1 Chương 1: "Van anh. . . đừng dọa em nữa. . . được không?""Tiểu Tinh! Anh xin lỗi!"Phòng bệnh trắng toát và nồng nặc những mùi đặc trưng khó chịu. Anh nằm đó đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang trực trào ra nơi khóe mắt của Uyển Tinh.
2 Em mơ thấy anh về ngay trước mắtNở nụ cười ấm áp trên môiXóa tan đi nước mắt chia phôiAnh đến gần kéo tay em xích lạiEm trách anh đã làm em tê táiVì bao ngày anh quay mặt bước điAnh nhìn em.
3 Sáng sớm, một vài giọt sương long lanh còn đọng lại trên lá. Ánh nắng cố len qua vòm cây xuyên thẳng trong không gian, nhẹ nhàng chiếu qua những giọt sương sớm.
4 Chương 4: Ôsin của thiếu giaTừ nãy giờ Uyển Tinh đã thử biết bao nhiêu bộ đồ mà vẫn chưa ưng ý cái nào, ít ra phải ăn mặc đẹp một chút để không làm hắn phải mất mặt.
5 Chương 5: Rốt cuộc Duật Khiết Luân, anh là ai chứ?Lúc đi ngang qua chiếc cầu, Uyển Tinh kêu dừng lại và bảo hai tên vệ sĩ đó để cô ở đây, mặc dù đã nói hết lời nhưng hai tên đó cũng không thể thắng nổi tính ngang ngược cố chấp của cô, cuối cùng chỉ biết thở dài và lái xe về.
6 Chương 6: Biệt thự Đàm LăngSáng hôm sau Uyển Tinh phải chịu sự tra tấn của Phi Phi suốt nửa giờ đồng hồ. Cô sẽ còn chịu tra tấn nữa nếu như không sắp trễ học.
7 Chương 7: Anh ấy là Hàn Triệu Vỹ, là người mà tớ yêu thương nhất cuộc đờinàyVề đến ký túc xá Uyển Tinh buông mình xuống chiếc giường êm ái. Mệt mỏi thật, đôi chân cô như muốn rã cả ra, điều quan trọng nhất là xem Đàm Âu Phong thế nào lại chưalàm được.
8 Chương 8: Lại Du ThầnNhững ngày sau đó mọi chuyện cứ diễn ra bình thường như thế, Uyển Tinh và Phi Phi thì tìm việc làm thêm tại một shop quần áo mới mở của trung tâm thành phố, tất cả đều nhờ vào tài ăn nói của Phi Phi cộng với nhan sắc đẹp như tiên giáng trần của Uyển Tinh đã khiến bà chủ gục đầu cái rụp, nói là bà chủ chứ nhìn cô ấy khoảng 25-26 tuổi là cùng.
9 Chương 9: Ngày nào tim tôi còn đập thì ngày đó tôi còn hậnTrưa hôm sau Phi Phi nói có chút việc nên chạy về trước, Uyển Tinh lại nằm dài ra bànGiờ này chắc học sinh đã về hết rồi.
10 Chương 10: Mất tíchPhi Phi lặng lẽ bước vào phòng, buông mình xuống chiếc giường êm ái, quăng cả cặp sang một bên. Uyển Tinh nhìn thấy bộ dạng của cô như thế thì không khỏi lo lắng.
11 Chương 11: Lãnh đạo à! Em đừng khóc!Hôm sau bọn đàn em được lệnh của Vĩnh Kiến thả Thành Dương ra, trông bộ dạng của anh lúc này hết sức thê thảm, quần áo rách rưới, toàn thân đầy máu, khuôn mặt nam tính đẹp trai giờ lại chi chít vết bầm tím, sưng húp cả lên.
12 Chương 12: Nước mắtĐang ngồi trong phòng xem tạp chí thì cách cửa phòng đột nhiên bật mở, Phi Phi sững sờ nhìn Thành Dương, anh đứng đó nhìn cô bằng ánh mắt giận dữ, tay nắm chặt, răng nghiến lại ken két"Thành Dương"Thành Dương đi lại quăng xấp hình xuống giường, quay mặt đi nơi khác.
13 Chương 13: "Nói cho em biết đi. . . em phải làm sao đây?"Tối hôm đó Uyển Tinh và Phi Phi đến shop thời trang Ngưu Tuyết làm việc. Tranh thủ lúc chưa đông khách, Uyển Tinh, Phi Phi và Ngưu Tuyết cùng xúm lại tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
14 Chương 14: Trở về đột ngộtGiữa phòng khách rộng lớn của biệt thự Đàm Lăng, Âu Phong đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa, tay cầm cuốn tạp chí, ánh mắt dán vào nó nhưng có vẻ không mấy quan tâm lắm.
15 Chương 15: Dương TửGió thổi nhẹ làm rơi rớt những chiếc lá vàng úa. Hàng cây hai bên đường khẽ dao động nhẹ. Tiết trời mùa đông se lạnh, sương mù dày đặc, bầu trời âm u.
16 Chương 16: "Dương Tử muốn cậu. . . làm mẹ của nó"Bước vào nhà, Uyển Tinh quan sát xung quanh. Căn nhà khá rộng rãi, được bày trí một cách gọn gàng khéo léo, các gam màu cùng những đồ vật trong nhà được phối hợp với nhau rất hài hòa.
17 Chương 17 : "Đừng đụng vào người tôi!"Tối đó tại biệt thự Đàm Lăng, mọi thành viên của Đàm gia đều có mặt đông đủ, còn có cả Hạ Kim Giao. Hạ Kim Giao là con gái của tập đoàn R & J, một tập đoàn rất có thế lực không chỉ ở trong mà còn ngoài nước.
18 Chương 18: Nụ cười thật sựSáng sớm, ánh mặt trời ló rạng xua đi cái lạnh lẽo, băng giá của tiết trời. Ánh sáng mới chỉ mập mờ huyền ảo. Trên cành cây, trong vòm lá, những giọt sương sớm đọng lại, long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc trai trong suốt đẹp đến lạ lùngHạ Kim Giao bước vào lớp với vẻ đanh đá chảnh chọe, không mấy thân thiện"Xin chào! Mình là Hạ Kim Giao, là con gái độc nhất của tập đoàn đá quý R & J"Trong lớp bắt đầu xì xầm bàn tán, nam sinh nhìn cô bằng ánh mắt ái tình xen lẫn đùa cợt, nữ sinh thì ghanh ghét đố kị, có vẻ không ưa gì lắm cô nàng khoe khoang đanh đá nàyHạ Kim Giao liếc nhìn Uyển Tinh, ánh mắt sắc bén mà thâm hiểmUyển Tinh cười trừ, cảm thấy ghê sợ trước con người Kim GiaoVừa lúc đó Âu Phong và Khiết Luân bước vào lớp, như bắt được vàng, Hạ Kim Giao chạy lại câu tay Âu Phong"Đi đâu bây giờ mới vô hả?'Rồi quay qua Khiết Luân "Chào Khiết Luân!"Âu Phong hất tay Kim Giao ra, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh"Nếu đụng vào người tôi một lần nữa thì cô biết hậu quả thế nào rồi đấy"Âu Phong và Khiết Luân nhìn cô bằng ánh mắt khinh khỉnh, bước đi lại chỗ ngồi của mìnhHạ Kim Giao đơ tại chỗ, cả lớp thấy thế liền cười to, hú hét om sòm cả dãy hành langThái độ của Âu Phong và Khiết Luân như thế đã làm cô ả được một trận quê tột độ, cô ả chỉ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống còn hơn là phải chịu cảnh nhục nhã như thế nàyTrên sân trường vắng vẻ rộng lớn, 2 người con trai hoàn mỹ nhất đang ung dung bước đi.
19 Chương 19: Mua len"Phi Phi ơi!"Uyển Tinh vừa bước vào phòng đã cất giọng gọi. Phi Phi ngồi trên giường, mỉm cười nhìn Uyển Tinh"Tớ đây"Uyển Tinh lại ngồi bên cạnh Phi Phi"Cậu rảnh không?""Không rảnh mà ngồi đây à!"Phi Phi tinh nghịch véo chiếc mũi cao dọc dừa của Uyển Tinh"Hì, thế đi siêu thị với tớ ha!""Ừ!"Phi Phi cười nhẹ, nháy mắt với Uyển Tinh.
20 Chương 20: Tay ném bóng thần sầuLúc đi ngang qua phòng tập bóng rổ của trường, Uyển Tinh chợt dừng lại, Phi Phi ngạc nhiên nhìn Uyển Tinh "Cậu sao thế?""Triệu Vỹ chơi bóng rổ rất giỏi, anh ấy từng là một tay ném bóng thần sầu đấy"Uyển Tinh khẽ đáp nhẹ, ánh mắt hiện lên niềm tự hào thấy rõ.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 39