1 Trên chiếc giường cỡ lớn,một cô gái vẫn còn chăn ấm nệm êm kia đang say giấc ngủ,ngáy o o với tư thế rất chi kì quái. Bên dưới,cách đó không xa,một '' em '' đồng hồ đang nằm an nghỉ,nát đến tồi tệ,nhìn vào mà thấy thương.
2 - TÊN BIẾN THÁI VÔ SỈ KIA MAU THẢ TA RA ! TA NGUYỀN RỦA 69 ĐỜINHÀ CÁC NGƯƠI,ĐI CHẾT HẾT ĐI !!!
Mạc Tử Nhan hét tướng lên với tần suất không hề nhỏ,volume mở to hết cỡ.
3 - Cô bé,đến lúc chơi đùa rồi !
Hắn cười ma mị,đưa bàn tay to lớn khẽ vuốt khuôn mặt trắng trẻo,xinh xắn kia,Mạc Tử Nhan không chịu được liền rùng mình một cái.
4 Mạc Tử Nhan khẽ lau nước mắt,đột nhiên hắn bật cười,đẹp đến mức làm cô ngượng chín mặt,lắp bắp
- Cười. . . cái gì. . . chứ ?
- Xem xem,cái mặt cô bây giờ thật chẳng khác gì ma đi doạ người
- Mặc kệ tôi,phiền gì đến anh.
5 Ngâm mình trong bồn nước nóng,cô cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Ahaha,thoát khỏi tên kia,sao mà cô không thấy vui được chứ !
Mạc Tử Nhan bước ra khỏi phòng tắm,trên người còn quấn một chiếc khăn,mái tóc còn ướt,từng giọt nhỏ xuống đôi vai trần trắng nõn kia,khung cảnh người con gái đẹp mê hồn.
6 - Thưa ba, thưa mẹ con đi học !
Mạc Tử Nhan khoác vội chiếc cặp sách lên vai,Chào bà mẹ rồi chạy hồng hộc ra ngoài
- Tôi lo cho con bé quá ông ạ
- Chắc không sao đâu,bà đừng lo thái quá
Ông Mạc trấn tĩnh vợ,nhưng cũng không sao giấu nổi được sự lo lắng
***********************
- Lạc Hy !
- Tiểu Nhan ! tôi nhớ bà quá đi a
~Mộc Lạc Hy ôm chầm lấy cô,chu mỏ lên nói
- Sao ?
- Thì hôm qua bà có đi học đâu, làm tôi lo muốn chết.
7 - Tử Nhan cảm ơn cô,cảm ơn cô nhiều lắm !
- Không có gì. . .
Hải Đường vui mừng đến nỗi ôm chầm lấy cô,Mạc Tử Nhan có chút khó chịu muốn đẩy cô ra xa,nhưng lại không nỡ.
8 Cho Mio xin vài giây nhá ^^
Hôm qua nội dung mấy chương nháp đăng lung tung hết lên phần trang chủ của truyện,chắc gây phiền hà và khó chịu cho các bạn,về chuyện đó mình thành thật xin lỗi ạ !
( > _ < )="" mong="" các="" bạn="" vẫn="" sẽ="" ủng="" hộ="" truyện="" của="" mio="" (="" xin="" cảm="" ơn="" vì="" đã="" dành="" ra="" vài="" giây="" để="" đọc="">
**********************************************************************************
Yêu ? Yêu cái * Beep * á !.
9 - Không được yêu ? Hứ, ATSM vừa vừa thôi,ai thèm yêu cái loại như anh chứ ? - Mạc Tử Nhan tay chống nạnh,vẻ mặt kiêu ngạo nói
- Được rồi,không nói nhiều nữa,thoả thuận ngày hôm nay.
10 Mộc Lạc Hy đứng bật dậy,đập bàn hét lớn
- Bà thật sự ngốc mà ! Một người như hắn,sao có thể. . .
Mạc Tử Nhan ngậm ngùi,hay tay đan chặt vào nhau,Mộc Lạc Hy vốn tính tình nóng nảy,mà việc này.
11 Là Bạch Thế Phong,thật may quá đi !
- Chào Bạch Thiếu,lâu rồi không gặp ! - Hoắc Minh Triệt nói,không thể dấu nổi sự khinh bỉ
- Không biết Hoắc thiếu đây đang có vấn để gì với vợ chưa cưới của tôi thế ? - Bạch Thế Phong cười
- Vợ chưa cưới ? - Hoắc Minh Triệt liền nhíu mày
- Phải
Bạch Thế Phong giành lấy cô,kéo về phía mình.
12 - Cứ việc đứng đó mà mơ tưởng. À phải rồi,thứ năm tuần này là tiệc đính hôn của chúng tôi,mong anh đến dự,tham gia cùng cho vui
Bạch Thế Phong đi ngang qua Hoắc Minh Triệt,nói nhỏ thêm một câu
- Nếu anh không đến,Tử Nhan sẽ buồn lắm đấy
Câu nói tưởng chừng như bình thường nhưng lại khiến cho Hoắc Minh Triệt tức đến sôi máu,muốn thẳng tay cho một quyền lên mặt Bạch Thế Phong
*******************************************
Mạc Tử Nhan cùng Mộc Lạc Hy đi cả buổi trời vẫn không thể nào tìm được mẹ đứa bé.
13 Bạch Vi Hiên cùng Mạc Tử Nhan trở về nhà hàng. Bạch Vi Hiên trả tiền,cũng là lúc một chiếc mui trần đi tới. Người con trai từ trên xe đi xuống,dung mạo tuấn tú khác người,dáng người dong dỏng cao, mặc vest lịch lãm,đi tới
- Chị hai !
Mạc Tử Nhan đang lúi húi tìm gì đó trong túi xách,nghe thấy giọng nói kia,lập tức ngẩng đầu lên
- Bạch Thế Phong ?
- Tử Nhan ? Sao em lại ở đây ? - Bạch Thế Phong thật sự rất ngạc nhiên
Oan gia,là oan gia đấy làng nước ạ,đi đâu cũng bị ám,ám từ trên ám xuống,xó xỉnh nào cũng ám,thế này thì cô chỉ có nước độn thổ lên mất.
14 - Nghỉ học ? - Mạc Tử Nhan trợn tròn mắt - Tôi đã nghỉ một ngày rồi,hôm nay nữa thì bài vở trên lớp ra sao đây ?
- Nhờ cô bạn Hy Hy gì đó của em chép hộ bài,hôm nay bắt buộc phải nghỉ học,tôi không muốn phải nói nhiều - Bạch Thế Phong nét mặt cực kì bình thản,giống như việc đi học của cô chả là cái đinh gì,không biết là trước đây hắn có từng đi học không nữa ?
- Tôi không đi học ? Chắc có ngày hôm nay ?
What the.
15 Mạc Tử Nhan bực mình,cầm cái váy đi vào phòng thay đồ. Không một chút thương tiếc đóng sầm cửa lại,tạo ra một tiếng thật lớn,khiến cho tất cả mọi người đều giật mình quay lại nhìn.
16 Mạc Tử Nhan cười gượng,ánh mắt đăm chiêu nhưng cũng không nhiều thiện cảm nhìn nam nhân trước mặt. Mặt đẹp,lịch sự trong giao tiếp nhưng cũng chưa đủ để nói lên một con người,mà ai biết được vị công tử này tính tình ra sao ? Lòng người khó đoán
- Chị dâu nhỏ xem ra rất tò mò về tôi nhỉ ? - Mặc Tư bật cười,cô bé này còn quá non nớt,thật không hiểu vì cái gì mà Bạch Thế Phong lại có thể chọn cô ta làm vợ ?
- Tôi không phải hạng người thích soi mói,mà nếu anh chờ Bạch Thế Phong về thì cứ ngồi ở phòng khách chờ,tôi xin phép
Mạc Tử Nhan dường như không muốn phải tranh luận nhiều,bèn tìm cớ lui đi.
17 Mạc Tử Nhan chạy thật nhanh vào trong nhà,thấy Đình Bảo còn đang ngồi chơi trên ghế liền mỉm cười rồi bé cậu nhóc lên
- Đình Bảo,nói cho chị biết,giữa ba và mẹ,em yêu ai ?
- Cả hai,em yêu cả hai ! - Cậu nhóc ngây thơ nói
Mạc Tử Nhan ánh mắt liền trùng xuống,cười như không cười bèn ngồi xuống ghế.
18 Bạch Vi Hiên ngồi ở sopha,vô thức nhìn về một phía. Mạc Tử Nhan kêu giúp việc làm một ly trà gừng đem ra,chẳng mấy chốc đã hoàn thành
- Chị Vi Hiên,uống chút trà gừng đi,chị sẽ thấy khoẻ hơn - Mạc Tử Nhan trên tay bê ly trà còn ấm nóng,ân cần nói
Nói đến vậy,nhưng Bạch Vi Hiên cả người vẫn không chút phản ứng,tựa như xác chết mà cứng đờ bất động.
19 Mạc Tử Nhan cười vui vẻ,mấy ngày qua không gặp ba mẹ,nhớ quá đi a !
Cô huýt sáo đi lên phòng,ông bà Mạc ngây người rồi lại cười tủm tỉm. Xem ra con bé này biết yêu rồi đây.
20 Mạc Tử Nhan vừa mắng vừa chửi rủa Bạch Thế Phong,tim đập liên hồi. Cô buột miệng nói
- Ngoài Hoắc Minh Triệt ra,anh là người thứ hai hôn tôi !
Lời vừa dứt, ánh mắt Bạch Thế Phong chợt tối sầm lại,mặt đen hơn đít nồi lẳng lẳng đi vào trong.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 23