sang bên cạnh thì thấy Nhật Thiên đang nắm chặt tay cô ngủ.
14 Chương 14
7h tối, tại rạp chiếu phim.
Nhật Thiên đưa tiền cho Nam Vũ đi mua vé, anh nói thầm với Nam Vũ điều gì đó. Nam Vũ nghe xong nhìn Nhật thiên với ánh mắt quỷ dị nhưng cậu vẫn đi mua vé theo lời của thằng bạn.
15 Diệp Thảo đã ngủ thiếp trên xe, đã đến nhà rồi mà vẫn chưa tỉnh lại, Nhật Thiên chăm chú nhìn Diệp Thảo ngủ, thấy cô ngủ có vẻ ngon giấc nên anh không muốn đánh thức cô dậy mà nhẹ nhàng bế cô lên phòng.
16 Nhật Thiên mỉm cười, nụ cười này đểu không thể tả được nhưng vẻ mặt lại như đang suy nghĩ có vẻ rất là nghiêm túc.
Diệp Thảo không thấy Nhật Thiên lên tiếng liền lên tiếng thách thức, “Sao? Chẳng lẽ cậu không dám?”
Nhật Thiên giả vờ tức giận, “Ai không dám chứ, cược thì cược có gì mà phải sợ!”
T/G: Ngoài mặt thì vậy thôi nhưng trong lòng thì đang khua chiêng gõ trống ăn mừng.
17 khi ăn xong, Diệp Thảo không thèm để ý tới Nhật Thiên, cô liền đi xem ti vi.
Nhật Thiên không thể nhịn được khi Diệp Thảo coi anh như không khí từ sáng đến giờ, “Diệp Thảo, anh phải làm gì thì em mới không còn giận nữa, mà kết quả học kì này có phải là lỗi tại anh đâu, mà em giận anh.
18 Diệp Thảo không có bất kì phản ứng nào, cô vẫn ngồi xem ti vi và ăn bim bim. Nam Vũ thấy vậy thì nhướng mày nhìn Diệp Thảo, “Diệp Thảo này, khách tới nhà mà không lấy nước ra mời sao?”
Diệp Thảo nhìn Nam Vũ cười như không cười, “Muốn uống nước thì cậu tự đi mà lấy, ở trong bếp đó, cậu muốn uống nước gì thì uống.
19 Trong phòng bếp rộn vang tiếng cười, Diệp Thảo mở chế độ quay để ghi lại khoảnh khắc hiếm có này.
Diệp Thảo không được phép động tay động chân vào việc nấu nướng, chỉ có thể động chạm vào mấy thứ rau cỏ trên bàn.
20 Diệp Thảo đang ăn thì nhìn thấy anh trai cùng với cô gái gặp được ở trong rạp chiếu phim ở phòng ăn, cô mỉm cười thật tươi, “Anh trai, cơn gió nào cuốn anh tới đây vậy?”
Lục Sơn miệng thì cười nhưng ánh mắt thì lại không cười chút nào nhìn đứa em gái yêu nghiệt này, “Không phải vì em sao? Khiến anh phải lặn lội đường xa tới đây!” Sau đó Lục Sơn quay sang Ánh Linh với vẻ mặt hoàn toàn khác, đối với Ánh Linh là một sự dịu dàng hơn ai hết.